Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 362 -

Chương 362 -Chương 362 -
Chương 362 -
Nhưng loại lòng tốt này xuất phát từ việc Lý Thanh Vận muốn che giấu nội tâm của mình, trên cơ sở để chiêu theo các cô ấy, dù sao cũng là người của hai thời đại khác nhau, có rất nhiều điểm khác biệt, muốn có tiếng nói chung với các cô ấy thì trước tiên phải đồng ý với các cô ấy, phải biến thành các cô ấy.
Nhưng khi ở chung với Bạch Ngọc thì hoàn toàn không có loại lo lắng này, các cô rất giống người đến cùng một thời đại.
Ví dụ như hiện tại, hai người thảnh thơi thưởng thức rượu vang, trò chuyện về cuộc sống lí tưởng của mình, kế hoạch và ước mơ với cuộc sống tương lai, cả sự thay đổi của xã hội nữa.
Nhưng đàn ông và đứa bé trong nhà thì sao, hôm nay ăn cái gì, ngày mai uống cái gì, đầu muối tương dấm trong nhà càng không biết, chỉ biết nói chuyện thiên hạ.
Những chuyện này có lẽ cũng chỉ có thể cùng chia sẻ với Bạch Ngọc, không thể nói ra với mấy người Thu Cúc, Thanh Hoan, Thanh Duyệt.
Phần lớn các cô ấy đều mơ hồ, đều bị cuộc sống chèn ép, căn bản không có ý thức của bản thân, có thể sống tốt chính là hạnh phúc lớn nhất của các cô ấy.
Cho nên khi ở chung với các cô, Lý Thanh Vận luôn cảm thấy trong lòng bị đè ép, luôn cố gắng để bản thân trở thành nguyên thân.
Chỉ có cùng nói chuyện thoải mái trời đất với Bạch Ngọc cô mới là chính mình.
Hai người họ càng giống sự cứu rỗi cho đối phương trong khoảng thời gian bình thường hơn.
Mặc dù người được chọn do giáo viên chọn, nhưng học sinh còn chưa chọn được cho nên lớp Dục Hồng vẫn còn thời gian.
Lý Thanh Vận cũng muốn tham gia kế hoạch tuyển sinh nên chuyện của Nhị Bảo phải được giải quyết càng nhanh càng tốt.
May mà lớp Dục Hồng ở ngay cạnh nhà trẻ, rất giống một khoảng sân nhỏ, đối diện nhà trẻ chính là lớp Dục Hồng.
Chuyện này giúp Lý Thanh Vận dễ dàng đón hai đứa nhỏ hơn sau khi đi làm, thỉnh thoảng cô có thời gian nghỉ ngơi còn có thể đến nhìn Nhị Bảo một chút.
Điều này càng khiến cô có lòng tin hơn với sự sắp xếp của mình.
Hôm nay là ngày đầu tiên cô đưa Nhị Bảo đến nhà trẻ.
Cô chuẩn bị cho cậu bé một balo đầy đồ.
Có mấy chiếc tã sạch sẽ thoải mái, còn có cả quân để thay lỡ như chiếc kia bị ướt, chăn nhỏ ngày nào cũng đi ngủ với cậu bé, còn có cả sữa bột buổi chiêu Nhị Bảo thường uống, cô chia ra rồi dùng giấy gói lại.
Nhị Bảo bây giờ đã được một tuổi rưỡi, sữa bột cũng từ ngày một lần thành ngày ba lần, sữa bột trong không gian đã bị cậu bé xử lý gân một nửa.
Mỗi buổi sáng sớm sẽ uống một ly lớn, buổi chiều một ly lớn, trước khi đi ngủ buổi tối cũng uống một ly lớn, cơm ba bữa cũng ăn không ít.
Lượng cơm không nhỏ, nhưng điều đáng mừng là cậu bé phát triển rất tốt, trắng, cao, khỏe mạnh, rất ít bị bệnh so với bạn đồng trang lứa.
Cho nên dù mang sữa bột là hành động khá đặc biệt thì cô vẫn kiên trì mang đi cho cậu bé.
Lý Thanh Vận lo cậu bé không muốn ở lại nhà trẻ, cô còn đặc biệt mang theo táo cậu bé thích ăn để di chuyển sự chú ý của bé.
Cô đi theo thím Ngưu phụ trách nhà trẻ vào, thím Ngưu lớn giọng gọi: "Quế Chi, có người đến, ra đón đi."
Vừa dứt lời, một người phụ nhân vừa chỉnh sửa vừa chạy ra, vừa chạy vừa nói: "Ôi, sở trưởng Ngưu, tôi đây."
Lý Thanh Vận nghe mấy chữ sở trưởng Ngưu thì không nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Một giây sau, cô thấy người đến là ai thì hơi ngạc nhiên, người tới thấy cô, hai mắt cũng tỏa sáng.
Vì người phụ nữ đang chỉnh sửa kia chính là người phụ nữ họ gặp trên xe lửa khi đến quân đội, Trân Quế Chi.
Người phụ nữ kia vui vẻ nói: "Ôi chao, em gái, là cô sao? Chúng ta thật có duyên với nhau, lại gặp lại rồi."
Còn không phải sao, quân đội lớn như vậy nhưng các cô vẫn gặp lại nhau. "Hai người quen nhau sao? Thật tốt, vị đồng chí này muốn gửi con cô ấy ở đây, sau này cô chú ý chăm sóc. Thím Ngưu thấy hai cô quen nhau thì cũng không làm phiền hai người nữa mà trực tiếp đẩy việc cho cô ta.
Nhà trẻ này có mấy người hỗ trợ, Trân Quế Chi mới đến gần đây, bản thân cô ta cũng mang theo một đứa nhỏ nên hiện tại cô ta là người trông ít trẻ nhất.
"Không thành vấn đề, em gái, cô yên tâm, tôi chắc chắn sẽ chăm con cô thật tốt." Trân Quế Chi sảng khoái đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận