Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 290 -

Chương 290 -Chương 290 -
Chương 290 -
Lý Thanh Vận cứ ru rú ở trong nhà một khoảng thời gian. Lúc cân phải ra ngoài, Cố Đình Chu yêu cầu mỗi tuần một bức thư, cô đã tích lũy được ba bức thư mà còn chưa gửi đi.
Nếu không gửi thư hồi âm cho anh thì không biết là tên đàn ông chó này sẽ làm ra những điều kỳ lạ gì nữa.
Hôm qua, cô đã nhận được lá thư đầu tiên của Cố Đình Chu gửi về nhà, là cha Cố đi tới công xã mở cuộc họp nên hỗ trợ mang về cho cô. Tuyết rơi dày đặc, mặt đường trơn trượt, xe đạp của bưu tá cơ bản không thể đi qua được, dựa vào hai cái đùi cũng không thể đi được, công việc của người ta bận rộn.
May mắn là xe bò còn có thể di chuyển được. Tuy nhiên, nó di chuyển đặc biệt chậm, quấn cỏ khô và vải bông quanh móng bò để gia tăng lực ma sát, phòng ngừa trơn trượt. Sáng sớm rời khỏi giường, sau khi rửa mặt xong, cô tùy tiện ăn sáng bằng hai cái bánh bao nhân thịt. Cô khoác lên người chiếc áo choàng bằng lông thỏ mới may, ở bên trong mặc thêm áo bông dày dặn và đi đôi giày Ô Lạp to bản ấm áp, cô chuẩn bị đi ra ngoài.
Đâu tiên là cô đưa Nhị Bảo đến nhà cũ của mẹ Cố bên kia để bà ấy hỗ trợ chăm nom cậu bé một buổi sáng, bà ấy đã chuẩn bị đồ ăn thức uống để chăm sóc cho cậu bé.
Còn bản thân cô ngồi xe bò ở cửa thôn di chuyển tới công xã.
Mọi người đều ở nhà tránh đông, người đi ra ngoài rất ít. Tuy nhiên, mùa đông thật sự quá lạnh, người đi ra ngoài đều sẽ lựa chọn ngồi xe bò, cho nên hôm nay trên xe vẫn có ba người, ông Cố cũng không tính là một chuyến đi tay không.
Ngồi ở đằng trước, trên người ông ấy chỉ mặc một chiếc áo bông đã cũ nát, ở bên ngoài khoác một chiếc áo choàng thật dày làm từ cỏ u - la, vừa có thể chắn gió vừa giữ ấm được một chút, có chút ít còn hơn không có.
Quanh năm suốt tháng, ông ấy đã quen dãi nắng dầm mưa. Ông ấy cũng đã quen từ lâu rồi và cũng không hề cảm thấy có gì cực khổ cả. Ông ấy chỉ cần chăm chỉ làm việc, đứa cháu trai nhỏ của ông ấy sẽ có cơm ăn. Nghĩ đến đây, cả người ông ấy liền cảm thấy tràn trê năng lượng.
Lý Thanh Vận thở dài, cô không đành lòng nhìn thấy người khác khó khăn như thế. Có quá nhiều người khốn khổ, cô cũng thể giúp đỡ được tất cả.
Tới công xã, Lý Thanh Vận đi tới bưu cục để gửi thư trước.
Cô không biết rằng trong giây phút đầu tiên bản thân xuất hiện ở công xã, cô đã bị người khác theo dõi.
Người này không phải là ai khác, đúng là gã đàn ông đã lừa gạt Lý Chiêu Đệ ở trong sách, Trân Lập.
Trong nhà anh ta đã bỏ ra một số tiền lớn để tìm cho anh ta một công việc tạm thời ở trong huyện.
Anh ta không tập trung làm việc, nhưng lại thành thạo những thứ khác như: ăn nhậu, chơi gái, cờ bạc và kết bạn được với rất nhiều bạn bè xấu. Sau đó, không bao lâu sau, anh ta đã giở thủ đoạn gian lận ở trong xưởng. Chuyện này bị bại lộ, bị người khác tố cáo nên hiện tại anh ta bị đuổi về.
Đã gặp qua thế giới rộng lớn hơn, anh ta nào đồng ý quay vê nông thôn sống một cuộc sống vất vả. Đúng lúc nhà của anh ta ở gân công xã, việc yêu thích nhất hằng ngày của anh ta chính là chạy đến công xã xem náo nhiệt, ngắm nhiều cô gái và vợ của người khác đi tới đi lui.
Đám phụ nữ đó bị anh ta vừa thấy đều lập tức quay mặt qua chỗ khác, vẻ e lệ ngượng ngùng của bọn họ khiến trong lòng anh ta ngứa ngáy.
Một ý tưởng nảy lên ở trong lòng anh ta.
Vì thế, anh ta bắt đầu tìm kiếm con mồi. Con mồi đầu tiên mà anh ta lựa chọn chính là Điền Mỹ Tuyết ở cùng thôn. Anh ta biết chồng của cô ta vừa mới chết, trong nhà của cô ta lập tức sẽ có một số tiên lớn, nhưng hiện tại chính là khoảng thời gian yếu đuối nhất của cô ta và cần người bầu bạn an ủi.
Vì thế, anh ta cố ý tiếp cận Điền Mỹ Tuyết, xum xoe bằng nhiều cách khác nhau.
Điên Mỹ Tuyết có ký ức của kiếp trước nên cô ta đã sớm biết tính toán này ở trong lòng anh ta, cô ta nào sẽ mắc mưu như thế.
Cô ta gọn gàng dứt khoát nói cho Trân Lập biết rằng bà đây tuyệt đối không thể nào bị anh ta lừa được nên hãy từ bỏ ý định này đi.
Lúc Trân Lập chán nản đi về nhà, dường như cô ta nhớ tới cái gì đó và nói có thể chỉ cho anh ta một con đường khác.
Vì thế, cô ta cố ý tiết lộ ra hoàn cảnh của Lý Thanh Vận cho Trân Lập biết, cô là vợ của quân nhân, vẻ ngoài xinh đẹp, quanh năm chỉ lo chăm sóc con cái, chồng vắng nhà không có ở bên cạnh cô, thiếu tình yêu. Mỗi tháng, chồng của cô sẽ gửi tới mười đồng tiên sinh hoạt phí cho cô, trong nhà cô rất có tiền.
Đây quả thực chính một mục tiêu được thiết kế riêng cho Trân Lập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận