Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 432 -

Chương 432 -Chương 432 -
Chương 432 -
Kết quả mà cô ta có thể nhận được đương nhiên là thất vọng.
Đến cả cửa cũng chưa bước vào, đã bị người đứng trông cửa ngăn lại ở bên ngoài.
Cô ta ngồi xổm ở cửa, chờ đợi và chờ đợi.
Mãi cho đến khi mặt trời lặn, mới nhìn thấy người mà mình tâm tâm niệm niệm bước ra từ trong nhà máy.
Đi cùng anh ta còn có một người phụ nữ mặc một chiếc váy liền áo xinh đẹp.
Nhị Ni muốn xông lên hỏi anh ta cho rõ ràng.
Người nọ chỉ dùng một ánh mắt, bên cạnh liên có người ngăn cô ta lại, không cho cô ta tới gần.
Nhị Ni liêu mạng hét lên: "Trương Hưng Nghiệp, em ở chỗ này." Người nọ không thèm quay đầu lại đã mang theo người phụ nữ kia rời đi.
Người phụ nữ đó còn quay lại nhìn cô ta một cách đầy ẩn ý.
Đó là một biểu hiện thương hại, giống như nhìn một con kiến.
"Trương Hưng Nghiệp, tên lừa đảo nhà anh! Anh lừa em, anh đã hủy hoại em...
Sau khi cả hai người đi xa, Nhị Ni được thả ra.
Cô ta tuyệt vọng ngồi bệt xuống đất, lớn tiếng chửi bới.
Không có bất cứ ai thèm chú ý đến cô ta.
Không trung dường như cảm nhận được sự tuyệt vọng và bi thương của cô ta, bắt đầu rơi những hạt mưa nhỏ tí tách.
Nhị Ni để mặc cho từng hạt mưa đánh vào trên mặt, trên người mình. Cô ta nhớ tới những ảo tưởng tốt đẹp của chính mình trong khoảng thời gian này, tất cả những giấc mơ đẹp, cuối cùng lại tan biến trong khoảnh khắc này.
Cô ta ước gì tất cả những điêu này chưa từng xảy ra.
Tại sao người đàn ông này lại muốn trêu đùa cô ta?
Cô ta phải đối mặt với thím hai như thế nào, phải làm thế nào mới có thể đền bù tổn thất lớn như vậy?
Sau đó, người trông cửa không nhìn nổi nữa, đưa cô ta đến phòng bảo vệ, cho cô ta một ly trà nóng.
Cũng có lòng tốt nói với cô ta.
Trương Hưng Nghiệp tên này đã kết hôn từ lâu rồi.
Vợ của anh ta chính là người phụ nữ xinh đẹp vừa rồi đi qua cùng anh ta.
Hằng Thuận vốn là nhà máy quốc doanh, được cha của Trương Hưng Nghiệp tiếp quản, mấy năm nay vẫn luôn trên đường xuống dốc, vốn dĩ đã nửa năm không trả tiên lương, công nhân đã gây ồn ào rất nhiều lần. Tháng này bọn họ hẳn sẽ đóng cửa.
Kết quả không biết tên Trương Hưng Nghiệp này lấy từ nơi nào ra một số kiểu dáng mới đến đây.
Hai cha con bọn họ được ăn cả ngã về không đập tất cả vào đó, sản xuất ra một lô quân áo.
Chính nhờ lô quân áo này đã giúp cho nhà máy đang trên bờ vực phá sản trực tiếp được hồi sinh tại chỗ.
Ngay lập tức đã trở thành đối tượng hợp tác mà các cửa hàng bách hóa lớn tranh giành.
Hằng Thuận cũng được hồi sinh.
Lúc đó Nhị Ni mới biết, những lời thím hai của mình nói là đúng.
Trương Hưng Nghiệp đã nhân khoảng thời gian đưa bản thân trở về, âm thầm lấy đi bản thiết kế kiểu dáng mới.
Với những bộ mẫu quần áo này, nhà máy đã được cứu sống.
Còn mệt cô ta cảm thấy Trương Hưng Nghiệp rất đàn ông, không có nhân cơ hội ở riêng mà động tay động chân với cô ta, là một chính nhân quân tử.
Không nghĩ tới người ta đã sớm có vợ rồi, lại còn là một người đẹp xinh đẹp như vậy.
Tiếp cận mình có lẽ chỉ vì cảm thấy mình là một đứa rất dễ lừa, muốn dựa vào mình để trộm đi bản thiết kế của Thanh Ngọc.
Cố Nhị Ni cảm thấy bản thân giống như một tên hề vậy.
Cô cảm ơn người trông cửa, khập khiễng quay trở về.
Kính thị lớn như thế này, cô ta không có nhà riêng của mình, nơi dung thân duy nhất, cũng là chỗ ở thím hai cho.
Nhưng chính mình lại khiến cô tổn thất một số tiền rất rất lớn, chỉ bởi vì một tên lừa đảo.
Lúc này, cô ta mới bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Sợ rằng chính mình không bồi thường nổi tổn thất của thím hai, sợ rằng sẽ bị đưa về nông thôn, tiếp tục cuộc sống khốn khổ như ngày trước.
Nhưng cô ta không còn nơi nào khác để đi nữa, trên người cũng không mang theo cái gì.
Người bên ngoài quá đáng sợ, cô ta căn bản không phải đối thủ của người khác.
Cuối cùng cô ta lại quay về cái sân nhỏ mở thêm kia.
Mẹ Cố và Đại Ni đang nôn nóng đi tới đi lui ngoài cửa, chờ cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận