Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 167 -

Chương 167 -Chương 167 -
Chương 167 -
Lý Thanh Vận cũng không thất vọng, cô cổ vũ nói: "Hái được nhiều nấm phỉ như vậy. Không tôi nha, em thích ăn món này nhất. Tối nay, chúng ta xào một chút nấm phỉ với tương ăn với cơm nhé."
Cố Đình Chu lộ ra một nụ cười sâu xa, anh xoay người đóng cửa lớn lại.
"Người đàn ông của em đích thân ra trận, nào có việc đi về tay không, tự em tới đây xem đi." Anh thả sọt xuống, anh lấy nấm phi ở trên mặt ra cho vào cái ki phơi nắng.
Trên mặt chỉ có một lớp nấm phủ hơi mỏng, chỉ thấy phía dưới sọt là một đống thú hoang nằm ngang dọc tứ tung, có gà rừng, thỏ hoang và chim cu gáy.
"Anh đào bốn cái bẫy, mỗi cái bẫy đều bắt được một con thú, có một cái thậm chí còn bắt được hai con thỏ nữa. Tuy nhiên, đáng tiếc là những con thỏ này đều đã chết.
Nếu buổi sáng anh mà đi lấy thì chắc hẳn là chúng vẫn còn thở. Hôm nay, anh đến muộn vì trì hoãn. Tuy nhiên, cũng không ảnh hưởng với việc chúng ta ăn thịt cả. Đợi lát nữa, anh sẽ xử lý chúng. Tối nay, chúng ăn thịt thỏ nhé.
Trên đường đi, anh đụng phải mấy con gà rừng và chim cu gáy gì đó, cũng thuận tay bắt luôn."
'Oa, sao anh lợi hại quá vậy?” Lý Thanh Vận nhìn thấy con mồi ở trong sọt với vẻ mặt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, cô không hề bủn xỉn mà khích lệ người đàn ông.
"Cha ơi, cha có thể dạy cho con không? Con cũng muốn đi săn." Đại Bảo đã thay xong quần áo và đi ra ngoài, hai mắt của thằng bé tỏa sáng nhìn cái sọt đây ắp con mồi. Thằng bé thích ăn thịt nhất. Nếu tự mình thằng bé có thể đi săn, vậy thì sau này thằng bé sẽ không thiếu thịt ăn.
"Thèm mèo." Cố Đình Chu thuận tay cho con trai một quả hạt dẻ, nói: "Chờ đến khi con cao tới bả vai của cha, cha sẽ dạy cho con đi săn."
"Hả, bả vai sao?" Đại Bảo uể oải so đo, hiện tại thằng bé mới cao tới eo của cha mình và muốn cao tới vai của cha thì phải mất khoảng thời gian rất lâu nữa.
"Không sai, đi săn không phải đơn giản như con nghĩ đâu, người lớn giống như cha cũng không dám dễ dàng đi săn ở trong núi đâu, rất nguy hiểm.
Tuy nhiên, tuy rằng không thể dẫn con đi săn, nhưng mà cha có thể làm một cái ná cho con và Mao Đầu mỗi người một cái. Hai đứa con có thể luyện tập bắn mấy con chim ở trong sân trước.'
Cố Đình Chu có chút không đành lòng thấy con trai thất vọng như vậy. Đây là lần đầu tiên trong hai kiếp mà anh cảm thấy bản thân cách trái tim của con trai gân như vậy.
Trải qua hơn một tháng cực khổ cố gắng, Đại Bảo đã hoàn toàn trở nên quen thuộc với anh và thằng bé cũng sẽ chủ động nêu ra một ít yêu cầu với anh, thằng bé sẽ kể cho anh nghe tâm trạng của mình và những chuyện đã xảy ra ở trường học.
"Thật vậy sao? Thật tốt quá, con phải có ná, con nhất định phải học được cách bắn ná, cha phải làm một cái ná xinh đẹp nhất cho con nhé." Đại Bảo vui sướng chạy ở trong sân hai vòng.
Hai người nhìn nhau cười. Có đôi khi yêu cầu của con nít thật sự rất đơn giản. Tâm tư của bọn trẻ rất trong sáng, ai đối xử tốt với bọn chúng sẽ nhận được sự chân thành của chúng.
"Đúng rồi, trong lúc săn bắt gà rừng, anh gặp được Nhị Ngưu đang cõng một sọt hạt thông. Anh cố gắng hái hạt thông, nhưng mà chạy vào trong rừng sâu, anh cũng không dám dễ dàng đi qua đó.
Anh nhắc nhở thằng bé vài câu, lại chia cho thằng bé một con gà rừng. Thằng bé cũng sống không dễ dàng gì, gầy gò như ma cây, thằng bé cố gắng làm việc đều là vì có thể sống sót.
Em thích ăn hạt thông, chúng ta mua lại toàn bộ hạt thông mà thằng bé có với giá cao hơn một chút. Như vậy, thằng bé có thể chuẩn bị một số thứ cho mùa đông và chịu đựng qua mùa đồng này.
Người nghèo chỉ lo cho thân mình, người giàu có mới có thể giúp đỡ thế giới. Tuy rằng chúng ta không được tính là giàu có gì cho cam, nhưng mấy đồng tiền vẫn có."
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận