Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 84 -

Chương 84 -Chương 84 -
Chương 84 -
"Sau khi sửa nhà xong, chúng ta chỉ còn lại số tiền ít ỏi đó nhưng lại bị con nhỏ đó đòi 250 đồng, cuộc sống sau này sẽ không dễ dàng gì. Mẹ Lý đặt mông ngồi xuống đất, bà ta tru lên.
"Bà gào cái gì, còn không nghĩ cách chùi đít cho con trai của bà đi, xem con trai của bà đã làm ra chuyện tốt gì kìa." Cha Lý mắng xong, khập khiễng lao vào trong phòng tìm giày mang vào.
Tâm trạng của Lý Thanh Vận rất tốt, cô thảnh thơi bước đi trên đường về nhà và còn ngâm nga một giai điệu nào đó nữa.
Thật ra, cô cũng đã nghĩ tới hậu quả của việc tiết lộ chuyện xấu của Lý Đắc Bảo.
Hoặc là Lý Đắc Bảo bóp mũi cưới người phụ nữ này, hoặc là cha mẹ Lý nghĩ cách đưa một số tiền để cô ta phá thai.
Bất kể là kết quả nào thì đối với hai người bị hại là đứa bé chưa được sinh ra và chồng của người phụ nữ mà nói, đây đều là chuyện tốt.
Nếu người phụ nữ ly hôn gả cho Lý Đắc Bảo, chồng trước của cô ta xem như thoát khỏi một tai họa, đứa bé cũng có thể chào đời trong một gia đình bình thường.
Còn nếu Lý Đắc Bảo không muốn cưới mà đưa tiền phá thai, vậy cũng tốt với đứa trẻ kia hơn nhiêu khi sinh ra trong một gia đình vặn vẹo, cuối sách đứa nhỏ này rất thê thảm.
Ba ruột của bé ngôi tù, bà nội ruột không muốn nhận bé bởi vì bé đã hại cha của mình ngồi tù.
Mẹ ruột đã ly hôn và bị đuổi ra khỏi nhà, nhưng cô ta lại không muốn dẫn bé đi chung, cha kế trực tiếp ném bé vào trong núi. Nghĩ như vậy, bé không được sinh ra cũng tốt, ít nhất sẽ không phải nhìn thấy nhiều chuyện đáng ghê tởm như thế.
Nếu như chuyện này ngoài ý muốn bị tiết lộ ra ngoài, hoặc là bị chồng của người phụ nữ kia phát hiện ra giống như kiếp trước, vậy thì không thể trách cô được rồi.
Cô không trực tiếp đi tố cáo Lý Đắc Bảo, cũng đã là tận tình tận nghĩa lắm rồi. Ngoài ra, cô còn có một chút ích kỷ vì không muốn Lý Đắc Bảo lại rơi vào nước đường trong sách thêm lân nữa. Như vậy cũng sẽ gây ảnh hưởng tới tương lai của hai đứa nhỏ, bọn nhỏ có người cậu là tội phạm đi lao động, dù nói ra cũng không dễ nghe.
Trong sách, Trân Nghị luôn cố ý hay vô tình nhắc tới chuyện này, Điền Mỹ Tuyết cũng luôn "Trong lúc vô tình" đề cập tới chuyện cậu ruột của hai đứa nhỏ phải đi lao động cải tạo vì phạm tội. Các bậc phụ huynh ở trong đại viện đều khuyên bảo con mình đừng chơi với hai đứa nhỏ.
Cho nên, cô cũng hy vọng cha Lý và mẹ Lý sẽ sớm xử lý thỏa đáng cái tai họa ngầm này càng sớm càng tốt.
Đúng lúc chuyện này cũng có thể được xem như là một nhược điểm bị cô nắm ở trong tay, làm cho bọn họ không dám đến nhà quậy phá nữa.
Giải quyết xong chuyện này, trong lòng Lý Thanh Vận cảm thấy khoan khoái hơn rất nhiều.
Cô phải đi thông báo cho hai người em gái kia, tránh cho bọn họ tiếp tục bị nhà họ Lý hút máu.
Cũng đừng nói cái gì mà ơn nuôi lớn của cha mẹ, cha Lý và mẹ Lý đã đổi ba chị em bọn họ lấy sính lễ, bọn họ đã báo đáp xong ơn nuôi dưỡng nhiều năm qua rồi và cũng không thiếu nợ ai cả. Khi nhắc đến ơn dưỡng dục, thật ra bọn họ tự nuôi sống bản thân và người nhà nhiều hơn.
Ba chị em hiểu chuyện từ sớm, bọn họ đã bắt đầu làm việc nhà và chăm sóc em trai từ lúc mới biết đi. Lớn hơn một chút, bọn họ đã bắt đầu đi làm.
Mãi cho đến khi bọn họ mười mấy tuổi, trong nhà biến thành ba chị em đi làm kiếm công điểm, nuôi cha Lý, mẹ Lý và em trai. Vì thế, thật muốn tính toán thì bọn họ thật sự không nợ cha mẹ cái gì cả.
Thấy thời gian còn sớm, Lý Thanh Vận tiện đường ghé qua nhà của em gái lớn, cô ấy gả không xa, ở thôn bên.
Ngẫm nghĩ, cô tìm một nơi hẻo lánh, lấy từ trong không gian ra một cái rổ, bỏ vào rổ một túi bột ngô nhỏ và mười mấy quả trứng gà.
Không phải là cô không muốn lấy nhiều hơn, cô chỉ sợ là mình lấy nhiều thì người khác sẽ nghi ngờ. Hơn nữa, cô cũng không biết nhà chồng của mình như thế nào nữa.
Đến nhìn xem rồi tính sau vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận