Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 410 -

Chương 410 -Chương 410 -
Chương 410 -
Sau khi người nhà họ Hứa rời đi.
Nhà cổ của nhà họ Cố đã xảy ra tranh đấu kịch liệt.
Chị dâu cả Cố biết mỗi tháng Lý Thanh Vận cho mẹ Cố mười đồng tiền tiền lương, trong lòng cô ta đã suy nghĩ, năm nay chắc chắn phải giữ mẹ Cố ở lại, dân dần lâu ngày, chắc chắn có thể khiến cô ta chiếm được ưu thế.
Trong tay mẹ Cố có ít nhất là hai trăm đồng tiền.
Cố Đình Hoa cũng âm thâm nhắm tới việc lấy số tiền kia, nhưng mà cũng không phải cô ta muốn làm của riêng.
Cô ta muốn mượn.
Mỗi ngày hai người đều ngấm ngâm chờ đợi ở nhà cổ của nhà họ Cố, muốn thăm dò ý tứ của mẹ Cố.
Nhìn thấy thời gian mà nhóm người Cố Đình Chu rời đi càng ngày càng gần.
Hai người đều hơi nóng lòng.
Cố Đình Hoa đã trực tiếp lật bài với mẹ Cố
"Mẹ, mẹ có thể cho con mượn một ít tiên được hay không?"
"Con đã xài hết số tiên mà Tôn Chí Cường bồi thường rồi sao?" Mẹ Cố ngạc nhiên.
"Chút tiên đó đã mua nhà rồi, hai năm nay sớm đã tiêu xài rất nhiều rồi. Con có một người bạn, bây giờ cô ấy gả đến trong thị trấn rồi, có rất nhiều tài nguyên trong tay, con muốn mượn mẹ một ít tiền, đi theo cô ấy lén lút làm ăn nhỏ, kiếm tiên nuôi sống con và Nguyệt Nguyệt." Người bạn mà Cố Đình Hoa nói chính là Điền Mỹ Tuyết.
Nửa năm trước cô ta đi thị trấn, gặp được Điền Mỹ Tuyết, không ngờ bây giờ cô ta đã thay đổi rất nhiều.
Ăn mặc quần áo xinh đẹp thời thượng và giày da bằng da thật, trên mặt còn trang điểm.
So với Điền Mỹ Tuyết mặt mày xám xịt kia thì đã thay đổi rất nhiều,
Suýt chút nữa cô ta không dám nhận, vẫn là Điên Mỹ Tuyết chủ động chào hỏi với cô ta, cô ta mới biết mình không nhìn lâm.
Sau đó, khi cô ta cố ý tiếp cận thì mới biết rằng Điền Mỹ Tuyết vậy mà lại gả vào trong thị trấn.
Hơn nữa, bây giờ cô ta giàu có như vậy đều do cô ta kiếm được nhờ bán đồ ở chợ đêm.
Vì thế Cố Đình Hoa cũng dấy lên suy nghĩ, cô ta cảm thấy Điền Mỹ Tuyết có thể làm thì cô ta cũng có thể.
Cô ta thật sự đã chịu đủ những ngày tháng khốn khó này rồi.
Dưới sự cầu xin khổ sở của cô ta, Điên Mỹ Tuyết đã đồng ý dẫn cô ta đi làm ăn nhỏ, thế nhưng cần có tiên vốn. Bởi vì không đủ tiên vốn, nửa năm gân đây cô ta vẫn luôn tích góp tiền, biết rõ mẹ Cố có tiên trong tay, cô ta bèn này ra ý nghĩ.
"Làm ăn? Đình Hoa à, nghe mẹ khuyên một câu, bây giờ cha của con vẫn có tiếng nói ở trong thôn, có sự chiếu cố của ông ấy, con làm việc đàng hoàng là cũng có thể nuôi sống con và Nguyệt Nguyệt rồi. Đừng nghĩ ngợi về những thứ không đáng tin cậy kia, nếu chuyện làm ăn đó dễ làm như thế, lỡ như bị tóm được thì con bảo sau này Nguyệt Nguyệt phải làm sao? Mẹ và cha của con phải làm sao?" Mẹ Cố cố gắng khuyên nhủ.
"Sẽ không đâu, người bạn kia của con, cô ấy nói phía trên cô ấy có người, chắc chắn không vấn đề gì, mẹ cứ cho con mượn đi! Con đã chịu đựng đủ cuộc sống như này rồi, suốt ngày cày cuốc trong ruộng thì có thể có tiền đồ gì chứ, con không hề muốn sau này Nguyệt Nguyệt của con sẽ giống như con. Chị dâu hai chưa từng đọc sách mà cũng có thể dạy lớp Dục Hồng trong quân đội, tốt xấu gì con cũng từng học trung học cơ sở, nhưng lại phải ở trong núi này bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Mẹ, mẹ hãy giúp con đi! Tôi không lấy không tiên của mẹ, đợi con kiếm được tiền thì sẽ trả cả gốc lẫn lãi cho mẹ.
Mẹ Cố là người mềm lòng, nghe thấy con gái than thở khóc lóc lên án như vậy, cũng cảm thấy giống như cuộc sống quá tàn nhẫn đối với cô ta.
"Được rồi, tiên này sẽ đưa cho con trước, đừng nói với cha conl"
Cô ta đứng dậy, đang chuẩn bị đi lấy tiên.
Chị dâu cả thẳng thừng đạp một đạp, đạp cửa phòng của bọn ho văng ra.
"Con không đồng ý! Từ đâu mà em lại mặt dày như vậy? Một đứa con gái đã gả đi mà lại trở về kiếm cha mẹ xin tiên, là lý lẽ gì chứ."
Khi chị dâu cả Cố nghe thấy câu nói sau cùng kia của mẹ Cố, tưởng rằng mẹ Cố đã cho không tiên này cho Cố Đình Hoa, tức giận nổi trận lôi đình, đến cả trong bụng nhóc con cũng đều quên mất.
Thế là Cố Đình Hoa và chị dâu cả Cố đã nảy sinh cuộc tranh đấu khốc liệt nhất từ trước tới nay.
Thậm chí hai người còn bắt đầu đánh nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận