Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 83 -

Chương 83 -Chương 83 -
Chương 83 -
Tam quan vỡ nát rơi đầy đất. Cũng đúng, hạng người như bọn họ nào có điểm mấu chốt đâu chứ? Thậm chí là con gái của mình cũng có thể bán, con gái của người khác ở trong mắt bọn họ cũng không phải là con người.
Ai gả đến nhà bọn họ thật sự là xui xẻo tám đời mà.
May mắn là kiếp trước Lý Đắc Bảo bị phán ngồi tù suốt hai mươi năm. Sau khi được ra tù, anh ta như thế nào, cô cũng không biết.
Sau khi Lý Đắc Bảo ngồi tù, cha Lý và mẹ Lý hoàn toàn suy sụp, bọn họ đã mất đi chỗ dựa tinh thân và danh dự cũng bị hủy hoại.
Trong nhà chỉ còn lại hai đứa con gái thỉnh thoảng tới thăm nom bọn họ. Bọn họ còn thường xuyên chửi rủa con gái nữa. Bởi vì chuyện gièm pha của nhà mẹ đẻ nên hai đứa con gái cũng sống không tốt, hai người bị nhà chông khinh thường và tra tấn.
Người đáng thương nhất chính là hai cô gái này.
"Lý Chiêu Đệ, nếu mày dám kể chuyện của em trai mày ra ngoài, tao sẽ đánh gãy chân của mày!" Cha Lý hung hăng nói.
"Ông cho rằng tôi muốn quản mấy chuyện lộn xộn này của nhà họ Lý mấy người hay sao? Chỉ cân mấy người không tới quấy rây tới cuộc sống của ba chị em chúng tôi, chúng tôi một chữ cũng sẽ không nói ra.
Bất cứ lúc nào mấy người lại đến quấy rây cuộc sống của chúng tôi, cho dù ba người chúng tôi là ai, chúng tôi sẽ tiết lộ chuyện này ra ngoài để tống Lý Đắc Bảo vào tù."
Lý Thanh Vận trực tiếp nhắc đến cả ba chị em vì cô cũng giúp giúp hai cô gái đáng thương kia. Khi nguyên thân còn sống, cô ấy cũng rất thương yêu hai đứa em gái của mình. Cô đã sử dụng thân thể của cô ấy nên xem đây là sự báo đáp cô ấy vậy.
"Chúng mày muốn làm gì? Tạo phản sao? Mày đừng cho là tao không có thể làm gì mày." Cha Lý tức muốn hộc máu.
"Chỉ cần ông dám đụng đến một đầu ngón tay của chúng tôi, tôi sẽ khiến cho nhà họ Lý này đoạn tử tuyệt tôn. Dù sao thì mấy người cũng biết tính cách của tôi rồi đó. Tôi sẵn sàng chiến đấu, ai cũng không sợ. Dù sao tôi cũng chỉ có một cái mạng này, chẳng có ai đau lòng cả. Nhưng Lý Đắc Bảo thì khác. Ông xem, hai người rất thương yêu nó." Lý Thanh Vận dùng dao gọt hoa quả vỗ võ lên khuôn mặt của anh ta.
Thật ra, Lý Thanh Vận dám uy hiếp bọn họ như vậy cũng bởi vì một là không có nhân chứng, hai là không có ai theo dõi. Sau khi rời khỏi căn nhà này, bọn họ có nói cái gì thì người khác cũng sẽ không tin tưởng.
"Chiêu Đệ, con thả Đắc Bảo, mẹ đồng ý với con là sau này mẹ sẽ không bao giờ tìm ba chị em các con đòi tiền hay lương thực nữa. Con cũng phải bảo đảm giấu kín chuyện vừa rồi ở trong bụng.' Mẹ Lý hèn mọn nói.
"Sớm nói như vậy không phải là tốt rồi sao? Vậy thì phải xem thành ý của mấy người nữa." Lý Thanh Vận đẩy Lý Đắc Bảo để anh ta ngồi dậy.
Sau đó, cô bảo anh ta nhặt tiền ở trên mặt đất rồi đưa cho mình.
Sau khi nhận được tiền, cô cất vào trong lông ngực. Lý Thanh Vận kéo Lý Đắc Bảo đi tới cửa, yêu cầu anh ta mở cửa ra.
Sau đó, cô thu hồi con dao gọt hoa quả, nghênh ngang đi ra ngoài.
Cô còn quay đầu lại vẫy tay chào tạm biệt với mấy người đó nữa. "Nhớ rõ lời nói của tôi đó!"
Ba người tức đến nỗi ngứa răng, nhưng lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Một mặt, bọn họ e sợ Lý Chiêu Đệ thật sự sẽ đi tố cáo Lý Đắc Bảo. Mặt khác, bọn họ cũng chỉ dám ức hiếp người nhà thôi, chứ thật ra bọn họ rất nhát gan nên không dám làm lớn chuyện.
Trước kia, Lý Chiêu Đệ bị bọn họ đàn áp, tẩy não, làm nô dịch một khoảng thời gian dài cho nên cô ấy ngốc nghếch nghe theo mệnh lệnh của bọn họ. Lý Thanh Vận không giống cô ấy, cô cũng sẽ không bị bọn họ dắt mũi đâu.
Bọn họ cũng đã nhận ra mình không thể khống chế đứa con gái này nữa, cũng không còn cách nào khác. Ngoài ra, bọn họ có nhược điểm nằm ở trong tay của cô, bọn họ cũng không dám giết người phóng hỏa bằng mọi cách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận