Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 225-

Chương 225-Chương 225-
Chương 225 -
Sau khi dỗ bọn nhỏ ngủ xong, Lý Thanh Vận đốt nến lên (lúc không ai nhìn thấy, cô đều sẽ dùng nến, nó sáng hơn đèn dầu và còn không có mùi nữa), cô vừa đan áo len vừa nói câu được câu không với Cố Đình Chu.
"Vợ ơi, kỳ nghỉ của anh chỉ còn hơn nửa tháng nữa là kết thúc, anh không nỡ rời xa em và bọn nhỏ, phải làm sao bây giờ?" Giọng điệu của Cố Đình Chu giống như một đứa trẻ không được cho kẹo vậy, trông đáng thương vô cùng, anh còn vừa nói vừa nhẹ nhàng bóp vai đấm lưng cho vợ của mình nữa.
Lý Thanh Vận cũng có chút không nỡ. Gần đây, tình cảm giữa hai người bọn họ càng ngày càng tốt, rơi đúng vào thời điểm ngọt ngào như đường mật. Có đôi khi ánh mắt chạm nhau, cả hai đều cảm thấy ngọt ngào.
Lúc này mà tách nhau ra chắc chắn sẽ thấy khó chịu, nhưng cũng không còn cách nào khác. Cả nhà bọn họ hoàn toàn không thể sống bằng cách làm việc ở ngoài đồng được, không thể nào dễ dàng từ bỏ một cái chén cơm sắt có phúc lợi tốt đến thế.
Tuy rằng còn có thể tiết kiệm và cũng có thể sống được nhưng mỗi ngày hai vợ chồng nhà ai cái gì cũng không làm mà suốt ngày ở bên nhau nói chuyện yêu đương, ngẫm lại mà thấy đáng sợ.
"Vậy cũng không còn cách nào khác nữa. Chúng ta có thể viết thư nhiều hơn và anh cố gắng tranh thủ có thêm cơ hội về nhà thăm tụi em. Nếu có cơ hội, em cũng có thể dẫn theo hai đứa nhỏ tới quân đội thăm anh." Cũng chỉ có thể như vậy mà thôi.
"Vậy thì cũng quá ít rôi. Nghỉ phép thăm người thân tổng cộng chỉ có mấy ngày thôi. Anh về chưa được hai ngày lại phải đi rồi."
"Được rồi, sau này, em viết thư cho anh nhiêu hơn, còn không được sao?" Lý Thanh Vận dỗ dành nói.
"Nếu không thì em dẫn theo bọn nhỏ đi theo quân đội thì sao? Anh quay về sẽ báo cáo. Anh vừa mới thăng chức nên có thể xin được dẫn gia đình theo quân đội. Hiện tại anh mà đi xin chắc là cuối năm đã có thể phê duyệt xong rồi. Đến lúc đó, năm sau anh có thể về nhà đón ba mẹ con tới đó. Cả nhà bốn người chúng ta sẽ được ở bên nhau."
Thời gian càng trôi qua, thời điểm quay về đơn vị càng ngày càng gân Cố Đình Chu trong lòng hốt hoảng, rốt cuộc đã hiểu trong sách nói một ngày không thấy, như cách tam thu.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Mỗi ngày đi làm, một ngày không được nhìn thấy vợ của mình anh sẽ hoảng hốt. Buổi tối, anh cũng quen ôm ấp, hôn hít và ôm cô đi ngủ rồi. Sau khi quay về đơn vị, những phúc lợi này đêu không còn. Hơn nữa, ngay cả chuyện gặp mặt cũng trở nên xa xỉ, anh trái lo phải nghĩ mới nghĩ ra cách này.
"Đi theo quân đội sao?” Lý Thanh Vận chần chờ, cô cảm thấy toàn bộ mọi thứ ở hiện tại cũng khá tốt, nhưng đột nhiên lại thay đổi thành một hoàn cảnh khác, cô không xác định được liệu bản thân có thể tiếp nhận được hay không nữa.
"Mấy miệng ăn nhà chúng ta đều đi theo quân đội thì em và các con sẽ không có lương thực và toàn bộ mọi thứ đều phải dựa vào một mình anh nuôi sống cả nhà, rất vất vả. Hiện tại, ít nhất là ở nông thôn chúng ta còn có đất tự giữ và còn có thể kiếm được công điểm. Hơn nữa, em có không gian, trên cơ bản là chúng em không cần phải lo lắng tới chuyện ăn uống." Lý Thanh Vận châm chước khuyên nhủ.
"Người nhà đi theo quân đội cũng có thể có đất tự giữ của riêng mình. Em yên tâm, đến lúc đó anh nhất định sẽ xử lý xong mọi thứ mới tới đón mọi người. Anh sẽ chiếm giữ lấy phúc lợi, anh chắc chắn sẽ không để cho mọi người sống vất vả đâu. Hơn nữa, quân đội còn có thể giúp giải quyết một số công việc cho những người thân quân nhân giống như giáo viên giữ trẻ và cả giáo viên ở trường học quân đội nữa. Vợ của anh ta là học sinh giỏi nên chắc chắn là em có thể đảm nhiệm được. Trong thập kỷ đen tối tiếp theo, mọi người ở bên cạnh anh, anh mới có thể yên tâm được. Hơn nữa, trong quân đội không có ai biết tới quá khứ của em, em có thể làm chính mình nếu muốn. Như vậy không phải càng tốt hơn sao?" Cố Đình Chu yên lặng ném ra một lời khen hoa mỹ cho cô, lại đưa ra một lời cám dỗ tột độ khác.
Không thể không nói, điều cuối cùng đã làm cho Lý Thanh Vận rung động. Hiện tại, có đôi khi cô cảm thấy bản thân có chút vặn vẹo, một nửa giống chính mình, một nửa lại giống người khác. Trước khi làm bất cứ chuyện gì, cô đều phải suy xét xem liệu bản thân có thể bị người khác nhìn thấu mình không phải là nguyên thân hay không.
"Vậy em có thể suy nghĩ thêm hay không? Dù sao việc này cũng phải sang năm sau mới được giải quyết mà. Chuyện ở trong nhà không phải là một ngày hay hai ngày là có thể giải quyết xong. Hơn nữa, chuyện của Thanh Hoan cũng còn chưa được giải quyết. Dù sao thì em cũng phải tìm được một người xứng đáng cho con bé phó thác cả đời mới có thể buông tay mặc kệ." Lý Thanh Vận chần chờ nói.
Cố Đình Chu biết cô cần thời gian để suy nghĩ kỹ, anh cũng không muốn ép buộc cô quá nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận