Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 54-

Chương 54-Chương 54-
Chương 54 -
Lý Thanh Vận đuổi Đại Bảo đi xong thì bắt đầu thu dọn bát đũa, cũng không nói gì nữa.
"Đắc Bảo qua đây có chuyện gì à? Sao còn động đao nữa?" Cố Đình Chu bế Nhị Bảo, chậm rãi cất lời.
Hiển nhiên là Cố Đình Chu đã nhìn thấy Lý Đắc Bảo bỏ chạy rồi.
"Cũng không có chuyện gì, thằng bé đấy toàn tật xấu, đã thế còn vừa lười vừa tham, không nhìn nổi nữa nên dạy chút." Lý Thanh Vân lựa chuyện nhẹ để nói.
Dù sao cô cũng không thể nói Lý Đắc Bảo qua đây để đòi tiền, ăn chực được. Vốn dĩ người đàn ông này đã xem thường gia đình cô, nói ra sự thật sợ rằng mọi chuyện chỉ càng nghiêm trọng hơn.
Lý Chiêu Đệ vứt lại nguyên đống bòng bong, giờ cô là người phải đi gỡ rối. Trong truyện, Cố Đình Chu không phải là một người cha tốt, nhưng nhân phẩm của anh thì không có gì để chê.
Bởi vì Lý Thanh Vận tạm thời không có ý định ly hôn người đàn ông này, cao chạy xa bay, mà dù sao thời đại này cũng chẳng cho phép, hơn nữa hai đứa trẻ này cần cô.
Có thể chung sống hòa hợp với người đàn ông này, nuôi dưỡng bọn nhỏ là tốt nhất, còn nếu nước sông không thể phạm nước giếng thì được nước nào hay nước đấy vậy.
Cô không biết, người đàn ông trước mắt cũng trùng sinh quanh về, anh đã nhìn thấu được hết mọi thứ từ lâu.
Cố Đình Chu thấy cô không muốn nói nhiều, trong lòng cũng hiểu được là do đâu, chắc lại đòi tiên, vòi đồ ăn chứ gì. Anh đã sống lại thêm một lần rồi, sẽ không vì mấy chuyện lông gà vỏ tỏi này mà tức giận. Nhưng hôm nay Lý Chiêu Đệ có thể câm dao đuổi đánh Lý Đắc Bảo lại nằm ngoài dự đoán của anh.
Mà chưa nói đến chuyện Lý Đắc Bảo, chỉ kể đến mấy chuyện trong nhà đấy đã đủ làm người khác hết hồn rồi.
Nào là tiệc chiêu đãi không có gì để chê, đến cả những món ăn ngon lành, lại còn cơm dẻo thơm phức, phòng ốc sạch sẽ, sáng bóng, rồi đến hai đứa con sạch sẽ, chỉnh tê, sữa của Nhị Bảo, đồ ăn vặt trong tủ đầu giường...
Kiếp trước chưa từng có những chuyện này, cũng từng là cuộc sống hôn nhân mà anh thời niên thiếu mơ về, chỉ có thể nói là đây ấm áp.
Mặc dù Lý Chiêu Đệ này là do vừa nhặt được lương tâm ở đâu về, hay là cũng trùng sinh vê như anh, thì những thay đổi này đã đủ làm anh vui vẻ.
Lúc trên đường anh đã nghĩ rất kỹ, vì con cái, anh bắt buộc phải chấp nhận Lý Chiêu Đệ, sẽ cố gắng hết sức để đối xử tốt với cô ấy, như thế thì con cái mới hạnh phúc được, gia đình mới êm ấm được.
Kết quả lại cho anh một bất ngờ đầy vui vẻ, không ngờ cô ấy lại bằng lòng sinh sống bình thường, chăm sóc con cái, thế là tốt quá rồi.
Mặc kệ giờ cô đang như thế nào, anh sẽ gác lại những góc nhìn phiến diện xưa kia, đối xử với cô thật tốt.
Những suy nghĩ này chỉ là lóe lên trong đầu anh trong một giây lát.
"Không có gì thì tốt, hôm nay em sắp xếp rất tốt. Tối nay gọi cha mẹ và anh cả qua đây ăn cơm cùng đi, tiền và phiếu thì em cứ tự quyết."
Cố Đình Chu lấy một xấp tiên và phiếu trong túi ra đưa cho Lý Thanh Vận.
Giọng điệu người đàn ông rất dịu dàng, thái độ cũng rất chân thành, điều này khiến Lý Thanh Vận rất bất ngờ. Người đàn ông trong ấn tượng của nguyên thân luôn mang một vẻ mặt lạnh tanh, chẳng bao giờ quan tâm đến cô ấy.
Mà thôi không nghĩ ra được thì khỏi nghĩ đi, Lý Thanh Vận tự nhiên nhận lấy xấp tiên, còn mở ra đếm, trông hệt như một kẻ mê tiền.
Thế mà lại có hơn một trăm, sắp vượt qua cả quỹ của cô luôn rồi, kim chủ này giàu phết đấy.
Lý Thanh Vận tỏ vẻ rất vui, khóe miệng nhếch lên, mỉm cười để lộ má lúm đồng tiền.
Cố Đình Chu không bỏ lỡ bất cứ biểu cảm nào của cô, trong lòng còn nghĩ quả là một kẻ mê tiên, nhưng mà sao anh lại chẳng thấy chán ghét chút nào vậy?
Lý Chiêu Đệ của kiếp trước cũng thích đếm tiền, cô ấy sẽ lật qua lật lại đếm rất nhiều lân, còn không ngừng liếm ngón tay, lần nào anh thấy vậy cũng cau mày.
Lần này, Nhị Bảo trong lòng nở một nụ cười đầy lưu manh với anh, trên mặt cũng là chiếc má lúm trông giống y hệt cô.
Cố Đình Chu thâm nói, nhóc này, cười lên trông giống hệt mẹ con.
Bạn cần đăng nhập để bình luận