Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 400 -

Chương 400 -Chương 400 -
Chương 400 -
Câu trả lời này khiến Lý Thanh Vận vui mừng trong lòng, về cơ bản cô có thể xác định, người này có khả năng cao là cha ruột của Nhị Ngưu.
Không ngờ được là có duyên phận như này.
"Mạo muội hỏi một câu, người quen mà ông muốn tìm có phải là một thợ làm đồ sứ đi đứng có hơi cà thọt khập khiêng?"
Người đàn ông trung niên nghe thế thì đổi sắc mặt.
Lập tức ngồi dậy, nghiêm mặt nhìn Lý Thanh Vận, trong mắt tràn đầy hy vọng.
"Sao cô biết?" Chuyện ông ấy muốn hỏi có quá nhiều, nhất thời không biết nên mở lời như nào.
Ông ấy căng thẳng nhìn Lý Thanh Vận, hy vọng cô sẽ nói ra nhiều thông tin hơn. "Nói chính xác hơn, người ông muốn tìm, chắc là một chàng trai trẻ tâm mười bảy tám tuổi đúng không?" Lý Thanh Vận tiếp tục nói.
Đôi mắt người đàn ông rưng rưng nước mắt, hốc mắt đỏ bừng, kích động không nói thành lời, chỉ gật đầu thật mạnh.
Không ngờ điều trăn trở hơn mười năm, cuối cùng ông ấy đã tìm được con trai của mình.
Mẹ Cố đứng bên cạnh sững sờ.
Thợ sứ đi đứng hơi cà thọt khập khiếng, không phải chính là cha của Nhị Ngưu đó ư?
Chàng trai mười bảy mười tám tuổi không phải là Nhị Ngưu đó sao?
Bà ấy quan sát đánh giá người đàn ông này, thấy có chút quen mắt, rất giống Nhị Ngưu, cứ như một khuôn đúc ra.
Dù nói chuyện với người ta suốt cả dọc đường nhưng lại không hề phát hiện ra.
Cuối cùng vẫn phải nhờ con mắt tinh tường của con dâu bà ấy.
"Bọn họ... Vẫn khỏe chứ?" Người đàn ông lắp bắp, có thể là sợ nghe được tin tức khó chấp nhận.
"Cha nuôi của Nhị Ngưu đã mất khi cậu ta còn nhỏ, chỉ còn mình cậu ta tự lực cánh sinh, dưới sự giúp đỡ của các đồng hương, cuộc sống của cậu ta cũng coi như ổn”"
Người đàn ông nghe đến đây, có chút buồn rầu, lại có chút vui mừng.
Buồn là vì thợ sứ kia đã qua đời, vui vì con của mình vẫn còn sống mạnh khỏe trên thế gian này.
Người đàn ông gạt đi nước mắt ở khóe mắt, bước xuống từ trên giường, trịnh trọng xin Lý Thanh Vận địa chỉ của cậu ta.
Sau đó ông ấy lập tức đi ra ngoài, tìm nhân viên tàu xe để mua thêm vé.V I P T R U Y E N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Tin tức mà ông ấy nhận được nói là trong một huyện thành gân ba tỉnh vùng Đông Bắc có đứa trẻ giống vậy, nên vội vàng chuẩn bị đi qua đó.
Theo kế hoạch ban đầu, trạm kế là ông ấy phải xuống tàu.
Cho nên ông ấy mới vội vã đi mua thêm vé, ông ấy phải đi cùng người nhà kia để tìm con mình.
Nhiều năm như vậy, tảng đá trong lòng cuối cùng đã được gỡ xuống.
Lâu lắm rồi ông ấy không được vui sướng như vậy.
Nhân viên tàu xe vốn dĩ đã nhận được thông báo của cấp trên là phải đặc biệt chăm sóc ông ấy, nên rất nhanh đã giúp ông ấy mua thêm vé xong.
Lúc đợi người đàn ông quay lại khoang tàu, Cố Đình Chu cũng đã đi đến. Lúc đầu nói là đến trưa sẽ đổi cho anh, thấy Lý Thanh Vận cứ mãi không đến, anh không yên tâm, nên mới qua xem tình hình.
Không ngờ được rằng Lý Thanh Vận nói đã tìm được cha ruột của Nhị Ngưu.
Đây thật là đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, chẳng tốn công sức lại tới tay.
Cho nên khi người đàn ông vừa bước vào, hai người đã mắt lớn mắt nhỏ nhìn nhau chăm chú.
Lý Thanh Vận vội vàng giới thiệu: "Đây là Cố Đình Chu - chồng của tôi, tôi tên Lý Thanh Vận.
Người đàn ông đưa tay ra với Cố Đình Chu nói: "Chắc chàng trai trẻ là quân nhân?"
"Vâng."
Cố Đình Chu đáp lễ bắt tay ông ấy.
"Chính thức giới thiệu bản thân mình một chút, tôi tên là Hứa Cảnh Hồng, là một kỹ sư, bình thường mọi người hay gọi tôi là kỹ sư Hứa, nếu các vị không chê bai, có thể gọi tôi là lão Hứa cũng được."
Sau đó, Hứa Cảnh Hồng kể cho bọn họ nghe một câu chuyện trâm bổng chập trùng.
Thời niên thiếu, hoàn cảnh gia đình của Hứa Cảnh Hồng cũng thuộc hộ phú quý một phương, ngặt nổi vì chiến loạn bôn ba khắp nơi, vì muốn có một hoàn cảnh sống ổn định, sau này dọn nhà ra nước ngoài.
Khi còn là một thiếu niên ông ấy đã thể hiện rất xuất sắc năng khiếu học tập, giống như cả chặng đường đều đã trải sẵn cho ông ấy đi.
Sau này gia nhập một viện nghiên cứu, học được rất nhiều kiến thức tiên tiến và lý luận của người nước ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận