Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 460 -

Chương 460 -Chương 460 -
Chương 460 -
Năm đó Lý Đắc Bảo lấy lại số tiên và nhờ mẹ Lý giúp tìm vợ.
Mẹ Lý một lòng muốn tìm con dâu hiếu thảo với mình, nhìn tới nhìn lui, gia đình tốt, bọn họ không cho lễ hỏi nổi.
Gia đình quá kém, bọn họ lại không muốn.
Lúc này đúng lúc có một gia đình không tệ, trong nhà làm mổ heo, điều kiện rất tốt.
Lễ hỏi cũng không đòi cao, nhà bọn họ có thể cho được.
Chỉ có một điểm, tính cách cô gái này vô cùng quái đản.
Cha mẹ Lý cân nhắc lâu dài đều không đồng ý.
Lý Đắc Bảo nghe là mổ heo xong thì trong lòng chỉ nghĩ sau này ăn thịt thuận tiện, không quan tâm mà cứ đòi cưới cô gái này.
Mẹ Lý đành phải năn nỉ bà mối đi cầu hôn.
Thật ra con gái nhà này là một người tốt, lớn lên cũng đúng quy củ. chỉ là ở lâu với cha và anh trai làm thợ mổ heo, tính cách hơi mạnh mẽ, nói một không hai.
Người mấy thôn xung quanh đều biết thanh danh của cô gái, không dám cưới cô gái về nhà, cho nên mới trễ nải.
Chắc chắn cô gái kia cũng chướng mắt Lý Đắc Bảo, có điều tuổi đã đến lúc phải lập gia đình, không thể để cha mẹ lo lắng cho mình.
Cuối cùng mới miễn cưỡng gả cho Lý Đắc Bảo.
Sau khi kết hôn, cô gái sử dụng đủ loại kỹ năng xử lý Lý Đắc Bảo, rất nhanh đã khiến cho đối phương ngoan ngoãn.
Hai người nhanh chóng có con trai, vì con trai, Lý Đắc Bảo càng ngày càng chịu khó chịu làm.
Mấy năm nay Lý Đắc Bảo cứ từ từ được cải tạo thành như vậy.
Gia đình nuôi một học sinh, cuộc sống không mấy dư giả nên một người ở nhà làm nông, người còn lại mở quán bán điểm tâm sáng ở huyện thành.
Sau khi Lý Thanh Vận biết những chuyện này thì nhất thời vô cùng xúc động.
Thường nói cưới vợ tốt vượng ba đời, không phải nói chơi.
Bùn nhão như Lý Đắc Bảo đây đúng là không dính được lên tường.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Chuyện xưa như sương khói, cha mẹ Lý đều qua đời, Lý Thanh Vận cũng không muốn so đo gì nữa, đều đã qua hết rồi.
Trước khi Lý Thanh Vận đi thì để lại địa chỉ và điện thoại của mình ở Kinh thị cho Lý Cách Tân.
"Nếu như con có thể thi lên Kinh thị, nhớ liên lạc với bác cả, chúc con tiền đồ như gấm."
Lý Cách Tân nắm chặt tờ giấy trong tay, nhìn về phía bọn họ rời đi, gật đầu thật mạnh.
Vợ của Lý Đắc Bảo đi tới phòng bếp thu dọn, nhìn thấy trên thớt bày một xấp tiền thì vội đuổi theo, nhưng người đã đi rồi.
"Tiểu Tân, trên đây viết là gì thế?"
"Bác cả nói hai ngàn tệ này xem như giúp con đi học."
Lý Đắc Bảo tiếp nhận chồng tiên này rồi im lặng.
"Tiểu Tân, bây giờ nhà ta khó khăn quá rồi, nếu đã có số tiền kia thì con có thể học đại học con muốn, sau này phải càng cố gắng, tiền này đợi con ra ngoài đi làm rồi chúng ta nhất định phải trả cho bác cả con, cả vốn lẫn lãi, biết chưa?"
"Yên tâm đi mẹ, con chắc chắn sẽ trả lại."
Lý Thanh Vận đã tính toán rồi, dựa theo lợi ích gian hàng bữa sáng này của bọn họ, kiếm chút tiên sinh hoạt vẫn được.
Học phí của Lý Cách Tân, còn có học phí sau này lên đại học, tiền sinh hoạt, bọn họ chắc chắn rất khó kiếm.
Số tiên kia với bà mà nói chỉ là chút lòng thành, cũng không đau lòng, nếu như nó có thể khiến cho một người trẻ tuổi có cơ hội theo đuổi giấc mơ và tương lai tốt hơn thì cũng xem như từ thiện.
Về sau, quả nhiên Lý Cách Tân đã tới Kinh thị.
Kinh tế trong nhà khó khăn, lấy ra tiên học phí là không thể, phí sinh hoạt của cậu cần tự mình kiếm.
Sau khi Lý Thanh Vận biết cậu đang làm việc ngoài giờ, nghỉ đông và nghỉ hè hàng năm cũng sẽ sắp xếp cho cậu một chức vụ cậu có thể đảm nhiệm ở công ty.
Lý Cách Tân rất biết chịu khổ chịu làm, xưa nay không phàn nàn mệt mỏi và cực khổ, cố gắng làm việc, luôn đi sớm nhất và về trễ nhất.
Ứng với câu nói đó, chỉ cần lo cố gắng, còn lại giao cho ý trời.
Ông trời sẽ không phụ lòng người nỗ lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận