Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 284 -

Chương 284 -Chương 284 -
Chương 284 -
Điên Mỹ Tuyết chỉ có thể tìm một ít người đã lớn tuổi làm cho mình, công việc vừa khó khăn lại khiến lòng người thấy sợ hãi nên tiên công phải trả cao hơn, cô ta cũng không còn cách nào khác, ai bảo cô ta không có đàn ông.
Mẹ Trần quay về nhà kể lại chuyện bản thân chịu thiệt thòi hôm nay ra, người trong nhà cũng không còn cách nào khác. Bí thư chi bộ cũng đã nói rồi, bọn họ cũng chỉ có thể bóp mũi nhận lấy, may mắn là còn có thể đòi lại một nửa căn nhà.
Bọn họ nhanh chóng liên hệ với người nhà cần nhà ở kia. Người ta cảm thấy sợ hãi vì Trân Dũng đã chết ở trong nhà nên không dám muốn mua căn nhà của bọn họ. Cho dù có giảm giá thì bọn họ cũng không dám mua nữa.
Cuối cùng, lại hỏi thêm mấy nhà khác nữa, chẳng ai dám mua căn nhà này cả, bọn họ nói là đen đủi. Với cái đức tính của Trân Dũng, ai tình nguyện ở căn nhà của anh ta, chứ đừng nói là anh ta đã chết ở bên trong căn nhà đó chứ.
Thế là cuối cùng trong vòng một tháng, người nhà họ Trần cũng chưa thể bán được căn nhà. Lúc trước, bọn họ cũng đã bỏ ra khoảng hơn một trăm tới hai trăm đồng để xây được căn nhà này. Hiện tại, vậy mà căn nhà này lại bán không được.
Còn phải giảm giá 80 đồng cho Điền Mỹ Tuyết. Nếu không bán được căn nhà, còn phải đưa 80 đồng cho cô ta, đúng là mất cả chì lẫn chài mà.
Mẹ Trần tức tới nỗi ngứa răng.
Mãi cho đến cuối cùng, mẹ Trần vẫn chưa thể bán được căn nhà này. Nhiều năm về sau, ba Trân và mẹ Trần đã già cả bị nhà thằng cả đưa tới căn nhà đổ nát này ở. Cuối cùng, cả hai chết già ở trong căn nhà này. Đây đều là chuyện của sau này. Sau khi Điền Mỹ Tuyết dọn vê nhà mới. Buổi tối, cô ta bắt đầu không ngừng mơ thấy ác mộng, mơ thấy trước kia Trân Dũng ở đây đánh đập cô ta rất tàn nhẫn, cảm giác đau đớn từ miệng vết thương đặc biệt rõ ràng ở trong mộng.
Cô ta lại mơ thấy sau khi Trân Dũng chết, cô ta bơ vơ không nơi nương tựa, vất vả phí tâm phí lực để nuôi lớn Trần Nghị. Tuy nhiên, Trân Nghị lại giống như anh ta mà trở thành một tên du côn đường phố nổi tiếng gần xa.
Cô ta muốn cả đời trở nên hùng mạnh hơn nhưng lại không đạt một kết quả tốt. Con cái không nên thân, cuối cùng bản thân bị bệnh chết trong một đêm đông lạnh giá.
Ở trong mộng, Cố Đình Chu, người mà cô ta đã từng hẹn hò trước kia cuối cùng đã trở thành một sĩ quan cấp cao ở trong quân đội.
Sau này, hai đứa nhỏ của anh cũng rất có tiên đồ.
Ngoài ra, số phận của những người xung quanh xuất hiện ở trong đầu cô ta như một cuốn phim, đặc biệt chân thật.
Lại một đêm nữa, tỉnh dậy sau cơn mơ.
Điên Mỹ Tuyết xoay người ngồi dậy, cô ta đã biết cơ bản là không phải cô ta đang nằm mơ, mà là cô ta có được ký ức của kiếp trước. Kiếp đó, cô ta sống cũng không được như ý.
Cũng may là hiện tại con cái còn nhỏ, cô ta cũng còn trẻ, mọi thứ đều còn kịp để thay đổi.
(Lý Thanh Vận xuyên vào sách. Ở trong sách, Điền Mỹ Tuyết có được ký ức của kiếp trước từ lúc xưa và nó khác hoàn toàn với tình tiết ở trong sách. Xin đừng nhầm lẫn. )
Điền Mỹ Tuyết kích động vuốt ve ký ức của mình. Cô ta kinh ngạc phát hiện ra số phận của những người ở trong trí nhớ của mình đều đúng, chỉ ngoại trừ một người khác biệt, đó chính là vợ của Cố Đình Chu, Lý Chiêu Đệ.
Trong trí nhớ của cô ta, Cố Đình Hoa từng nhắc tới kiếp trước Lý Chiêu Đệ đối xử với hai đứa nhỏ cực kỳ không tốt, không đánh thì là mắng. Cố Đình Chu cũng không có tình cảm gì đối với cô ấy cả, dẫn tới sau này cô ấy bị người khác gài bẫy nhảy khỏi xe lửa mà tử vong. Sau này, Cố Đình Chu dẫn theo hai đứa nhỏ đi theo quân đội.
Cố Đình Hoa còn nói rằng một mình anh nuôi lớn hai đứa nhỏ, bọn nhỏ cũng rất có tiên đô. Cố Đình Chu cũng trở thành một quan chức cấp cao mà người khác muốn thấy mặt anh cũng trở nên khó khăn.
Nhưng rõ ràng là kiếp này có sự lệch lạc rất lớn. Chỉ với hai lần tiếp xúc với Lý Chiêu Đệ, cô ta cảm thấy người phụ nữ này tuyệt đối không phải là người tốt.
Cô đối xử với bọn nhỏ cũng không tồi. Cố Đình Hoa còn nói hai đứa nhỏ nhà cô được nuôi dạy rất cẩn thận, thậm chí thằng hai còn uống sữa bột mà rất khó kiếm được nữa.
Điều càng làm cho cô ta kinh ngạc hơn chính là rõ ràng Cố Đình Chu ngoan ngoãn phục tùng Lý Chiêu Đệ. Hai người rất ân ái, điêu này hoàn toàn khác biệt so với trí nhớ của cô ta.
Là ký ức của cô ta có sai lệch hay là Lý Chiêu Đệ cũng trọng sinh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận