Thập Niên 60 Quân Tẩu Dựa Vào Nuôi Con Đi Lên Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chương 233 -

Chương 233 -Chương 233 -
Chương 233 -
Nghĩ đến ngày hôm nay mỗi nhà đều sẽ được chia cá, Lý Thanh Vận cũng không đưa cá muối cho nhà cũ và Trình Kiệt nữa.
Nhà cũ bên này vào ngày hôm nay cũng làm một con cá, quanh năm suốt tháng khó có được ngày tốt, ngày hôm qua phân lương thực, ngày hôm nay lại phân cá, hiếm thấy mẹ Cố làm một nồi bánh màn thâu bằng bột ngô, mổ một con cá nhỏ để làm cá kho.
Nhân khẩu nhà bọn họ nhiều, sức lao động cũng nhiều, được phân năm con cá, bốn lớn một nhỏ.
Còn dư lại bốn con cá, mẹ Cố nhờ anh cả Cố giết chết, bôi muối thô lên để ướp, để ăn vào dịp lễ tết hoặc là dùng để đãi khách.
Ăn cơm xong, cha Cố mẹ Cố gọi anh cả cố và chị dâu cả Cố lại, người một nhà ngồi lại với nhau để bàn bạc.
"Công điểm năm nay rất đáng giá, nhà chúng ta có bốn người lao động khỏe mạnh, còn có thêm tay nghề thủ công trợ giúp, hơn nữa hai đứa nhỏ thỉnh thoảng cũng có thể kiếm được vài công điểm, tính ra, cả năm nay gia đình ta được chia bốn trăm ba mươi hai đồng. Coi như là từ khi tách ra sau bữa cơm tập thể, đây là số tiên lớn nhất mà chúng ta kiếm được, nếu chia theo đầu người thì đủ khẩu phần ăn, tạm thời không cần phải đi kiếm công điểm, nếu không đủ thì trao đổi trong đội.
Mùa màng càng ngày càng tốt lên, ai cũng nói không tốt, năm ngoái làm việc liêu sống liêu chết chỉ kiếm được chừng hai trăm đồng, năm nay liên lật mình một phen. Nông dân chúng ta đều phải nhìn tâm ý của ông trời để làm ăn, cuộc sống càng ngày càng tốt, thừa dịp hiện tại trên tay dư chút tiền, cha cùng mẹ con nghĩ, hỏi xem ý kiến của các con, có muốn tách ra như nhà thằng hai hay không.'
Cha Cố vừa dứt lời, anh cả Cố đã nói: "Cha, chẳng phải chúng ta đều đã nói xong chuyện này rồi sao, sau này con chăm sóc cho hai người lúc tuổi già, tại sao cha lại nhắc đến chuyện ở riêng này chứ."
"Cây lớn phân cành, nhà lớn ra riêng, là việc thiên kinh địa nghĩa, hiện tại cha và mẹ con còn có thể làm việc, nuôi sống chính mình không thành vấn đề, chờ đến khi chúng ta không thể làm việc được nữa, hai anh em con sẽ bàn bạc về việc dưỡng lão cho chúng ta. Đình Xuyên à, con là anh cả trong nhà, những năm nay đều sống bên cạnh chúng ta, cũng cực khổ cho con, trong lòng cha mẹ đều biết." Cha Cố vỗ vỗ vai con trai nói.
Trong lòng chị dâu cả Cố đã sớm có ý này, cô ta rất muốn tách riêng ra, tự mình cầm tiền và lương, cái cảm giác này hẳn là rất tốt nhỉ?
Hiện tại tuy rằng cũng tốt, thế nhưng cô ta cũng không muốn cả đời này đều phải sống dưới sự kiểm soát của mẹ chồng, cho nên cô ta lấy tay kéo nhẹ quần của anh cả Cố, điên cuồng ra hiệu anh ta đồng ý.
Trong nhất thời anh cả Cố có chút do dự.
"Mấy năm mất mùa phải ăn cơm tập thể, trong nhà toàn phải dựa vào tiền lương thằng hai gửi vê để chống đỡ, vì vậy mà khi thằng bé cưới vợ, cha và mẹ con quả thật có chút nghiêng về thằng bé, chúng ta thừa nhận chuyện này. Thế nhưng tiền sính lễ của thằng bé, cùng với tiền mà thằng bé dùng để phân gia và sửa chữa, đều là tiết kiệm được từ tiên thằng bé gửi về, con cũng biết.
Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, trong lòng cha và mẹ con cũng nhớ đến con, trước đây cuộc sống quá khó khăn, trong tay không có tiền dư, việc ở chung như thế này cũng là do không có cách nào khác. Mấy năm nay mùa màng dần được cải thiện hơn, số tiên được phân chia hằng năm cũng tăng lên, ngoài những chi phí sinh hoạt trong suốt năm ra, cũng để dành được một ít tiên.
Nếu như con muốn tách ra, chúng ta sẽ lấy số tiền này ra, xây cho con một căn nhà bằng gạch ngói, hai người các con tuy chỉ có hai người con gái, thế nhưng nếu nuôi dưỡng tốt, vê sau cũng không sai được, con lại có tay nghề trong người, không cần lo sinh hoạt của nửa đời sau, cha và mẹ con cũng yên lòng." Cha Cố thâm tình nói.
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận