Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 300 -

Chương 300 -Chương 300 -
Chương 300 -
Sau khi phụ giúp dọn dẹp vệ sinh, Đại Ni và Nhị Ni quay vê nhà.
Lý Thanh Vận cũng không giữ hai cô bé lại.
Nhìn theo bóng lưng hai đứa nhỏ bước ra khỏi cổng, mẹ Cố thở dài rồi nói: Hôm nay cũng nhờ con thính tay, bằng không mẹ cũng không biết hai đứa nhỏ sẽ chờ ngoài cửa bao lâu, lỡ như bị cảm lạnh thì không tốt chút nào. Có một người mẹ không đàng hoàng thật sự là nỗi khổ của bọn chúng, nghe nói cô ta vì muốn có con trai mà uống thuốc bắc mỗi ngày, cũng không biết đã uống bao nhiêu rồi. Chuyện này cha con cũng có lỗi, chính câu nói của ông ấy ngày hôm đó đã làm hai vợ chồng bọn họ bị đả kích."
Mỗi người đều có số mệnh riêng, thứ gì được định sẵn là của mình thì sẽ có, nếu không thì đừng nên cưỡng câu. Lý Thanh Vận cũng không biết nên đánh giá hai vợ chông bọn họ thế nào mới đúng.
Nhất là Nghiêm Thục Phân, chỉ vì một bữa ăn, cô ta lại bắt hai đứa bé ra khỏi nhà vào lúc thời tiết lạnh lẽo như thế mà không hề lộ lâng bọn chúng gặp bất trắc gì. Cũng may cô ta còn biết xấu hổ, không đi theo con mình tới ăn chực, bằng không với tính cách của Lý Thanh Vận, cô chỉ có thể nhẫn tâm đuổi cả ba người đi.
"Thím à, nhà mọi người tách nhau ra mà sống cũng tốt, nếu cứ ở chung với nhau thì sẽ không được thoải mái như bây giờ." Thu Cúc cảm thán
"Đúng vậy, từ lúc cho bọn chúng ra riêng, cuộc sống của hai người bọn thím thoải mái hơn nhiều, ngay cả thịt cũng được ăn nhiều hơn mấy miếng. Trước đây, vì phía dưới còn xoa con cháu nên cái gì cũng luyến tiếc không dám ăn, cuộc sống như bây giờ mới gọi là hưởng phúc." Mẹ Cố nói thật lòng.
Đó cũng là sự thật.
Bọn họ đang cười nói bỗng nhiên thím Lý lại kêu cửa: "Vợ Đình Chú, cha mẹ cháu ở đây đúng không?”
Lý Thanh Vận và mẹ Cố liếc mắt nhìn nhau, sau đó cô vội vàng lớn tiếng trả lời: "Dạ phải thím Lý, có chuyện gì vậy?"
"Xảy ra chuyện lớn rồi, cháu mau gọi cha cháu đi xem đi, con dâu của Liễu Thúy Hoa đã nhảy vào hố băng."
Mọi người giật mình, sao lại có người chết thế này?
Nghe vậy, cha Cố không thể ngồi im, ông ấy đứng dậy đi ra ngoài ngay lập tức, mẹ Cố cũng đuổi theo.
Lý Thanh Vận cũng muốn đi xem, cho nên cô và Thu Cúc dăn Nhị Ngưu trông chừng mấy đứa nhỏ rồi khoá cổng lại, để bọn chúng chơi với nhau trong nhà.
Sau đó, ba người là cô, Trình Kiệt và Thu Cúc đuổi theo cha Cố và mẹ Cố.
Lúc bọn họ tới bờ sông đã có rất nhiều người tụ tập ở đó, mọi người đứng xung quanh một cái hố băng, có một người phụ nữ mặc chiếc áo bông rách nát đang nằm im bất động dưới đất.
Cả gia đình Liễu Thúy Hoa vẫn chưa tới.
Mọi người đồng loạt nhìn về phía cha Cố, mạnh ai người ấy nói, ồn ào đến mức làm người ta đầu.
Thầy lang lắc đầu với cha Cố, ý bảo người không cứu được nữa.
Sau đó ông ấy lại nhìn về phía Lý Thanh Vận, dùng ánh mắt dò hỏi xem cô có ý kiến gì không.
Lý Thanh Vận bước tới chạm vào người phụ nữ, tim đã ngừng đập, thật sự không cứu được nữa.
Ngắm nhìn khuôn mặt thon dài của người phụ nữ, cô nhớ lại dáng vẻ ngại ngùng của cô ấy khi bọn họ gặp nhau vào mấy tháng trước.
Vì chuyện gì khiến cô ấy phải dùng phương pháp cực đoan này để kết thúc tính mạng bản thân như thế chứ?
Cha Cố lên tiếng: “Trật tự, ai cũng nói thì tôi biết nghe ai? Người đầu tiên phát hiện ra cô ấy là ai? Đứng ra nói chuyện đi."
Không ngờ người phát hiện ra lại là con trai của quả phụ Vương, cậu rụt rè đứng ra, vừa nhớ lại vừa nói: “Trong nhà hết nước nên cháu đến hố băng bên này xách nước, từ xa đã nhìn thấy cô ấy đứng bên cạnh hố băng. Lúc đầu cháu nghĩ cô ấy cũng tới xách nước, không ngờ cô ấy là nhảy xuống làm cháu giật mình. Dứt câu, cậu sợ hãi chỉ vào người phụ nữ nằm dưới đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận