Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 271 -

Chương 271 -Chương 271 -
Chương 271 -
Cha Cố không hổ là một vị gia trưởng có nề nếp, nên là cái gì chính là cái đó, nói lời xin lỗi với con dâu ông ấy cũng không cảm thấy mất mặt.
Lời này vừa nói ra, anh Cả Cố hoàn toàn không còn mặt mũi, sắc mặt đỏ bừng.
Chị dâu cả Cố cũng cúi đầu không dám nói lời nào, cô ta cảm thấy sự việc ngày càng nghiêm trọng, tới cục diện mà cô ta không thể nào giải quyết nổi.
Thực ra trước đó khi Lý Thanh Vận nói những lời này, trong lòng cô cũng tức giận đối với cha Cố mẹ Cố, tuy rằng nguyên thân là người rất kỳ lạ, nhưng mấy năm nay một mình cô ấy chăm nuôi hai đứa con, quả thực không dễ dàng gì.
Nhưng cha Cố thẳng thắn nói ra lời xin lỗi như vậy, ngược lại khiến cô không biết nên nói cái gì cho tốt.
Cô cũng không thể lựa chọn tha thứ thay nguyên thân, rốt cuộc thì cô cũng không có quyền làm thế, cho nên dứt khoát im lặng.
"Những gì nhà thằng cả nói hôm nay quả thật rất vô lý, nhà thằng hai chia dê, là do Đình Châu trăm cay ngàn đắng kiếm được về cho vợ con của nó, bọn nó muốn chia cho ai thì cho, cho là tình cảm, không cho là bổn phận, không đạo lý nhà ai nhiều thì cho nhiều cả. Huống hồ vợ của thằng hai vẫn luôn là người tốt, mỗi khi trong nhà có cái gì tốt, đều không quên cho cha và mẹ con, trong lòng chúng ta đều nhớ kỹ lòng tốt của con.
Nhà thằng cả vẫn nên nói lời xin lỗi với em dâu của con đi, sau này chớ nên nói lại những lời này. Nếu bây giờ đã chia nhà rồi, sau này đồ vật của nhà ai sẽ do chính người ấy làm chủ, đừng có gây ồn ào đến nỗi khó coi như hôm nay, cha và mẹ con đã vất vả nửa đời người, đồ vật của mình còn không thể để chính mình làm chủ sao?
Nhưng cho dù thật sự cho nhà thằng hai cũng là điều nên làm, mấy năm nay cố ky suy nghĩ của các con, Đại Bảo và Nhị Bảo đã lớn như vậy rồi, thân là ông nội, trước đến nay cha chưa từng chỉ cho bọn nhỏ từng đường kim mũi chỉ, dù sao bọn nhỏ cũng là đích tôn của nhà cũ họ Cố chúng tal"
Ông cụ nói đến phần sau, càng nghĩ càng bi phẫn, chẳng qua chỉ là muốn quang miinh chính đại cho cháu nội của mình ăn một con gà, làm sao chuyện lại thành ra thế này, hai đứa nhỏ nhà thằng cả trước giờ có thiếu ăn thứ gì sao?
Cho nên giọng điệu nói chuyện của ông ấy cũng nặng nề hơn, lần đầu tiên làm mấy mặt cả nhà thằng cả.
Mẹ Cố nghe cha Cố nói xong, ở bên cạnh một mình lau nước mắt, bà ấy chỉ là nghĩ chia nhà rồi, có thể quang minh chính đại đưa một số đồ đạc trong nhà mình cho cháu nội, làm sao mọi chuyện lại thành ra thế này.
Anh cả Cố bị ông cha già nói đến không chỗ dung thân.
Mấy năm nay tuy rằng mọi người đều chê cười anh ta không có nổi một đứa con trai, nhưng cha mẹ vẫn luôn an ủi anh ta, cũng nói với anh ra rằng không sao đâu, con gái cũng tốt như vậy.
Nghĩ đến việc trong lòng cha nhớ nhất vẫn là đích tôn của nhà cũ họ Cố, anh ta có hơi thất vọng, nhưng cũng biết rằng lần này thật sự là vợ mình chuyện bé xé ra to.
Trước đây, mặc dù trong lòng cha mẹ có nhớ mong hai đứa nhỏ, nhưng vì quan tâm đến tâm trạng của anh ta, bọn họ cũng không có gì bất công trong việc của bọn nhỏ, đã làm đủ tốt, anh ta cũng không thể yêu cầu quá cao, xử lý sự việc công bằng là điêu không thể. Lý Thanh Vận nghe đến đó, cũng có vài phần xấu hổ, lần này ông cụ thật sự là buôn bực phát cáu, ngay cả mặt mũi của anh cả Cố cũng không thèm chừa.
Thực ra cô cũng hiểu tâm tư của ông cụ, tuy rằng miệng nói không trọng nam khinh nữ, nhưng khó tránh khỏi việc trong lòng vẫn thiên về phía con trai trong nhà, đây là bi kịch của thời đại này, cũng là chuyện không thể giải quyết.
Hơn nữa nhà cô cũng là người được hưởng lợi nên khó có thể nói được điều gì.
Đứng dưới góc độ của người ngoài cuộc, cha Cố mẹ Cố đã khá hơn rất nhiều so với các bậc cha mẹ treo con trai cháu nội ở ngoài miệng trong làng.
Cô cũng cảm thấy may mắn khi mẹ Cố đưa gà rừng sang, bản thân đã nhất quyết để bà ấy lấy thịt dê, cũng coi như biến tướng trao đổi, mọi người trọng mặt mũi không thể nói được gì, nếu mẹ Cố không nhận, hiện tại không biết còn muốn gây ồn ào đến mức nào đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận