Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 154-

Chương 154-Chương 154-
Chương 154 -
Sau khi về nhà, Lý Thanh Vận kể cho Cố Đình Chu chuyện cô em chồng trở vê.
Cố Đình Chu nhớ lại hoàn cảnh của em gái mình kiếp trước, thở dài.
Lý Thanh Vận cũng không hỏi nhiều, cô cũng không có hứng thú.
Cô chỉ đọc được vài câu trong sách, cũng không biết nhiều vê Cố Đình Hoa.
Cô vội vã thay tã cho Nhị Bảo, rồi lại cho con uống sữa.
Lý Thanh vận là người tính tình ôn hòa, em chồng không để ý đến cô, cô cũng không vội vàng, lát nữa cô sẽ mang ít món phụ đến, coi như là giữ thể diện.
Trong nhà có rất nhiều thịt, chỉ là cô không muốn cho Cố Đình Hoa ăn thôi, chủ yếu là cô muốn tùy hứng một chút, hừ. Cố Đình Chu đun nước sôi bắt đầu giết thú săn, anh không để Lý Thanh Vận động vào, sợ cô thấy buồn nôn, anh đã quen rồi nên không có cảm giác gì.
Đâu tiên, anh lấy gà rừng, thỏ rừng và chim cu gáy ra, tìm một cái chậu lớn lấy hết máu của chúng ra rồi ném chúng vào chậu nước sôi nóng.
Trừ thỏ ra, vì thỏ lột được da, có tác dụng vào mùa đông, có vài tấm da có thể làm thành một chiếc áo khoác lông thỏ, rất ấm áp.
Anh cũng đã đào bẫy để bắt thêm thỏ và lột da chúng để làm quần áo và bao tay cho vợ.
Máu của mười mấy con thú săn đầy chậu lớn, đây là thứ tốt, bỏ vào phía sau không gian rồi từ từ ăn.
Sau khi sắp xếp tất cả các con thú săn vào không gian, đã là khá muộn rồi, vì vậy anh chỉ có thể giữ lại lợn rừng rồi buổi tối về sắp xếp tiếp.
Cố Đình Chu ở nhà với Nhị Bảo, đợi Trình Kiệt đưa Đại Bảo về rồi cả ba người cùng đi đến đó.
Tiện thể anh cũng tắm rửa sạch sẽ, cả người toàn mùi máu.
Lý Thanh Vận lấy một chai nước chấm nhỏ do mình tự làm, rồi đến nhà cũ.
Khi đến nhà cũ, cha Cố và anh cả Cố cũng đã về, đang ở trong sân dọn dẹp lâm sản mang vê hôm nay, em chồng, Đại Ni và Nhị Ni cũng đang giúp đỡ.
Chị dâu Cố và mẹ Cố đang ở trong bếp nấu bữa tối.
Lý Thanh Vận chào hỏi cha Cố và anh cả Cố rồi đi thẳng vào bếp.
Cô đưa lọ nước chấm cho mẹ Cố để bà sắp xếp, sau đó tìm một chỗ rửa rau và ngồi xuống làm.
Mẹ Cố liếc Lý Thanh Vận, biết cô chắc chắn đang tức giận vì sự thất lễ của Đình Hoa.
Trong thời gian này, mỗi lân cô đến đây đều mang theo một món gì đó, và cũng luôn đem một ít đồ ăn đã nấu sẵn cho hai người già. Hôm nay, cô chỉ mang theo một lọ nước chấm, chắc chắn không vui vì chuyện buổi chiều.
Tuy nhiên, chuyện này thực sự là lỗi của Đình Hoa, không thể trách vợ thằng hai, cô không vui cũng là điều bình thường.
Thực ra, sau khi Lý Thanh Vận rời đi, mẹ Cố đã mắng con gái một trận, dù chuyện trước kia có thế nào, với tư cách là chị dâu, đã chủ động chào hỏi và bày tỏ thiện chí, thì không nên thiếu lịch sự như vậy.
Cố Đình Hoa tự biết mình sai, cũng không dám cãi lại. Cô cũng không biết tại sao, khi nhìn thấy đôi mắt cười đó, cô vô thức muốn trốn đi, không muốn nói chuyện. "Chiêu... Thanh Vận, quần áo mùa đông của Đại Bảo và Nhị Bảo chị đã làm xong rồi, lát nữa em mặc thử cho bọn trẻ, nếu vừa thì buổi tối mang về cho bọn chúng nhé." Chị dâu cả Cố khách sáo nói, biết Lý Thanh Vận đã đổi tên, còn cố ý gọi tên mới của cô.
Lý Thanh Vận cảm thấy thời gian gần đây chị dâu "hời" của cô thay đổi không ít, trước đây tự cao tự đại, còn thích tranh cãi với cô, nhưng gân đây lại rất yên tĩnh, không biết là đang âm mưu cái gì nữa.
"Vậy vất vả cho chị dâu rồi." Lý Thanh Vận cũng khách sáo đáp lại.
"Việc nên làm mà, còn phải cảm ơn mấy tấm vải của em nữa, năm nay Đại Ni và Nhị Ni đều có áo mới để mặc. Cả kẹo trái cây và hoa quả em cho Đại Ni và Nhị Ni nữa, chị cũng cảm ơn nhé."
Buổi chiều về, Đại Ni đã đưa kẹo trái cây và hoa quả cho cô cất, nói là thím hai đã thưởng cho cô bé và Nhị Ni. Cô ta không thể giải thích được cảm giác trong lòng mình như thế nào, tất cả sự ghen tị, ganh đua và so sánh đều biến thành một tiếng thở dài.
Trước kia cô ta có thể so sánh với cô, chê bai mọi thứ, giờ nghĩ lại, cô ta thấy mình như một tên hề, tự rước lấy nhục nhã.
Mọi thứ đều không bằng người ta, so sánh làm gì, thà sống tốt cuộc sống của gia đình mình.
Bây giờ cô không ghen tị với nhà thằng hai sống tốt nữa, dù sao nhà thằng hai đối xử với hai đứa con của cô rất tốt, thà cứ chung sống hòa thuận như vậy còn hơn là xích mích với nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận