Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 58 -

Chương 58 -Chương 58 -
Chương 58 -
Hai cô gái nhỏ đều nhìn em trai với đôi mắt đầy hâm mộ, ba đứa nhỏ tiếp tục cắm đầu ăn ngấu nghiến, bữa cơm này có thể nói là bữa cơm ngon nhất mà chúng được ăn từ lúc chúng chào đời cho tới nay, cho nên nhất định phải ăn thật là no.
Lý Thanh Vận mỉm cười, đưa cho bọn chúng đĩa rau.
"Ăn đi, ăn nhiều một chút, hôm nay muốn ăn bao nhiêu cũng được, thím bao hết." Nhiêu đồ ăn như vậy lại đều nấu với số lượng lớn, khẳng định là sẽ đủ ăn.
Mẹ Cố và chị dâu cả Cố bốn mắt nhìn nhau, trong lòng họ cũng thừa nhận những món ăn này rất long trọng và lịch sự, tốt hơn họ nấu nhiều, nhưng họ lại không muốn thừa nhận về vấn đề kỹ thuật nấu nướng. Cuối cùng chị dâu cả Cố còn nhỏ giọng nói thâm một câu: "Cho nhiều dầu và đường như vậy mà còn ăn không ngon hay sao? Đồ tốt nhiêu như vậy, xào đế giày ăn cũng ngon nữa là."
Lý Thanh Vận nghe thấy lời cô ta nói thì gương mặt trở nên xám xịt mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, lúc giữa trưa nhìn chằm chằm vào cô rồi lên mặt dạy đời thì cũng thôi đi, đô ăn cũng đã bưng lên bàn hết cả rôi mà vẫn còn líu ra líu ríu không để yên, nhiều món ngon như vậy cũng không chặn được miệng của cô ta, thật sự là quá nể tình cô ta rồi.
Đúng thật vậy, mấy ngày nay Lý Thanh Vận thay đổi làm cho chị dâu cả Cố có chút mất tự chủ, thêm nữa lúc giữa trưa Lý Thanh Vận cũng tỏ ra dễ tính và dễ tha thứ cho cô ta, nên cô ta đã quên tính tình của nguyên chủ lúc trước.
Mẹ Cố rất có ánh mắt, nhìn thấy sắc mặt của Lý Thanh Vận thì đột nhiên nhớ tới người này là một người không hề nể nang ai, muốn lật bàn thì sẽ lật bàn, hôm nay trong nhà lại có khách, lại làm nhiều món ngon như vậy, cũng không thể để chuyện xấu xảy ra được.
Bà ấy lập tức nhẹ giọng nói: "Mẹ Đại Ni, câm miệng lại ăn cơm đi, nhiều món ngon như vậy cũng không chặn được miệng con sao, không ăn thì về nhà đi."
Từ trước đến giờ mẹ Cố luôn là người quản thúc chị dâu cả Cố rất gắt gao, mẹ Cố lên tiếng thì chị dâu cả Cố cũng biết chính mình đã nói quá nhiều, cô ta trộm liếc nhìn sắc mặt vợ thằng hai một cái, thấy mặt cô đen tựa như đáy nồi, giống như muốn phát nổ ngay lập tức.
Cô ta lập tức quay sang Lý Thanh Vận rồi lộ ra một nụ cười lấy lòng, Lý Thanh Vận không thèm để ý tới cô ta, nhưng cũng không nói gì thêm, chỉ là sắc mặt nhìn rất khó coi, việc này coi như cho qua.
Cuối cùng trên bàn ăn không có ai nói chuyện, đều vùi đầu ăn cơm, Đại Bảo không nhận ra lời ẩn ý trong lời nói của người lớn, tập trung mà ăn.
Đại Ni, Nhị Ni biết là mẹ của mình nói sai rôi nên làm cho thím hai không vui, lại thêm từ trước tới nay đã biết sự lợi hại của thím hai ở tại nhà cũ họ Cố nên hai cô bé cũng không dám nói chuyện, vùi đầu ăn chăm chú.
Lý Thanh Vận nghĩ hôm nay trong nhà có khách, không thích hợp cãi nhau, nếu không thật sự cô có thể sẽ cho vị chị dâu này một bài học.
Tôi dùng chút dâu thì có sao vậy, dùng chút đường thì lại thế nào, ăn gạo nhà chị à, tốt bụng mời cả nhà mấy người lại đây ăn cơm, ai mà ngờ lại tự mình rước lấy phiền phức, cứ nói mãi không ngừng.
Cô cũng biết bụng dạ của chị dâu cả Cố không xấu, chỉ là có chút bệnh nhẹ của dân quê, hơn nữa quan điểm cũng không hợp với bản thân.
Nhưng cô lại không muốn mặc kệ tật xấu này của cô ta, chỉ là mẹ Cố cũng giống như vậy, nếu không tiếp nhận được phong cách làm việc của cô thì sau này có lẽ ít tới lui thì tốt hơn, dù sao có đại diện qua bên đấy là được rồi.
Vì mục đích hòa nhập với người khác mà làm mình chịu uất ức thì không phải là điều cô muốn.
Nghĩ thông suốt điểm ấy nên cô lại bắt đầu vui vẻ trở lại đưa đĩa rau cho bọn nhỏ, chỉ là cuối cùng cô vẫn không hê phản ứng tới chị dâu cả Cố.
Trong lòng mẹ Cố thở dài một hơi, tính tình của vợ thằng cả thật ra không xấu, nhưng lại thích ham chiếm lợi nhỏ, ích kỷ, yêu khoe mẽ, phân lớn các phụ nữ ở nông thôn đều là như vậy, cứ luôn để ý nhà hướng đông như vầy, nhà phía tây như kia. Mấy ngày nay bà ấy nhìn thấy vợ thằng hai làm việc thì cảm thấy thật không tệ, càng ngày càng có trình tự, thoải mái, dứt khoát nhanh nhẹn, cũng không có thói xấu, chỉ là tính tình không tốt, không biết tiết kiệm, tiêu tiên hoang phí.
Tuy rằng bà ấy không muốn nhận nhưng đúng là trong lòng của bà ấy đã chậm rãi nghiêng vê vợ thằng hai, vừa khéo đứa con này cũng là khi bà ấy có được khi về già, mà từ trước đến nay lại rất có tiên đồ.
Cùng lúc thì vợ thằng hai sinh được hai đứa cháu nội, đây là gốc rễ của gia đình nhà họ Cố này, hiện tại vợ thằng hai cũng trở nên tốt hơn nhiều, nhưng trăm ngàn lân đừng xảy ra chuyện phiền toái gì nữa.
Sau này vẫn nên để cho hai người các cô cách xa một chút đi, vợ thằng cả là một người không kín miệng, nói chuyện lại hay đắc tội với người ta, vợ thằng hai thì cũng không phải là người có thể nhịn nhục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận