Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 81 -

Chương 81 -Chương 81 -
Chương 81 -
Qua một phút, cửa mới bị người hùng hùng hổ hổ mở ra.
"Cái con nhỏ chết tiệt kia, không thể nói nhỏ chút à, em trai của chị còn đang ngủ đây này."
Lý Thanh Vận cạn lời, mắt trợn trắng, cô bước vào cửa.
Mẹ Lý thấy cô đi không tay về nhà, bà ta tức giận nói: "Hai đứa bây đều không có lương tâm, hôm qua em gái lớn của mày vê nhà còn biết mang về chút lương thực và điểm tâm, còn mày về nhà tay không như vậy, tiền tháng này đâu? Mau móc ra đây.'
Nói xong, bà ta mở lòng bàn tay ra, nhìn cô.
"Ngày hôm đó, Lý Đắc Bảo chưa nói gì cho bà biết hay sao?" Lý Thanh Vận hỏi.
Đương nhiên là mẹ Lý đã biết, Lý Đắc Bảo quay về nhà trong ngày, anh ta còn thêm mắm dặm muối mà kể lể những sự oan ức mà bản thân phải chịu đựng ở trong nhà của chị cả, còn nói chị cả câm dao chém anh ta và bắt bọn họ phải trả lại tiền.
Mẹ Lý không biết rằng con gái của mình đã thay đổi thành một người khác, bà ta còn tưởng rằng đây chỉ là Lý Chiêu Đệ nhất thời tức giận nên cũng không có để ở trong lòng. Bà ta còn an ủi Lý Đắc Bảo rằng dù sao cô cũng là phiếu cơm dài hạn của bọn họ, bảo anh ta cứ nhẫn nhịn chút nóng giận này đi, sau này bọn họ còn phải dựa vào số tiên mà cô đưa nữa.
Bà ta không ngờ con gái thật sự quay về nhà đòi tiên như thế? Tiên đã đưa thì làm sao mà đòi lại được chứ? Khó mà làm được.
Mẹ Lý lập tức thay đổi sắc mặt, dáng vẻ trở nên hung ác, bà ta giơ cây đòn gánh ở sau cửa lên định đánh người. Lý Thanh Vận đã sớm đề phòng chiêu này của bà ta, cô trực tiếp chạy vào phòng của Lý Đắc Bảo, móc con dao gọt hoa quả sắc nhọn từ trong túi quần ra, kê dao vào cổ Lý Đắc Bảo khi anh ta còn chưa tỉnh ngủ.
Mẹ Lý khiêng cây đòn gánh dài tiến vào phòng đã nhìn thấy cảnh tượng khiến bản thân khiếp sợ.
"Mày... Mày làm gì, mau buông em trai mày ra. Ông nó ơi, mau ra đây nhìn xem, con gái của ông muốn giết người đây này!"
Mẹ Lý gào thét lên, cha Lý nghe thấy tiếng động nên giày cũng chưa tới kịp mang mà đã đi chân trần chạy từ bên ngoài lao vào trong phòng, Lý Đắc Bảo cũng bị đánh thức bởi tiếng thét như giết heo của mẹ mình.
Vừa mới tỉnh dậy, anh ta đã nhìn thấy một con dao sắc nhọn dí sát cổ mình, chị của anh ta nhìn anh ta bằng vẻ mặt ác độc. Ai có thể nhẫn nhịn được chứ. Anh ta sợ tới mức há to miệng nhưng cái gì cũng không kêu lên được. Sau đó, anh ta trực tiếp tiểu tiện mất khống chế. Đái trong quần...
Lý Thanh Vận lộ ra vẻ mặt một lời khó nói hết, kẻ hèn nhát này chưa từng trải qua nỗi sợ như thế.
Cha Lý nhanh chóng khuyên cô buông con dao ở trong tay xuống: "Chiêu... Chiêu Đệ à, người một nhà có thù có oán gì thì con cứ việc nói cho cha mẹ biết, đừng làm em trai con bị thương mà.
"Tôi có thể nói chuyện với mấy người sao? Tôi còn chưa kịp mở miệng ra thì mẹ của tôi đã cầm đòn gánh lên muốn đánh tôi rồi. Nếu tôi đe dọa mạng sống của thằng nhóc này, mấy người sẽ chịu lắng nghe tôi nói chuyện sao?”
Cha Lý vội vàng tránh né cây đòn gánh ở trong tay của mẹ Lý, sau đó ông †a ném nó ra ngoài. "Được rồi, như vậy còn có thể nói chuyện đàng hoàng rôi đó. Nghe lời của cha, mau buông em trai con ra."
Cha Lý và mẹ Lý thật sự đã bị dọa sợ. Các cô gái ở trong thôn đều rất nhát gan và chất phác. Đừng nói dùng dao giết người, ngay cả lời nói của cha mẹ cũng không dám phản bác nữa kìa. Bọn họ còn tưởng răng Lý Chiêu Đệ bị cái gì kích thích nên nổi điên rồi.
"Tiên của tôi đâu, đem tiền của tôi ra đây, một xu cũng không được thiếu, tôi sẽ thả nó ra. Tôi đếm tới hai mươi mà mấy người còn không chịu lấy tiền ra thì tôi sẽ khoét một cái lỗ ở trên người của nó trước."
Lý Thanh Vận đè Lý Đắc Thủy lại và dí con dao vào càng gần hơn.
Lý Đắc Thủy sợ tới mức không thể động đậy.
"Cha, mau bảo mẹ đi lấy tiền đi. Kẻ điên này thật sự sẽ làm được đó. Ngày hôm đó, chị ta suýt chút nữa đã cắt đứt tay của con rôi."
"Một."
"Hai."
Mẹ Lý thấy thế, vừa lăn vừa bò vào trong phòng của mình để lấy tiền. ...
“Hai mươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận