Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 288 -

Chương 288 -Chương 288 -
Chương 288 -
Cha Giang không hề chân chờ, ông lập tức tiến hành bố trí để bảo đảm cả nhà mình sẽ không bị liên lụy tới chuyện này.
May mắn là có Cố Đình Chu nhắc nhở, chuyện này còn chưa tới nỗi không có cách nào cứu vãn. Nhà họ Giang có thể sớm tránh xa chuyện này một chút, đứng ngoài cuộc.
Tuy nhiên, mối quan hệ giữa cha Giang và người bạn tốt kia cũng đã chấm dứt. Nhưng mà đứng trước mạng sống của người thân trong nhà, những thứ khác đều không đáng nhắc tới.
Cha Giang còn cố ý kêu Giang Phàm mời Cố Đình Chu tới nhà ăn cơm. Trong bữa tối, ông còn rất thân thiết, bảo anh không cần khách sáo và cứ xem đây như nhà của mình.
Mẹ Giang và vợ của Giang Phàm biết nước sốt thịt và thịt thỏ ăn lạnh mà lúc trước Giang Phàm mang về là do vợ của Cố Đình Chu làm, bọn họ đều vô cùng sửng sốt và bảo rằng ăn quá ngon. Bọn họ khen Cố Đình Chu có phúc khi cưới được một người vợ tốt.
Giang Phàm cũng không hề bủn xỉn mà khen ngợi cô vài câu. Lúc trước, anh ấy đã gặp qua vợ của Cố Đình Chu, cô là người có quyên lên tiếng nhất.
Quân khu vẫn luôn lan truyền tin đồn rằng Cố Đình Chu cưới một ác phụ, không ngờ lại là nhà vàng cất người đẹp.
Cố Đình Chu không hề che giấu tình cảm của mình dành cho Lý Thanh Vận, anh cũng khen ngợi vợ của mình vài câu theo. Anh còn nói bản thân đã nộp đơn xin được dẫn gia đình đi theo quân đội để đón vợ và các con năm sau tới đây.
Cha Giang cũng lập tức bày tỏ ông sẽ tới thăm hỏi ủy viên chính trị để nhanh chóng phê duyệt đơn xin càng sớm càng tốt để săn sóc nhà của anh nhiều hơn và chia cho anh một căn nhà tốt.
Làm lãnh đạo lớn nên chút đặc quyền này ông vẫn phải có. Tuy nhiên, bình thường ông cũng không cần, nhưng mà đầu tiên là Cố Đình Chu đã cứu con trai của mình. Hiện tại, anh đã gián tiếp cứu cả nhà của ông. Dù sao thì nhà họ Giang vẫn là danh gia vọng tộc, cho nên vì anh phá lệ một lân cũng chẳng sao cả.
Cố Đình Chu lập tức nâng ly với cha Giang, anh cảm ơn ông đã giúp đỡ mình và sự thăng chức lần này, cũng nhờ cha Giang thúc đẩy ở bên trong.
Kiếp trước không có sự việc này. Anh đã lăn lê bò lết suốt mười năm, tuy rằng anh đã đạt được tư cách và sự từng trải, nhưng là một củ cải và một cái hố, người khác không xuống thì anh cũng không lên được. Trong quân đội chỉ có mấy chức vụ, mọi người đều nhìn chằm chằm, anh cũng không có chỗ dựa đặc biệt mạnh mẽ nên chỉ có thể tích lũy từng chút một.
Lần này có thể thuận lợi thăng chức, ngoại trừ dựa vào năng lực của bản thân, cũng có một ít nguyên nhân nhờ cha Giang quạt gió thêm củi ở trong đó. Có đôi khi chính là như vậy, người cơ sở có nỗ lực đến đâu cũng vô dụng. Thông thường chỉ dựa vào một câu nói của lãnh đạo lớn là có thể quyết định số phận của một người.
Lân thăng chức này có nghĩa là kể từ bây giờ Cố Đình Chu đã là người vê phe của cha Giang, cũng là một vấn đề về địa vị phe phái.
Trong lòng Cố Đình Chu cũng có suy tính của bản thân. Tuy rằng kiếp trước cha Giang đã sớm bị ngã ngựa và không thể nhìn thấy được phát triển trong tương lai của ông, nhưng anh hiểu rõ cha Giang là một người thật sự chuyên nghiệp và nổi tiếng. Cho dù là bất cứ khi nào, lập trường của ông tuyệt đối kiên định. Đi theo ông, sự nghiệp tương lai của anh sẽ càng phát triển hơn.
Nếu anh thật sự lựa chọn sai thì anh sẽ tự chịu trách nhiệm.
Sau khi ăn xong, cha Giang lại gọi Cố Đình Chu vào trong phòng sách của mình và thảo luận với nhau rất lâu. Bọn họ phân tích những thay đổi của thời cuộc ở trong khoảng thời gian này, nói chuyện ngắn gọn về vấn đề phát triển quân khu hiện nay. Cố Đình Chu có kinh nghiệm tham khảo của kiếp trước, những câu trả lời của anh đều chạm tới chỗ quan trọng.
Cha Giang cảm thấy lần này bản thân thật sự đã đào được bảo vật và cũng không uổng công bản thân đã tới thăm hỏi ủy viên chính trị để cho thằng nhóc này một cơ hội.
Không ngờ ngày thường Giang Phàm thích chơi đùa, nhưng anh ấy lại nhìn người rất tốt, đúng là một người bạn tốt để kết bạn mài
Cha Giang tiếp tục tiết lộ cho Cố Đình Chu biết một ít kế hoạch của bản thân, ông sẽ từ từ thuyên chuyển anh tới một vị trí càng quan trọng hơn để ngày thường anh không có việc gì làm thì có thể học hỏi nhiều hơn và tiến bộ, thích ứng với nước lũ trong tương lai.
Cố Đình Chu hiểu rõ đạo lý này. Kiếp trước, anh đã mệt mỏi vì văn hóa, bò lên rất vất vả, tri thức thay đổi số phận, việc học không bao giờ hết cả. Hiện tại, anh đã cực kỳ hiểu rõ đạo lý này.
Xem ra vị lãnh đạo lớn cũng thật sự muốn bồi dưỡng anh, bằng không ông cũng sẽ không nhắc nhở anh điều này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận