Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 464 -

Chương 464 -Chương 464 -
Chương 464 -
Sau khi về nước, Tam Tam vẫn khiêm tốn tiếp tục tham gia huấn luyện.
Cho đến một hôm, có một người tự xưng là cô của Cố Yến Vi tìm tới trung tâm huấn luyện của cô ấy.
Cố Tam Tam bối rối nhìn người phụ nữ xa lạ sở hữu gương mặt hơi quen thuộc.
"Tam Tam, cô là cô của cháu đây, cháu quên rồi sao? Lúc nhỏ cô còn ẫm cháu nữa đó!" Người phụ nữ vừa nói vừa lôi kéo cô ấy.
Cố Tam Tam biết mình có một người cô ruột, theo lời mẹ nói thì bà ta đã bỏ đi theo một tài xế xe tải chuyên chở hàng hóa từ nhiều năm trước.
Bao nhiêu năm nay bà ta chưa từng liên lạc với người trong nhà lần nào.
Khuôn mặt của cô gái trẻ trên tấm ảnh cũ và người phụ nữ trung niên này hơi tương tự nhau.
Người phụ nữ này đeo dây chuyền và hoa tai vàng và ăn mặc rất thời thượng, không giống như một người nghèo khó, vậy tại sao những năm qua bà ta không liên lạc với người nhà?
"Sao cô lại đến tìm cháu?" Tam Tam hỏi thẳng.
"Cũng không có gì, chỉ là lúc cô xem TV bất ngờ nhìn thấy tên cháu, lúc đầu cô còn tưởng là trùng tên, ai ngờ đúng là cháu thật, cuối cùng nhà họ Cố chúng ta cũng có một người có tương lai. Tiện thể, cháu nhảy cầu giỏi quá, có thể dạy cho em trai được không? Cô sẽ không để cháu làm không công đâu."
Xưa nay Tam Tam không giỏi xử lý mấy chuyện liên quan đến họ hàng như thế này, vì thế cô ấy nói thẳng: "Có chuyện gì cô cứ nói với cha mẹ cháu đi ạ, cháu phải đi huấn luyện đây, hẹn gặp lại. Thấy cô gái nhỏ bỏ đi, Cố Đình Hoa đành phải dựa theo địa chỉ mà cô ấy nói tìm đến nhà họ Cố.
Gần hai mươi năm xa cách, bà ta không ngờ bây giờ nhà họ Cố lại giàu có và sống trong một khu nhà rộng lớn như thế.
Nhưng Cố Đình Hoa không biết rằng đây chỉ là một căn nhà bình thường của nhà họ Cố thôi, vì thuận tiện cho các con và có cảm tình nhiều năm với ngôi nhà nên họ mới sống ở đây.
Người mở cửa là giúp việc trong nhà.
Thật hiếm thấy khi hôm nay Cố Đình Chu có mặt ở nhà.
Lúc nhìn thấy Cố Đình Hoa đã không gặp suốt hai mươi năm, mọi người đều giật mình.
Cha Cố rơi lệ đầy mặt khi gặp lại đứa con gái đã mất tích nhiêu năm.
Hiện giờ cuộc sống của hai đứa con trai đều tốt đẹp, nhưng trong lòng ông cụ vẫn luôn lo lắng cho đứa con gái này.
Còn mẹ Cố lại bước tới, liên tục đánh vào lưng con gái.
"Đứa con gái chết bâm, rõ ràng bản thân sống rất tốt, tại sao không gửi chút tin tức nào vê cho mẹ và cha con, mẹ tưởng đâu... Tưởng đâu con đã chết ở xó xỉnh nào rồi chứ "
Gặp lại cha mẹ, Cố Đình Hoa cũng rất xúc động.
Bà ta cứ ngỡ bản thân rời đi nhiều năm như thế, hai ông bà cụ đã qua đời từ lâu, không ngờ họ vẫn còn sống, tốt quái
"Cha, mẹ, con về rồi."
Sau đó, cả nhà trò chuyện với nhau.
Cố Đình Hoa cũng kể cho mọi người nghe những chuyện mà bản thân đã gặp trong những năm qua.
Sau khi bỏ trốn theo tài xế xe tải kia tới phía Nam, bọn họ dừng chân ở tỉnh Phúc Kiến.
Thì ra người tài xế kia đã có vợ, chẳng qua ông ta thấy Cố Đình Hoa nhẹ dạ cả tin nên muốn lừa bán bà ta vào ổ mại dâm.
Cũng may Cố Đình Hoa và con gái Nguyệt Nguyệt bị một tên du côn buôn bán ở chợ đen mua về.
Mặc dù bề ngoài của người đàn ông này xấu xí nhưng tấm lòng không xấu, ông ta đối xử với hai mẹ con bọn họ rất tốt, Cố Đình Hoa dần cảm động, cuối cùng bọn họ đã ở bên nhau.
Người đàn ông này có người quen ở chợ đen, mấy năm qua anh ta buôn bán kiếm được rất nhiều tiền nên cũng tiết kiệm được một khoản kha khá.
Sau này, khi phong trào kinh doanh hộ cá thể nổi lên, hai người đã tận dụng cơ hội và kiếm được rất nhiều tiền.
Cố Đình Hoa sinh cho người đàn ông này một đứa con trai, đặt tên là Phúc Lâm, hiện tại cậu ta đã mười lăm, mười sáu tuổi.
Cô con gái Nguyệt Nguyệt đã lấy chồng, gả vào một gia đình giàu có ở tỉnh Phúc Kiến.
Bấy giờ, vì nhìn thấy hình ảnh Tam Tam đạt được giải quán quân thế vận hội Olympic trên TV nên Cố Đình Hoa mới tìm tới tận cửa.
Cha Cố và mẹ Cố hỏi Cố Đình Hoa tại sao bản thân sống tốt mà lại không gửi thư báo bình an cho người nhà.
Cố Đình Hoa ấp úng, khi thì nói chồng mình không cho, khi lại nói bản thân quên mất.
Trong lòng mọi người đều hiểu, tám phân là do bà ta nghĩ bây giờ bản thân có tiên, sợ bị họ hàng ở quê vòi vĩnh nên dứt khoát không liên lạc vê.
Ai ngờ trong số họ hàng nghèo mà bà ta khinh thường lại xuất hiện một nhân vật ưu tú, là quán quân trong thế vận hội Olympic, đạt được danh tiếng, chuyện này có thể giúp bà ta khoe khoang cả đời.
Vì vậy Cố Đình Hoa mới háo hức chạy đến nhận người thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận