Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 311-

Chương 311-Chương 311-
Chương 311 -
Hôm ba mươi tết, mới sáng sớm Lý Thanh Vận đã gọi Đại Bảo dậy, hai mẹ con lấy chổi lau chùi những bụi bẩn không hề có trong nhà.
Đây là nhà mới chưa ở bao lâu, hoàn toàn không có bụi bặm.
Ăn xong bữa sáng, thì bắt đầu dán hoa giấy và câu đối.
Dùng bột mì hoặc bột hoa màu các loại trộn lại thành hồ dính, trét lên phía sau tờ giấy đỏ, dán lên trên cửa lớn và cửa sổ là được rồi.
Thu dọn một hồi, nhìn căn nhà mới đã thấy đẹp đẽ hơn rất nhiều.
Nhà cũ ở bên cạnh Lý Thanh Vận cũng khép cửa trang trí chút màu đỏ lên đó, hiện ra sự đón mừng, căn nhà cũ này cha Cố vẫn luôn giúp bọn họ để ý xem có ai trong thôn cân mua hay không, trước mắt vẫn chưa có, cho nên vẫn luôn để trống.
Ngược lại lại đúng ý của Lý Thanh Vận, cô không thích có hàng xóm ngay bên cạnh, mặc dù lúc cãi nhau với chị dâu cả Cố, cô cũng không e sợ gì, nhưng trên thực tế bản thân cô cũng có chứng sợ xã hội.
Bữa cơm trưa ba mươi tết, cô mời cha Cố mẹ Cố đến nhà ăn cơm, cơm tối thì thống nhất trở vê nhà tổ ăn.
Đây cũng là tập tục của một gia đình lớn, mặc dù đã ra ở riêng, nhưng hôm bao mươi tết vẫn phải đón giao thừa cùng với cha mẹ.
Không tính Nhị Bảo, bữa trưa có bốn người, cô cũng không cẩu thả, nghiêm túc chuẩn bị sáu món, với ngụ ý trôi chảy thuận lợi, lượng thức ăn cũng không nhiều, nhưng nấu rất tỉ mỉ.
Xương sườn được chia trước đó, làm một món thịt chiên bột, một món là thịt lợn bằm xào cay, lại lấy ra một con cá đông nhỏ nhất, nấu một món cá kho, một đĩa tôm hấp, thịt thỏ để lại trước đó thì nấu món thịt thỏ xào cay, có chút tương tự với món thịt xào ớt sau này, cay cay ngon miệng, cuối cùng còn có một bát canh thịt dê nấu với cà rốt.
Nấu xong năm món ăn một món canh, Lý Thanh Vận lại vớt một đĩa cải thảo muối cay mình tự làm, món này giảm cảm giác bị ngấy, mùa đông ăn được nhiều thịt, đều là dựa vào nó để bớt ngấy.
Trước tiên cha Cố uống hết một bát canh thịt dê, ông ấy có bệnh cũ ở chân, là do lúc còn trẻ đi lính mà mắc phải, đến mùa đông là thấy đau nhức.
Năm nay vừa vào đông, vợ đã nấu canh thịt dê cho ông ấy uống, thế mà đã bớt đau rất nhiều, cảm thấy cơ thể lúc nào cũng ấm áp.
Đây đương nhiên cũng là nhờ áo bông mới mà Lý Thanh Vận làm cho bọn họ, còn có cả chăn bông mà cô đưa nữa.
Nhưng cũng không gây trở ngại đối với việc thích uống canh thịt dê của ông ấy, món này uống vào, cảm thấy cả người đều ấm áp.
Bữa cơm trưa này cũng coi như là bữa cơm mà cô dùng nhiều công sức nhất mà làm sau khi tới đây, bao gồm thịt lợn thịt cá, thịt dê thịt thỏ, cách nấu nướng cũng khá phức tạp, nhưng mùi vị thật sự khiến người khác không thể ngừng được, nhìn mọi người quét sạch đồ trên bàn ăn là biết.
Đại Bảo thích thịt chiên bột ngọt ngào, cha Cố thích canh thịt dê và cá kho, mẹ Cố thích nhất là thịt lợn băm xào cay và thịt thỏ xào cay.
Lý Thanh Vận lại thích tôm hấp, đã lâu lắm rôi không được ăn tôm, thật sự rất nhớ hương vị này.
Không khí trên bàn ăn vui vẻ, cũng coi như cả khách cả chủ đều hài lòng, cuối cùng vê cơ bản cũng đã ăn xong rồi.
"Vất vả cho con rồi, vợ thằng hai, nấu một bàn thức ăn nhiêu món như thế, đã biết bao lâu rôi cha chưa được ăn những món phong phú trang trọng như vậy, khi còn trẻ đi làm thư đồng cho người ta, chủ từng thưởng cho cha ăn một bữa cơm thế này, vô cùng nhung nhớ đó." Cha Cố hoài niệm nói.
Thật ra Lý Thanh Vận rất thích kiểu người như cha Cố - là người lớn trong nhà không làm mọi người cảm thấy mất hứng.
Cô lo cũng là lo chuyện này, bạn vất vả nấu một bữa cơm, ông ấy lại cho bạn một câu, thật là phô trương lãng phí, đó mới là việc làm người khác mất VI.
Bữa ăn chung lần này, Lý Thanh Vận cũng thấy hài lòng, coi như là bữa cơm hâm nóng trước năm mới thành công tốt đẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận