Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 232 -

Chương 232 -Chương 232 -
Chương 232 -
Lý Thanh Vận về nhà kể lại cho Thanh Hoan nghe cảnh tượng bắt cá náo nhiệt khí thế ngút trời ở hồ cá, Thanh Hoan cũng không hứng thú mấy, từ nhỏ cô ấy đã thường đi xem bắt cá, sau đó vất vả lắm mới lấy được cá về nhà, tất cả đều vào hết bụng mấy người Lý Đắc Bảo, mấy chị em bọn họ chỉ có thể ăn lại thức ăn thừa, nhớ tới là cảm thấy chua xót trong lòng.
Hai người bàn bạc xem tối nay ăn gì, hôm nay được chia cá, chắc chắn phải làm thịt cá ăn cho tươi, đúng lúc mấy hôm nay đều có chuyện vui, buổi sáng lấy được phần lương thực của Thanh Hoan về, cô ấy ở đây cũng không còn quá nhiều cảm giác tội lỗi nữa, trong nhà còn có nhiêu thêm một phân lương thực.
Nói đến ăn cá, Lý Thanh Vận nhớ đến món cá xào dưa ở đời trước, đã lâu lắm rồi không được ăn, chua chua cay cay, ăn rất vào cơm.
Đáng tiếc, dưa chua trong nhà vẫn chưa ăn được, nhưng cô nhớ đến chỗ mẹ Cố có dưa chua, lân trước mẹ Cố có đưa sang đây một lần, cô đã nấu món thịt heo om dưa hết mất rồi.
Nói chứ, mẹ Cố muối dưa ngon cực kỳ, dưa muối vừa chua vừa giòn ăn rất đã miệng, mùi khi muối dưa cũng không quá nặng rất vừa vặn.
Hay là cô qua đó xin ít dưa muối? Nói là làm.
Lý Thanh Vận hấp cơm cho buổi tối trước, rồi tìm ra vài cái bánh quai chèo trong tủ đồ ăn vặt, bọc lại bằng giấy dầu rồi đi đến nhà tổ.
"Mẹ, Thanh Vận đến rồi." Lý Thanh Vận vừa đẩy cửa ra đã nhìn thấy chị dâu cả đang giặt quân áo trong sân, cô ta nhìn thấy Lý Thanh Vận đi vào thì kêu một tiếng. Mẹ Cố lau tay, vội vàng ra khỏi nhà bếp: "Vợ thằng hai đến đấy à? Có chuyện gì thế?"
Lý Thanh Vận có chút ngại ngùng đưa bánh quai chèo trong tay cho mẹ Cố: 'Có mấy cái bánh quai chèo ạ."
"Gì thế, không lễ không tết, đưa quà làm gì, mang vê cho đám Đại Bảo ăn đi." Mẹ Cố nghi ngờ nói.
"Ai, mẹ, mẹ có còn dưa muối không? Con muốn xin một ít, dưa muối trong nhà vẫn chưa ăn được." Lý Thanh Vận đành phải ngại ngùng nói thẳng ra.
Chị dâu cả Cố ở bên cạnh vừa chà quần áo vừa thèm thuông nhìn bánh quai chèo trong tay cô, vợ thằng hai cũng hào phóng thật, bánh quai chèo ngon như thế mà dùng để đổi mấy cọng dưa muối không đáng tiền, cô ta hi vọng mẹ chồng giữ lại mấy cái bánh quai chèo này cho Đại Ni và Nhị Ni ăn.
Lúc này mẹ Cố mới hiểu ra là cô tới đây để xin dưa muối, trong lòng nghĩ cô thế này cũng quá rộng rãi rồi, có vợ thằng cả ở đây, nên không thể trả bánh quai chèo lại được, vội vàng tìm một cái chậu sạch sẽ, mở vại dưa muối ra, lấy năm gốc dưa muối, bỏ đầy một chậu rồi đưa cho Lý Thanh Vận.
Vại dưa muối trong nhà cũng đã nhìn thấy đáy rồi, vại này là chua vừa đến để ăn, mấy hôm nay trong nhà bọn họ cũng mới muối một vại dưa mới.
"Cầm đi, không đủ thì lại tới lấy tiếp."
"Đủ rồi mẹ, cảm ơn mẹ nha, con về trước đây." Lý Thanh Vận ngửi thấy mùi dưa chua, tựa như là ngửi thấy hương vị cá om dưa, vui vẻ nói cảm ơn rồi bưng vê.
"Đứa bé này, có mấy cọng dưa không đáng tiền, nói cám ơn gì chứ, còn nói mấy lời khách sáo như thế, sau này muốn ăn thì qua đây mà lấy, đừng đưa đồ gì hết, lân này thì thôi, mẹ cảm ơn thay cho Đại Ni Nhị Ni nhé.” Mặc dù mẹ Cố yêu thương nhà thằng hai, nhưng cũng phải cố gắng hết sức làm xong mấy động tác ngoài mặt, không thể để con dâu thằng cả nguội lòng được.
Lý Thanh Vận về đến nhà thì Cố Đình Chu cũng vừa về, đang làm thịt cá, Thanh Hoan đã nói cho anh biết vợ mình đi xin dưa chua để chuẩn bị nấu cá, đương nhiên anh cũng phải phối hợp, xử lý cá sạch sẽ chờ vợ về bỏ vào nôi.
Nhà bọn họ được chia hai con cá lớn một con cá nhỏ, tổng cộng ba con, hai con to nhìn cũng phải đến bảy tám cân, con nhỏ cũng đến năm sáu cân.
Cố Đình Chu làm thịt xong hết, cạo vảy và bỏ đi nội tạng, con nhỏ sẽ dùng để nấu bữa tối cho cả nhà, hai con to, Lý Thanh Vận chuẩn bị làm thành cá muối, buổi sáng mùa đông cắt một miếng nấu với cháo ăn, ngon vô cùng.
Lý Thanh Vận cắt cá thành từng miếng, xương cá chặt thành khúc, rồi lại cắt nguyên liệu quan trọng là dưa muối vào, bỏ xong xuôi gia vị thì bắt đầu nổi lửa nấu.
Một nồi cá om dưa cay nồng khiến người ta thèm thuồng, là một dấu chấm tròn tuyệt vời kết thúc một ngày mệt mỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận