Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 375-

Chương 375-Chương 375-
Chương 375 -
Sau khi ăn xong, cha Cố và mẹ Cố dẫn theo Lý Thanh Vận đi thu dọn đống đồ đạc ở giữa nhà, Cố Đình Chu đi tới nhà họ Giang để trả xe.
Mẹ Cố còn đưa cho anh mang theo một ít đặc sản vùng núi để cho anh tặng nhà họ Giang dùng thử, cảm ơn người ta đã cho anh mượn xe.
Lý Thanh Vận vừa thu dọn vừa cực kỳ nghi ngờ rằng cha Cố và mẹ Cố có cần phải dọn sạch đồ đạc ở trong nhà tới đây hay không?
Trong số những cái túi này, ngoại trừ một cái túi nhỏ đựng hành lý và quân áo của mẹ Cố, toàn bộ những cái túi khác đều đựng các loại đặc sản và hàng hóa vùng núi.
Rất khó tưởng tượng rằng hai người già cả có thể ngàn dặm xa xôi mà mang theo nhiêu đô đạc như vậy tới được đây.
Tới gấp như vậy, chắc chắn là bọn họ cũng rất khó mua được vé giường nằm.
Trong đầu Lý Thanh Vận xuất hiện hai người già cả trong hoàn cảnh người đông chen chúc nhau ở trên xe lửa, dáng vẻ hai người cố gắng trông hành lý mà không dám chợp mắt, cô không khỏi cảm thấy chua xót.
"Mẹ, hai người mang nhiều đồ tới như vậy, trong nhà còn có cái gì ăn không?” Lý Thanh Vận nghi ngờ hỏi.
"Có đâu, có đâu, trong nhà còn nhiều lắm. Sau này, khi mẹ ở lại đây, một mình cha của con cũng ăn không hết nên chừa lại vừa đủ cho ông ấy là được rồi."
Trong lúc thu xếp đồ đạc, bọn họ cũng kể lại đại khái một ít sự việc ở trong nhà.
Cả nhà anh cả Cố đều có sức lao động, hiện tại bọn họ đều tự dựa vào bản thân, tự cấp tự túc hoàn toàn không thành vấn đề.
Tuy nhiên, chị dâu cả Cố vẫn mang tính keo kiệt và bủn xỉn.
Cố Đình Hoa cũng là một người kiên cường, cô ta dọn đến nhà của Trình Kiệt rôi đóng cửa lại sống cuộc sống của bản thân.
Cô ta làm việc chăm chỉ hằng ngày và cõng con của mình ở trên lưng cố gắng làm việc.
Ban đầu, người ở trong thôn còn bàn tán về cô ta. Lâu sau đó, bọn họ cũng cảm thấy không còn thú vị nữa nên cũng không nhắc lại, hâu hết mọi người đều thương hại cô ta.
Rốt cuộc chuyện ly hôn cũng không phải là do cô ta làm sai, chông của cô ta đã đi tìm người tình trẻ hơn. Ngay cả nhóm mấy bà thím nóng tính cũng không thể nhẫn nhịn được mà.
Bây giờ, Tôn Chí Cường và kẻ thứ ba thường xuyên bị hồng vệ binh lôi ra bình và còn là đối tượng chính bị phê bình.
Đúng rồi, Cố Đình Hoa còn đặt cho đứa con của mình một cái tên dễ nghe: "Yêu quý nguyệt".
Sau khi thu xếp đồ đạc xong, Lý Thanh Vận dẫn bọn họ tới phòng cho khách đã được trang hoàng từ lâu để nghỉ ngơi.
Toàn bộ mọi việc đêu chờ nghỉ ngơi xong thì nói sau.
Sáng sớm hôm sau, Lý Thanh Vận vừa mới tỉnh giấc.
Mẹ Cố đã đi loanh quanh ở trong phòng bếp.
"Mẹ không biết cách sử dụng cái bếp lò này nên không dám động chạm lung tung." Mẹ Cố loa lắng chà xát tay.
Mẹ, mẹ thức dậy khi nào ạ? Sao mẹ không nghỉ ngơi thêm một lát nữa đi."
"Người già rồi, ngủ ít lắm." "Có phải là mẹ ngủ ở trên giường không quen hay không?”
"Không, không, không phải đâu, mẹ chưa từng được ngủ ở trên một cái giường thoải mái như thế cả. Mẹ Cố vội vàng phủ nhận.
"Mẹ, sau này mẹ phải vất vả rôi. Mẹ có chỗ nào không thoải mái thì mẹ nhất định phải nói ra, người một nhà không để ý nhiều như vậy.' Khi sống cùng nhau dưới một mái nhà, nếu cứ khư khư giữ ở trong lòng mà không nói ra thì sẽ nảy sinh hiêm khích.
"Haizz, mẹ biết rồi."
Lý Thanh Vận dạy mẹ Cố cách dùng lò than, mẹ Cố ghi nhớ lời nói của cô ở trong lòng và sử dụng thử vài lần. Việc sử dụng bếp than cũng không quá khó khăn.
Không cân người nhóm lửa mà có thể nấu được bữa cơm sạch sẽ, thật là tốt quá. Cả nhà bọn họ ăn bữa sáng đơn giản.
Cố Đình Chu phải đưa cha Cố đi tới nhà ga ngồi xe lửa quay về Cố gia lĩnh.
Vốn dĩ là anh muốn để cha Cố ở lại đây vài ngày. Lúc rảnh rỗi, anh sẽ dẫn hai người đi khắp Kinh thị một chuyến. Không ngờ rằng cha Cố không yên lòng về một chuyện ở trong nhà nên ông ấy muốn lập tức về nhà ngay. Chuyến đi này của ông ấy là đặc biệt đưa mẹ Cố tới đây.
"Mẹ nó, bà cứ tập trung chăm sóc cho mấy đứa nhỏ, đừng lo lắng chuyện ở rong nhà."
Sau khi dặn dò vợ của mình xong, cha Cố tạm biệt hai đứa cháu trai rồi đi theo con trai lên đường về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận