Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 217 -

Chương 217 -Chương 217 -
Chương 217 -
Đại Bảo ngây thơ mờ mịt nhìn cô, đặt câu hỏi từ tận linh hồn.
"Vậy vì sao mẹ lại không đưa cho ông bà nội của con ạ? Con thấy trong lúc thu hoạch vụ thu, bọn họ đều ăn các loại ngũ cốc, nhà ta có lương thực tỉnh, cho ông bà một ít cũng còn có rất nhiều."
Lời này vừa nói ra, ba người lớn hai mặt nhìn nhau, Lý Thanh Vận bị câu hỏi này làm nghẹn họng, Cố Đình Chu và Lý Thanh Hoan cũng nhịn cười.
"Đây là một câu hỏi rất hay, điều này lại liên quan đến bản chất con người, có một câu nói thế này, ân lon gạo, gánh thù gạo, con biết nó có nghĩa là gì không? Ân lon gạo, gánh thù gạo có nghĩa là nếu người khác đang gặp tình trạng khó khăn, con giúp đỡ ai đó dù chỉ chút ít, người đó sẽ cảm kích con. Nhưng nếu con trợ giúp người ta quá nhiều, sẽ khiến họ hình thành sự ỷ lại, một khi con ngừng trợ giúp, ngược lại sẽ khiến người ta ky hận.
Dì của con hiện tại đang đứng trong một giai đoạn khó khăn, dệt hoa trên gấm thì dễ, đưa than ngày tuyết mới khó. Sự giúp đỡ mà mẹ dành cho dì ấy không khác gì đưa than ngày tuyết, có thể trong lòng dì ấy sẽ cảm kích cả đời.
Nhưng ông bà nội của con hiện tại vẫn có sức khỏe tốt, có thể chạy có thể nhảy, có thể kiếm công điểm, ông bà cũng có năng lực kiếm lương thực tinh để ăn, chỉ là bản thân ông bà lựa chọn ăn các loại ngũ cốc, còn chưa đến thời điểm đặc biệt cần sự giúp đỡ của chúng ta. Chúng ta đã chia nhà từ lâu rồi, ông bà nội của con đi theo sống với bác trai bác gái của con, nếu như chúng ta vội vàng trợ giúp bọn họ, đưa tiền cho lương thực, tạo tiên lệ lần này, có một lần sẽ có vô số lân, dần dần sẽ bị người ta xem đó thành đương nhiên. Cho nên lý do vì sao mỗi lần mẹ nấu đồ ăn xong đều chia cho ông bà nội của con một phần mà không trực tiếp cho lương thực, tặng sữa cho ông bà nội của con chính là lòng hiếu thảo của mẹ và cha con, trực tiếp đưa lương thực sẽ biến thành tiếp tế cho cả nhà ông bà, có một lần sẽ có vô số lần. Lòng người là hố sâu không đáy, Đại Bảo, khi con trưởng thành con sẽ hiểu."
"Mẹ con nói rất đúng, dì của con tặng gà rừng cho nhà chúng ta, có thể là dượng của con canh rất nhiều ngày mới có thể bắt được, không phải mọi người đều giỏi săn bắt như cha con, cho nên món quà này không dễ dàng gì có được, nó rất có giá trị, tình nghĩa sâu nặng.
Cho nên mẹ con mới sẵn sàng giúp đỡ dì ấy, cho dì ấy những vật tư sinh hoạt mà dì ấy thiếu, cha tin rằng nếu đổi vị trí, dì ấy cũng sẽ sẵn lòng giúp đỡ chúng ta, có thể con không nhớ rõ, lúc con còn nhỏ hơn thế này, mỗi lần mừng năm mới, dì của con đến chơi, đều sẽ cố ý mang cho con một năm kẹo trái cây, hoặc là mấy miếng bánh ngọt.
Và dì hai của con cũng vậy, dù rằng bản thân các dì cũng rất khó khăn, nhưng họ vẫn sẽ cố hết khả năng yêu thương con, cho nên khi các dì cần giúp đỡ, chúng ta mới có thể vươn tay giúp đỡ, đây là sự giúp đỡ lẫn nhau giữa những người thân, nâng đỡ lẫn nhau.
Nếu như bên nhà ông bà nội, bác trai bác gái của con gặp phải khó khăn, chúng ta cũng sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ họ, chỉ là hiện tại bọn họ vẫn đang sống tốt, cũng không cần chúng ta chiếu cố. Sự giúp đỡ khi người khác không cần đến, là sự giúp đỡ rẻ tiên, vô dụng, không được trân trọng." Cố Đình Chu giúp giải thích.
Đại Bảo bất đắc dĩ nhún nhún vai: "Vâng ạ, con nhớ rồi."
Thằng bé vẫn còn quá nhỏ, không thể hiểu được quá nhiều tư tưởng của người lớn, sau này cứ để thằng bé từ từ tiếp thu.
Lý Thanh Vận vừa thấy đã đến giờ, vội vàng gói vài cái bánh rán nhân hẹ làm buổi sáng vào hộp cơm của Đại Bảo, lại gói mấy cái bánh rán nhân hẹ còn lại cho Cố Đình Chu, cùng với một bình nước ấm, tiễn bọn họ ra ngoài làm công đi học.
Cố Đình Chu đầu tiên là đưa Đại Bảo đến nhà họ Trình, để thằng bé và Mao Đâu của Trình Kiệt đi học với nhau, sau đó anh trực tiếp đi làm công.
Nhiệm vụ của Lý Thanh Vận và Lý Thanh Hoan ngày hôm nay là thu hoạch rau vụ đông trên đất tự giữ, tích trữ chính, lưu giữ để mùa đông ăn.
Hầu hết những gì cô giao trông trước đây đều là củ cải và cải trắng.
Mùa đông ở vùng Đông Bắc kéo dài tận năm tháng, bên ngoài bầu trời rét buốt, tuyết rơi dày đặc, trong nhà cực kỳ thiếu màu rau xanh lục của rau dưa, cải trắng năng suất cao và lâu thiu, là đồ ăn mùa đông của đương gia, có thể ăn được một mân cải trắng tươi, đó cũng là mỹ vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận