Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 318-

Chương 318-Chương 318-
Chương 318 -
"Thanh Vận, sao em lại đến đây? Mấy người Hoài Sơn trở về rồi à?" Thu Cúc rất ngạc nhiên khi thấy Lý Thanh Vận tới đây.
"Bọn họ ăn cơm xong liền trở về rồi, Thanh Duyệt đã sinh được một thằng nhóc, bọn em đã hẹn nhau ngày mai đi thăm em ấy." Lý Thanh Vận vừa nói vừa bước vào cửa, vừa nhìn đã thấy quả nhiên đôi mắt của cô ấy đỏ hoe, giọng nói cũng mang theo giọng mũi.
"Sinh được một thằng nhóc? Đó là chuyện tốt, cái này cũng coi như có chỗ đứng chân ở nhà chồng, em cũng bớt phải nhọc lòng, làm chị lớn trong nhà thật không dễ dàng, em trai em gái trong nhà đều phải quan tâm." Thu Cúc đồng cảm như bản thân mình cũng bị nói.
"Đúng vậy, chị dâu, chị có chuyện gì sao? Có phải gặp rắc rối với anh cả Trình không?" Lý Thanh Vận khó hiểu chỉ chỉ vào đôi mắt cô ấy.
Thu Cúc im lặng vài giây rồi kéo cô vào trong nhà.
Trình Kiệt đang tìm kiếm thu dọn cái gì ở trong ngăn tủ, Mao Đầu không có ở đây, đoán là đã đi ra ngoài chơi.
"Nếu em không qua đây, chị cũng có ý định đến tìm em, vẫn nên để cha Mao Đâu nói chuyện với em đi." Thu Cúc mời cô ngồi xuống, rót một cốc nước.
Tâm trạng của Trình Kiệt cũng tương đối nặng nê, một lá thư đến từ năm trước đã phá vỡ cuộc sống yên bình của bọn họ.
Trong lúc mừng năm mới nên không tiện biểu hiện ra ngoài, tránh cho mất hứng, vì việc này, hai vợ chồng đã phát sâu mấy ngày rồi.
Hóa ra Trình Kiệt đã bất ngờ liên lạc được với chú của mình, chính là chuyện xảy ra cách đây hai tháng. "Với quan hệ giữa hai nhà chúng ta, anh cũng không muốn lừa gạt em, tổ tiên nhà anh đều là người đọc sách, đến người thuộc thế hệ cha ông anh, bởi vì chiến tranh nên đã gặp rất nhiều đau khổ, gia tài phân tán, rời xa quê hương, cuối cùng lưu lạc đến định cư ở nơi đây, sống yên ổn trong những năm tháng cuối đời, khi đó anh vẫn còn nhỏ. Nhưng thật ra anh từng nghe cha mẹ mình nói qua, anh có một người chú, đã ra nước ngoài du học từ rất sớm, khi đó anh mới ba bốn tuổi, cũng không có mấy ký ức. Sau đó, ông bà tôi đều qua đời, cha mẹ anh lang bạt khắp nơi, cũng mất đi liên hệ với chú.
Chỉ mới hai tháng trước, anh có biết một bài văn gửi bài đến Kinh thị, thế nhưng bất ngờ được lựa chọn đăng trên báo chí. Không bao lâu sau, liền nhận được một bức thư kỳ quái, trong thư thế mà lại viết tên của cha mẹ anh, vì thế anh đã hồi âm dò hỏi, không ngờ rằng người nọ lại nói, ông ấy là chú của anh, ông ấy đã về nước nhiều năm, hiện tại đã là một cán bộ quyên lực của Cục Xuất bản Ngoại ngữ. Anh cũng rất vui mừng, trước khi ra đi cha anh còn nhắc mãi đến cậu em trai này, trên thế giới này anh lại có thêm một người thân."
Lý Thanh Vận trợn mắt há hốc mồm, không ngờ đến cánh bướm nhỏ mình đập lạnh lợi hại đến vậy, Trình Kiệt trong sách vẫn luôn không tìm được người họ hàng nào.
Cũng chẳng trách, ở kiếp trước sau khi vợ con qua đời, anh ấy cũng nản lòng thoái chí đi xa tha hương, tình nguyện làm một tên lưu manh cũng không muốn ở lại cái nơi thương tâm này, nào có chuyện viết văn đi gửi bài gì đó đâu.
Duyên phận trên thế giới này chính là kỳ diệu như vậy đó.
Chú của Trình Kiệt làm công tác văn hóa, tuy rằng là văn hóa nước ngoài, nhưng khi ông ấy nhìn thấy áng văn chương này, lập tức thưởng thức một cách đặc biệt, vừa thấy tên tác giả, thế mà lại cùng tên với đứa cháu trai thất lạc thời còn trẻ của mình, càng khiến cho ông ấy cảm thấy thân thiết.
Vì thế, ông ấy dựa theo lệ thường trước đây, tìm được địa chỉ của tác giả này, gửi cho anh ấy một phong thơ, ông ấy cũng không quá mong đợi nhận được hồi âm, chỉ giống như đi giăng lưới mò kim đáy bể, bởi vì ông ấy đã trải qua rất nhiều lần chờ mong và thất vọng.
Về nước nhiều năm như vậy, ông ấy đã đi tìm gia đình Trình Kiệt rất lâu, khi gặp người trùng tên trùng họ với anh cả và cháu trai, cũng sẽ đi dò hỏi với cõi lòng đầy chờ mong, nhưng thứ chờ đợi đều là thất vọng, thậm chí ông ấy cảm thấy cả đời này mình cũng không thể tìm được anh cả và cháu trai của mình.
Không nghĩ tới, bản thân theo thói quen gửi đi một phong thơ, thế mà lại nhận được đáp án mong muốn.
Anh ấy nhận ra hai cái tên này, anh ấy thật sự là cháu trai của mình!
Tuy rằng anh cả và chị dâu cả đều không còn trên đời, nhưng có thể nhận được tin tức từ cháu trai đã là vạnh hạn trong bất hạnh.
Vốn dĩ hai gia đình đã hẹn nhau, trước năm mới sẽ tìm thời gian đến gặp nhau ở Kinh Thị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận