Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 346 -

Chương 346 -Chương 346 -
Chương 346 -
Buổi sáng Lý Thanh Vận dẫn theo Đại Bảo, hai người quét nhà cửa sạch sẽ, bảo đảm trong nhà không còn một hạt bụi.
Nhìn thấy cửa sổ đầy ánh sáng trong nhà, cô nhớ bên trong không gian của mình có một tấm vải có phong cách rất hợp trong nhà, có thể dùng để làm mấy cái rèm che, chặn ánh nắng mùa hè, chắn gió mùa đông, bình thường nhìn qua thì cũng rất đẹp.
Còn có thể dùng loại vải cùng màu làm khăn trải bàn trà, nhìn qua thì càng có suy nghĩ văn nghệ.
Trước kia trong thôn không tiện để bố trí phong cách tiểu tư sản phương Tây trong nhà, nhưng mà bây giờ bọn họ đang ở trong quân đội thì không Sao.
Cuối cùng cô có thể dựa theo sở thích của mình để trang trí căn nhà nhỏ của mình.
Nói là làm, cô tìm thấy thước dây đo kích thước, cô đo kích thước của cửa sổ và bàn ăn bàn trà dưới sự trợ giúp của Đại Bảo.
Vải để trải lên bàn ăn và bàn trà thì chỉ cần theo kích thước mới cắt được, vắt sổ phần rìa thì có thể trải lên bàn.
Rèm cửa thì hơi rắc rối, cắt vải xong rồi khâu lại, tìm một sợi dây thừng nhỏ xỏ xuyên qua là đã làm xong một cái rèm cửa đơn giản.
Cô tìm thấy những dụng cụ như cây đinh còn sót lại của cái xích đu Cố Đình Chu làm trước đó trong ngăn kéo chứa đồ lặt vặt.
Cô đóng hai cái đinh bên cửa sổ rồi treo dây thừng lên, cô đã làm xong một cái rèm cửa đơn giản.
Trong gian nhà giữa chính, vải của rèm cửa và vải bàn ăn bàn trà đều có cùng một màu, kết hợp như vậy sẽ có cảm giác gian phòng này trở nên ấm áp và thú vị hơn.
Cô bắt chước làm theo, cô cũng treo rèm cửa lên ba căn phòng ngủ, phòng của cô và Cố Đình Chu là màu xanh vỏ cau nhàn nhạt, màu rèm căn phòng tương lai của Đại Bảo là do thằng bé tự chọn, là màu xanh da trời.
Về phần căn phòng cuối cùng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, vài năm sau sẽ thuộc về Nhị Bảo, Lý Thanh Vận quyết định chọn màu xanh nhạt, nhìn rất tươi mát.
Cô trang trí như thế khiến tất cả các phòng càng toát ra vẻ sinh động.
Đột nhiên Lý Thanh Vận nhớ tới lúc trước có một người bạn, người đó dựa vào việc làm tiểu cảnh kiếm tiền đây túi, khi đó cô rất hâm mộ người đó, nhưng bảo cô làm vài bồn cây cảnh vẫn được, dựa vào nghề đó để sống thì không thể. Nếu cô làm một hai cái tiểu cảnh phù hợp với gian nhà giữa chính thì chắc hẳn sẽ có không khí.
Thật ra làm tiểu cảnh cũng không khó khăn lắm nếu như không chú ý tới việc phải thật hoàn hảo.
Thế là cô chọn tới chọn lui trong không gian thì tìm thấy hai cái chậu gốm một lớn một nhỏ chứa đồ trước đó.
Nhìn nó có tuổi rồi, nó có cảm giác cổ xưa thì càng phù hợp với chủ đề hơn.
Cô dẫn Đại Bảo đi ra ngoài tìm nơi hẻo lánh âm u để chỉ tìm rêu xanh, sau đó thì dừng lại xúc xẻng.
Tảng đá xinh đẹp, cát và bùn đất, cỏ non xinh đẹp và rong rêu đều bị cô lấy đi hết.
Về đến nhà cô liêu mạng gom lại những vật đã nhặt được rồi ra sức đào bới, hai cái chậu lập tức biến thành hai cái tiểu cảnh rất có cảm giác.
Cái chậu nhỏ bị Lý Thanh Vận đặt ở trên bàn trà của gian nhà giữa chính, cái chậu lớn thì đặt trên kệ bác cổ trước cổng, vừa bước vào cửa thì có thể nhìn thấy ngay lập tức.
Cái kệ bác cổ đỡ này nhìn thì có vẻ là đồ tốt, chỉ là nó bị giới hạn bởi độ tuổi của nó, cô không thể đặt đồ vật nào trên đó nên toàn để vật linh tinh.
Không có hoa tươi tô điểm, cô chỉ có thể làm thông qua cách này để căn nhà có thêm màu xanh biếc, cảnh đẹp ý vui.
Đương nhiên, nó dành cho những người hiểu cách thưởng thức.
Cô đã trang trí gian nhà giữa chính xong thì cái sân nhỏ cũng không có thể thiếu, cô tìm kiếm dãy chuông gió cô đã mua ở khu danh lam thắng cảnh lúc trước từ trong không gian, cô dỡ đồ trang trí hiện đại từ trên xuống, nó lập tức trở thành một cái chuông gió vỏ sò nguyên thủy.
Cô treo chuông gió ở một góc trên đình nghỉ mát, khi làn gió nhẹ thổi qua thì tiếng chuông va đập thanh thúy êm tai vang lên.
Nếu như có một thêm chiếc ghế nằm, vào mùa xuân nằm ở chỗ này đọc sách, nghe tiếng chuông gió chậm rãi chìm vào giấc ngủ thì đúng là điêu may mắn của cuộc đời.
Sợi dây thừng trụi lủi của xích đu cũng bị cô dùng tay làm thành đóa hoa trang sức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận