Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 61 -

Chương 61 -Chương 61 -
Chương 61 -
Bên kia.
Chị dâu cả Cố ăn cục tức to đùng ở nhà thằng hai nên cũng ấm ức mãi không dứt, hai đứa nhỏ đã ngủ say, cô ta đá người đàn ông của mình.
"Anh có biết hôm nay em nhìn thấy cái gì lúc ở nhà thằng hai không?”
"Nhìn thấy gì?" Cố Đình Xuyên còn không thèm mở mắt, chỉ trả lời cho có lệ.
"Quần áo của Đại Bảo với Nhị Bảo đều là đồ mới tinh, đến cả tã của Nhị Bảo cũng đổi thành mới, lại còn là loại vải bông trắng mềm mại nữa. Em nghe mẹ nói nhà thằng hai đưa cho mẹ hai mảnh vải để may quần áo mặc, anh nói thử xem, cô ta lấy đâu ra nhiêu vải như vậy? Còn cả cái tủ bát nhà cô ta nữa, chắc chắn giấu không ít đồ tốt trong đấy đâu, thậm chí em còn không cần dùng sức để đẩy, bên trong chất đầy đồ. Nhị Bảo thì được uống sữa bột, cả cái bình thuỷ tinh nhỏ đấy nữa, chắc chắn không phải hàng rẻ tiền."
Nếu không phải trong nhà có nhiều người thì có lẽ cô ta đã moi thêm được nhiều thông tin nữa rồi, nhưng vì nhiều người quá không tiện, ảnh hưởng tới hiệu suất làm việc của cô ta.
"Chẳng phải như vậy cũng tốt sao? Cuộc sống của Đại Bảo với Nhị Bảo trước đây đáng thương biết bao, giờ khó khăn lắm Lý Chiêu Đệ mới đối tốt với bọn họ."
Cố Đình Xuyên đã đánh giá thấp bản chất xấu xa của con người, anh ta chưa từng tìm hiểu về vợ mình.
Trước đây, khi hai đứa nhỏ Đại Bảo và Nhị Bảo có cuộc sống không được sung túc đủ đầy, cô ta lấy ra so sánh, cảm thấy mấy đứa nhà mình có cuộc sống quá tốt nên đâm ra thương hại họ mấy phần. Bây giờ thì ngược lại, thấy hai đứa trẻ kia có cuộc sống tốt hơn con mình, cô †a so sánh thấy bất công, tự hỏi tại sao họ lại sống tốt hơn mình.
Đây là bản chất con người, chỉ muốn người ta nghèo chứ không muốn người †a giàu.
"Từ trước tới giờ Đại Ni và Nhị Ni nhà chúng ta chưa từng được uống lại sữa đó bao giờ, khi đó em không có sữa, sao em trai anh không lấy ít sữa bột cho mấy đứa nhỏ nhà chúng ta? Rõ ràng Lý Chiêu Đệ có nhiều vải như vậy mà cũng không thèm cho hai đứa nhỏ nhà ta." Chị dâu cả Cố nói.
"Vậy thì em để Đại Ni với Nhị Ni làm con trai của chú hai đi, thế thì được uống đồ đắt rồi. Suy cho cùng vẫn là anh không có bản lĩnh, không mua được mấy thứ đó cho con gái em. Tốt nhất là em hãy nuốt hết những suy nghĩ dơ bẩn đó xuống bụng cho anh, thời điểm em có cuộc sống tốt, em có từng chăm sóc Đại Bảo với Nhị Bảo ngày nào chưa? Em có cầm được thứ gì từ nhà mình sang cho bọn nhỏ không? Thậm chí mỗi lân mẹ dẫn Đại Bảo về nhà ăn một bữa cơm, em cũng tỏ thái độ này kia, nhìn người ta không ra cái gì! Chỉ là anh không muốn để ý đến em thôi.
Mặc dù nói Cố Đình Xuyên không có bản lĩnh gì lớn, không giỏi kiếm tiên như em trai mình, nhưng anh ta vẫn là một người thực tế hiểu chuyện, cũng được đánh giá là một thanh niên chính trực đầy triển vọng trong thôn.
Những lời ấy khiến chị dâu cả Cố á khẩu không nói thêm được lời nào.
"Em không có ý đó..."
"Đi ngủ sớm đi, đừng nghĩ tới những cái không phải của mình nữa. Vợ thằng hai lấy vải dệt may quần áo cho bọn nhỏ, em làm sao thì làm, đừng nghĩ đến chuyện lợi dụng. Chỉ cần để anh phát hiện em có những suy nghĩ không nên có, em cũng đừng trách anh, miếu nhà anh nhỏ, không chứa được Phật lớn."
Cố Đình Xuyên sợ cô ta lại sinh lòng lợi dụng người khác nên buông lời uy hiếp, cảnh cáo.
Bấy giờ chị dâu cả Cố mới chịu dừng lại, cô ta cũng không dám, mẹ chồng và chồng mình đã lên tiếng nhắc nhở, chỉ cân cô ta dám làm chuyện gì, chắc chắn người đàn ông này sẽ nói được làm được thật.
Nhưng cũng không sao, sau khi nhà cô ta may xong thì vẫn còn dưa lại không ít vải dệt, nghĩ đến đây, lòng đố ky ghen ghét trong lòng cô ta cũng dần hành quân lặng lẽ.
Hai vợ chông ngủ trong tư thế quay lưng vào nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận