Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 261 -

Chương 261 -Chương 261 -
Chương 261 -
Mặc dù anh nói rất bình tĩnh, nhưng Lý Thanh Vận biết, có thể lấy nguyên một con dê vê, mà mọi người còn không có ý kiến gì, chắc chắn anh đã phải bỏ ra rất nhiêu công sức.
Thương anh vất vả, lại cảm động khi anh quan tâm đến mình.
Tối qua cô chỉ vô tình nói rằng, đầu mùa đông tuyết rơi ăn thịt dê là bổ dưỡng nhất, dạ dày ấm áp, mùa đông sẽ không còn sợ lạnh nữa.
Thật ra cô vẫn còn hai cái đùi dê trong không gian, chỉ là lấy ra ăn luôn thì không hay, không ngờ hôm nay anh lại quang minh chính đại mang một con dê về, lần này cô có thể ăn thịt dê thỏa thích rồi.
Đại Bảo vây quanh con dê sờ chỗ này chỗ kia ngắm nghía, đây là lân đầu tiên cậu bé nhìn thấy một con dê nguyên vẹn đó.
"Cha, cha lợi hại ghê, sau này lớn lên con cũng sẽ giống như cha." Cậu bé kiêu ngạo nói.
Cố Đình Chu xoa xoa cái đầu xù của con trai nói: "Sau này con lớn lên, chắc chắn sẽ còn giỏi hơn cha nữa."
Quả thật chuyến này Cố Đình Chu không dễ dàng gì, mọi người lên núi đều bắt một vài con gà rừng thỏ rừng các loại, không dám tùy tiện chọc vào bọn chúng.
Lợn rừng cũng chỉ dám đánh con lạc đàn, vì thế lên núi rất lâu mà vẫn chưa săn được con mồi lớn nào.
Cố Đình Chu muốn săn một con dê, đến lúc đó có thể được chia một ít thịt dê mang về cho vợ ăn, cho nên anh mang theo Nhị Ngưu, hai người rời khỏi đội ngũ, lần tìm dấu chân trên tuyết hơn một tiếng đồng hồ, mới tìm được mấy con dê. Hai người chờ mãi mà vẫn không thấy con dê nào lạc đàn, thông báo cho đại đội thì không kịp, không còn cách nào, bọn họ chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.
Lập ra một kế hoạch đơn giản, trước tiên hai người đào tuyết lên, tìm một ít cỏ mà dê thích ăn, hấp dẫn một con dê đi tới, Cố Đình Chu nhấc đao trong tay lên giải quyết.
Ngoài hai con dê ngửi thấy mùi chạy tới, Nhị Ngưu chém trúng một con dê bằng đao chẻ củi, con còn lại thì Cố Đình Chu giải quyết, đánh từng con như thế, hai người hạ gục được bốn con dê.
Một con dê nặng một trăm ba một trăm bốn mươi cân, Cố Đình Chu cố gắng lắm chỉ khiêng được hai con dê, Nhị Ngưu thì không khiêng nổi.
Nhưng nếu không rời đi nhanh, thì ngay sau đó sẽ có đám động vật khác ngửi thấy mùi máu chạy tới, bọn họ sẽ gặp nguy hiểm. Lúc này tìm người tới cũng không kịp nữa rồi, Cố Đình Chu tạm thời chém mấy cành cây to bằng cánh tay, làm một cái xe trượt tuyết đơn sơ, hai người để bốn con dê lên rồi kéo đi.
Dọc đường cũng không gặp phải nguy hiểm gì, bọn họ nhanh chóng dọc theo kí hiệu trên đường, đuổi kịp đến gần đại đội, không ngờ lại gặp phải ba con lợn rừng đang ra ngoài kiếm ăn, lợn rừng ngửi thấy mùi máu trên xe trượt tuyết, thở phì phò đuổi theo bọn họ.
May mà lúc này mọi người đang ở gần đây, mọi người nhanh chóng tập hợp lại cùng nhau giải quyết ba con lợn rừng.
Một mình Cố Đình Chu giải quyết một con, mọi người giải quyết hai con.
Nhị Ngưu đã giết dê rồi, nên cũng đã chiến thắng được nỗi sợ hãi trong lòng, lúc vây giết lợn rừng, cậu ta bỏ ra rất nhiều công sức, một con lợn rừng trong đó đã bị cậu ta chém một nhát trúng cổ mà chất.
Thấy Cố Đình Chu và Nhị Ngưu săn được bốn con dê, hiện tại còn có ba con lợn rừng, mọi người đều cười toe toét, khen ngợi bọn họ quá là tài giỏi.
Lân này, mọi người cũng không dám xem thường thiếu niên mười mấy tuổi này nữa.
Năm ngoái có thể giết mấy con lợn rừng đã không tệ rồi, năm nay còn săn thêm được mấy con dê, quả thật là niềm vui bất ngờ, đây là do Cố Đình Chu và Nhị Ngưu săn được.
Đây cũng là lí do vì sao lân này Cố Đình Chu được chia cho một con dê, Nhị Ngưu cũng được chia cho nguyên một cái chân lợn rừng, nặng mười mấy hai mươi cân, đủ để cậu ta có thể sống thoải mái qua mùa đông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận