Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 80 -

Chương 80 -Chương 80 -
Chương 80 -
Bây giờ, Nhị Bảo hễ nhìn thấy cái gì cũng đều muốn bỏ vào trong miệng ăn, cháo trắng đặc cũng không quá phù hợp với cậu bé. Lý Thanh Vận cho cậu bé nửa cái bánh bột ngô hấp, cậu bé có ăn bánh bột ngô hấp mềm cũng không khó khăn qì.
Gặm được nửa cái bánh, cậu bé lại giơ tay về phía Lý Thanh Vận đòi thêm.
Đứa bé nhỏ, khuôn mặt hồng hào đáng yêu.
Uống sữa trong khoảng thời gian này, cậu bé lớn nhanh như một quả bóng bay được bơm hơi, trên người nhiều rất nhiều thịt, biến thành một đứa trẻ trắng trẻo mềm mại và đáng yêu.
Lý Thanh Vận lại bẻ thêm nửa cái bánh ngô đưa cho cậu bé để cậu bé tự gặm. Nếu có rơi vụn bánh ở trên cái giường, cậu bé sẽ dùng tay nhỏ nhặt vụn bánh lên rồi cho vào trong miệng.
Thật đúng là một đứa bé tham ăn.
Một nồi bánh bột ngô chỉ ăn được một nửa, phần còn dư được cô cho vào rổ cất đi.
Lý Thanh Vận đã bận rộn từ sáng sớm, cô từ từ cũng đã nghĩ thông suốt. Cho dù như thế nào, giặc tới thì đánh, nước lên thì nâng nền, cô cứ làm tốt việc của chính mình là được.
Cô kiểm tra vết thương cho Cố Đình Chu rồi thay thuốc cho anh.
"Hôm nay, em có chút việc muốn quay về nhà mẹ đẻ một chuyến. Giữa trưa, em sẽ quay về nhà, làm phiền anh chăm giúp hai đứa nhỏ nhé."
"Được, em đi đi. Giữa trưa mà em chưa về được thì cũng không cần phải lo lắng đâu, anh có thể nấu cơm."
Anh suy nghĩ rồi nói tiếp: "Có cần anh đi chung với em không? Bằng không, anh đi vào trong thôn mượn xe bò, cả nhà ba người chúng ta đi chung nhé."
Cố Đình Chu không biết cô vê nhà mẹ đẻ có chuyện gì, anh theo bản năng muốn chống lưng cho cô vì sợ cô bị người khác khi dễ.
"Không cần phải phiên phức như vậy đâu, em đi một chút sẽ về thôi, anh yên tâm đi.
Vốn dĩ chiều qua Lý Thanh Vận đã chuẩn bị qua đi tới đó một chuyến, sau đó cô lại bị chuyện nhận kết nghĩa, nấu cơm và ăn cơm trì hoãn.
Ngày hôm đó, cô đã nói rất rõ ràng với Lý Đắc Bảo rằng phải gom đủ 250 đồng trong vòng 3 ngày đưa tới đây, xem ra bọn họ chỉ cho rằng cô đang nói suông mà thôi.
Cô nhanh chóng thay một bộ quần áo gọn gàng, chải tóc lên, đội mũ rơm lên rồi xuất phát.
Nhà mẹ đẻ của nguyên thân ở thôn kế bên, chỉ mất nửa tiếng đi bộ tới đó. Tới cửa thôn, cô gặp được rất nhiều chú thím đi làm, mọi người đều chào hỏi cô.
"Chiêu Đệ đã quay lại rôi sao? Hôm qua em gái của cháu vừa mới vê nhà một chuyến, hôm nay cháu lại tới nữa."
"Cũng không phải là vậy nhỉ. Hai vợ chồng Lý Thiết Trụ thật sự quá may mắn, nuôi lớn ba đứa con gái, mà đứa sau còn xinh đẹp, lễ hỏi cũng là người sau trang trọng hơn người trước. Ngày nào họ cũng đều có con gái đưa tiền tới, hai vợ chông và con trai không cần đi làm mà cũng sống rất sung sướng." Người trong thôn nói năng ám chỉ đầy giễu cợt.
Lý Thanh Vận cũng lười phản ứng với những người này, cô lập tức bỏ đi luôn.
Thảo nào người nhà họ Lý không tới cửa, hóa ra bọn họ đã chuyển mục tiêu sang người em gái của nguyên thân.
Cũng không biết cô ấy lại bị bọn họ hút bao nhiêu máu rồi nữa.
Vừa đi vừa suy nghĩ, cô đã tới trước căn nhà mái ngói ba gian mới của nhà họ Lý.
Với số tiên mà đôi vợ chồng nhà họ Lý đã bán ba đứa con gái, cộng thêm số tiền mà mấy năm nay bọn họ không ngừng bóc lột con gái mình, bọn họ không chỉ đã xây được ngôi nhà mái ngói khang trang, mà còn tích cóp được không ít của cải cho con trai của mình nữa.
Sĩ diện, không phải là ai cũng có thể nhẫn nhịn được đâu.
Cô lấy con dao gọt hoa quả mà mình đã chuẩn bị sẵn từ trong không gian ra cất vào túi quần.
Cô yên lặng cổ vũ bản thân ở trong lòng.
Nói thật là đây cũng là lân đầu tiên mà cô làm chuyện như thế. Bởi vì không muốn bị người nhà họ Lý hút sạch máu, hôm nay cô nhất định phải giải quyết xong chuyện này.
Học theo dáng vẻ của Lý Đắc Bảo, cô đập cửa ầm ï.
Đồng thời, cô chửi đổng lên như một người đàn bà đanh đá: "Lý Đắc Bảo, cút ra đây mở cửa cho tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận