Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 275-

Chương 275-Chương 275-
Chương 275 -
Tuy rằng ngoài miệng chị dâu cả Cố nói rất đúng, nhưng chung quy trong lòng vẫn là lòng dạ hẹp hòi, sau khi hai đứa nhỏ trở vê, phải ân cần dạy bảo, dặn dò hai đứa nhỏ sau này không được phép đến nhà thăng hai.
Đại Ni và Nhị Ni bê ngoài thì đông ý nhưng một khi có cơ hội vẫn sẽ trốn cha mẹ lén đi tìm Đại Bảo, Lý Thanh Vận cũng không hề ngăn cản, chẳng qua đây đều là chuyện của sau này.
Sau khi dùng bữa trưa đơn giản và chơi với Nhị Bảo một hồi, cậu bé lại lân nữa chìm vào giấc ngủ, Lý Thành Vận bỏ chăn bông và áo khoác buổi sáng chưa tặng được vào trong không gian, đưa tới nhà Nhị Ngưu.
Thừa dịp không có ai chú ý, lấy ra câm trong tay gõ gõ cửa.
Nhị Ngưu mặc chiếc áo bông rách tung tóe co rúm đi ra ngoài mở cửa, thấy là cô, có chút kinh ngạc.
"Thím, sao thím lại đến đây?" Cậu ta lộ ra gương mặt khờ khạo tươi cười hỏi.
Kể từ sau vụ đi săn trong trận tuyết đầu mùa, Nhị Ngưu liên bắt đầu ở nhà ngủ đông, một mặt là đồ ăn đồ dùng dự trữ trong nhà, sợ bị người ta trộm mất, một mặt là do hiện giờ bên ngoài trời lạnh giá, cũng không bắt được công việc gì.
Lý Thanh Vận không muốn đứng ngoài cửa nói chuyện, vì thế cười nói: "Làm sao đấy, không mời thím vào ngồi sao?"
"Nhìn cháu này đầu cũng ngốc rồi, thím, thím mau vào nhà đi.'
Bước vào sân nhỏ của Nhị Ngưu, thực ra cũng chỉ có ba gian phòng, một gian nhà chính để người ở, một gian phòng bếp, một gian nhà vệ sinh, phía sau có một cái nhà kho chứa chêm gỗ và cành gỗ chất đống.
Bên trong cũng rất đơn sơ, trên giường đất trong nhà chính quả nhiên giống như những gì Đại Bảo đã nói, không có chăn, bên cạnh là một đống quần áo rách tung tóe được xếp chồng, phỏng chừng buổi tối đắp hết đống quần áo đó trên người để tránh rét.
"Chăn giường của nhà thím đã dùng nhiều năm rồi, bây giờ muốn thay rồi, nếu như cháu không chê thì cầm tạm chấp nhận dùng đi, lúc mùa hè, thím đã giặt rồi, sạch sẽ." Lý Thanh Vận nói xong nhét cái túi gói vào trong lòng ngực cậu ta.
Đôi mắt Nhị Ngưu sáng rực lên, đây cũng chính là điều khiến cậu ta luôn phát sâu, sinh sống một mình, đồ vật cân thêm vào trong nhà quá nhiều.
Số tiên năm nay kiếm được đều lục tục chỉ tiêu, công với nhu yếu phẩm cho mùa đông, chẳng hạn như đôi giày Ô Lạp này, chính là đôi mới mua vào năm nay, còn có một ít đồ dùng sinh hoạt cần thiết, số tiền còn lại không quá nhiều, cần phải giữ lại một ít để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
Về chăn bông, cậu ta dựa định sang năm tiết kiệm đủ tiền rồi sẽ mua cái mới, không nghĩ tới thế mà thím lại tặng một cái chăn qua đây, đối với cậu ta mà nói, chỉ cân có thể chống lạnh, những thứ khác đều không quan trọng, bởi vì cảm giác lạnh quá khó tiếp thu.
"Không chê, không chê, cháu còn mừng không kịp đây, chú Cố chỉ có thịt dê, chứ không có thịt heo, vừa vặn ngày hôm qua cháu được chia một miếng chân lợn rừng to, một mình cháu cũng ăn không được hết, chia cho thím một nửa, coi như cháu mua chăn này, có được không?”
Sự chân thành của chàng thiếu niên khiến trái tim bị chị dâu cả Cố cọ xát của Lý Thanh Vận đột nhiên cảm thấy ấm áp. "Thím của cháu đâu có bao giờ thiếu thịt đâu, cháu cứ giữ lại ăn từ từ, ăn nhiều thịt một chút, người ngợm trông như cọng giá đỗ vậy, sau này làm sao bảo vệ được chính mình." Lý Thanh Vận buồn cười nhìn cậu ta.
Nhị Ngưu xấu hổ sờ sờ đầu, cậu ta cũng muốn cao với cường tráng hơn, chỉ là ăn ít làm nhiều, làm thế nào cũng không cao lên được, năm nay lương thực và thịt trong nhà đều đủ ăn, qua một mùa đông này, cậu ta chắc chắn có thể cao hơn rất nhiều.
Cuối cùng, Nhị Ngưu nhận lấy chăn bông và áo khoác mà Lý Thanh Vận cho, để cảm ơn, cậu ta nhất định phải cho Lý Thanh Vận thịt, Lý Thanh Vận không nhận, chỉ cầm mười cân hạt dẻ của cậu ta xem như tượng trưng.
Việc hái những viên hạt dẻ như bóng nhỏ này, phải khảy hết nửa ngày, lúc mùa thu cô ngại phiên toái nên không làm nhiều lắm, thứ này rang với gà hay nướng ăn đều rất ngon, vừa vặn ở chỗ cậu ta có không ít, Lý Thanh Vận liên lấy một ít, không cần thịt, trong không gian của cô có rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận