Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 276 -

Chương 276 -Chương 276 -
Chương 276 -
Nhị Ngưu ngàn ân vạn tạ tiễn cô ra tới cửa, nói có việc gì nặng không làm được có thể tìm cậu ta tới giúp đỡ.
Khi về đến nhà, Nhị Bảo còn đang ngủ, Lý Thanh Vận liền bắt đầu tìm dụng cụ để bóc hạt dẻ, đây cũng là một công trình lớn, dùng tay lột mấy hạt, thật sự tốn quá nhiêu sức, cô không thể không dừng lại nghĩ biện pháp khác.
Sau đó, cô thực sự đã nghĩ ra, đầu tiên dùng dao rạch một đường trên hạt dẻ, cho vào nước đun sôi trong hai phút, vớt ra liên có thể bắt đầu bóc vỏ, như vậy có thể bóc được nhanh hơn và tốt hơn.
Bóc hơn một cân hạt dẻ, đặt ở bên ngoài cửa sổ giữ tươi bằng tủ lạnh thiên nhiên, ngày mai khi Thanh Hoan trở vê nhà, dùng để nướng với gà rừng ăn. Ban đầu Thanh Hoan nói không cần trở vê nhà, dù sao hiện tại cũng đã rất quyết liệt với cha mẹ, Lý Thanh Vận bảo cô ấy đến lúc đó thì về đây, bản thân sẽ đảm đương làm người nhà mẹ đẻ của cô ấy.
Sau khi bóc vỏ hạt dẻ xong, cô vặt lông mổ bụng rửa sạch sẽ con gà rừng buổi sáng mẹ Cố mang lại đây, để giành chờ ngày mai làm.
Vì con gà rừng này mà mới sáng sớm đã gây ra nhiều chuyện xấu ồn ào như vậy, ngẫm lại liền cảm thấy đau lòng, sớm biết như vậy đã không nhận con gà rừng này, chẳng qua nghĩ đến chị dâu cả Cố muốn đồ rẻ thích tác oai tác quái kia, cô lại cảm thấy bản thân vẫn nhận lấy thì hơn.
Trong lúc bận rộng thời gian trôi qua nhanh quá, khiến cô quên mất suy nghĩ vê việc của Cố Đình Chu, cũng không biết bây giờ anh đã lên tàu lửa hay chưa. Sáng sớm hôm sau.
Đôi vợ chồng trẻ đường mật ngọt ngào lên đường đi đến nhà Lý Thanh Vận, hai ba ngày qua, bọn họ càng ở chung càng hòa hợp, bời vi tính cách của bọn họ tương đồng, đều là người đạm bạc đơn giản, dường như một đôi trời sinh ăn ý.
Trình Hoài Sơn chăm sóc mẹ anh ta suốt mấy năm nay, đã sớm tôi luyện ra, không có chủ nghĩ đàn ông như những người đàn ông khác, anh ta chăm sóc cô ấy hết khả năng cho phép.
Sẽ rửa chân cho cô ấy, thay nước rửa chân và cả việc nấu ăn, chỉ là nấu ăn không ngon lắm, trong mắt có công việc, nếu trong nhà có chuyện gì, anh ta cũng sẽ chung tay giúp dọn dẹp, là thật sự xem cô ấy như người một nhà, mà không phải trở thành người hầu miễn phí chăm sóc gia đình họ
Một ngày sau khi Thanh Hoan gả qua, Trình Hoài Sơn liền kể cho cô ấy nghe rõ ràng mọi chuyện từ trong nhà đến ngoài nhà, còn đưa cho cô ấy mấy đồng còn sót lại của mình và tiền lễ thu được từ hôn lễ, tất cả đều giao cho cô ấy bảo quản, nói rằng cô ấy chính là nữ chủ nhà trong nhà, hai người đồng lòng thì cuộc sống sau này nhất định sẽ càng ngày càng tốt.
Thanh Hoan chưa bao giờ nghĩ rằng chính mình lại có thể tìm được một người đàn ông như vậy khi tái hôn, trải qua cuộc sống thoải mái như vậy, trong lòng ngọt ngào giống như nếm mật, đây đều là công lao của chị cả.
Hôm nay bọn họ cũng cố ý chuẩn bị nhiêu quà cáp hơn cho Lý Thanh Vận, sợ chậm trễ.
Lý Thanh Vận đã rời giường từ sớm, ăn bữa sáng xong, tiễn Đại Bảo đi, dứt khoát mời chị dâu Thu Cúc buổi trưa qua nhà ăn cơm cùng.
Một mặt là vì Thu Cúc ngày nào cũng ở một mình, lười nấu cơm, mặt khác trong nhà không có đàn ông, có Thu Cúc ở đây, cũng có thể tị hiềm, còn có thể khơi dậy đề tài, dù sao thì Trình Hoài Sơn là em họ nội của cô ấy, cũng không tính là đường đột.
Cô không gọi cho bên cha Cố mẹ Cố, vô duyên vô cớ có thêm hai bậc cha chú ở trên bàn tiệc, khiến đôi vợ chồng mới cưới cảm thấy câu nệ.
Chẳng mấy chốc chị dâu Thu Cúc đã đến nhà cô, bắt đầu giúp đỡ phụ giúp nấu cơm trưa, cô ấy còn cắt một miếng thịt lợn rừng được chia lần này ở nhà mình qua đây thêm đồ ăn.
Lý Thanh Vận nghĩ lần này nhà cô ấy cũng không được chia nhiêu lắm, sống chết nói không cần, Thu Cúc thấy cô không nhận, quay đầu định bỏ đi, lúc này cô không còn cách nào khác, đành phải đành chấp nhận chuẩn bị cùng nhau làm cho bữa trưa, đến lúc đo để lại một ít cho Trình Kiệt và Mao Đầu mang vê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận