Trấn Yêu Viện Bảo Tàng

Chương 24: Quỷ đói

Chương 24: Quỷ đói
Âm thanh của Ti Đãi giáo úy tan biến.
Cần điều động Tu Nguyệt Nhân đến truyền đạt cho người đến sau giáo huấn đã kết thúc.
Vệ Uyên thoáng mất hồn, chợt lập tức có một cảm giác căng cứng.
Họa mặt nạ, đã khiến ít nhất hơn trăm người bị thôn phệ huyết nhục, biến thành da người trống rỗng!
Đây là vào thời cổ đại còn có tu sĩ hoạt động.
Còn nếu yêu vật này tự do hoạt động ở thời hiện đại đã biến mất thần bí từ lâu, chắc chắn sẽ tạo ra mối đe dọa vượt xa thời đại đó, vào lúc này, Vệ Uyên chợt giật mình, con đường mà trước kia so với hắn tồn tại lộ ra xa cách không chân thật bỗng nhiên trở nên rõ ràng.
Hắn xuất hiện ở cửa dinh thự nhà họ Lưu.
Phía trước là Điền thị nữ với khuôn mặt giống hệt năm đó, có vẻ như là một đứa trẻ ngây thơ.
Phía sau là hơn trăm Mặt Nạ Nô.
Nếu vừa rồi Vệ Uyên chỉ là một người khách qua đường đứng nhìn, xung quanh như một bức tranh, vậy thì hiện tại hắn đã tiến vào trong bức vẽ rồi.
Vệ Uyên vẫn quan sát xung quanh, cảm nhận được sự thù địch rõ ràng, thở dài một tiếng, rút kiếm ra.
Nguyệt lộ lưu ảnh, tu di huyễn cảnh, đã có thứ tốt như thế, Ti Đãi giáo úy rõ ràng là không biết lãng phí.
Sau khi truyền lại kinh nghiệm cho lớp người đi sau, tăng thêm một chút trải nghiệm chiến đấu, chẳng phải là một chuyện tốt sao?
Chỉ là lòng tốt của tiền bối, đối với Vệ Uyên mà nói thì có chút không được như ý, đại khái những Ti Đãi giáo úy mà trong lịch sử từng quát tháo phong vân, khiến yêu ma quỷ quái không thở nổi, chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có hậu nhân cầm được Lệnh Bài Ngọa Hổ mà đến bắt yêu lại còn kém cả kẻ trực sự.
Đối diện với hai cái mặt nạ, đội hình xa hoa với hơn trăm Mặt Nạ Nô, Vệ Uyên cầm tám mặt hán kiếm trong tay đột nhiên chém ngang, thân thể chật vật ngã về sau lăn lộn, lúc đứng dậy thì lưỡi kiếm vung ngang chém loạn, cái gọi là lăn Địa đao thủ pháp, hai mắt nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, tìm kiếm vị trí lui về phía sau.
Dạo gần đây hắn thường sử dụng quân hồn Thích Gia quân, muốn học hỏi kinh nghiệm sinh tử huyết chiến của những người này, mặc dù vẫn còn không bì được với họ, nhưng cũng học được không ít, ít nhất là nếu ném hắn vào chiến trường thời cổ đại, không gặp xui xẻo quá mức thì có thể còn sống sót trở về.
Lấy một chọi nhiều, trên chiến trường tuyệt đối không phải là hành động khôn ngoan.
Kiểm soát tiết tấu, kéo dài khoảng cách.
Chú ý phía sau, đừng để đối phương có cơ hội bao vây.
Có thể đối mặt với nhiều địch nhân, nhưng cần tránh việc bị tấn công đồng thời.
Từng kinh nghiệm chỉ là chữ nghĩa nhanh chóng được kiểm chứng trong thực chiến, tám mặt hán kiếm trong tay cũng càng thêm sắc bén dứt khoát, Vệ Uyên trong lòng còn thầm than một câu, may mà đối thủ trong nguyệt lộ lưu ảnh đều là yêu quái hình người, nếu không kỹ năng chém giết người trên chiến trường của lão binh chưa chắc đã hữu dụng.
Trong khi liên tục di chuyển nhanh chóng, vừa đánh vừa lui, Vệ Uyên đã bao vây và chém giết ba tên Mặt Nạ Nô, chém bị thương bao nhiêu tên hắn cũng không nhớ rõ, chỉ là những Mặt Nạ Nô đó như là những con rối, không biết đau khổ, chỉ tấn công hắn, cuối cùng Vệ Uyên vẫn bị chặn tay chân, né tránh được đòn bội kiếm.
Vệ Uyên còn muốn giãy giụa, một bóng trắng lướt qua.
Mặt nạ kia lao lên với tốc độ kinh người.
Vệ Uyên cắn chót lưỡi, máu đầu lưỡi phun ra, máu chí dương của Ti Đãi giáo úy khiến những Mặt Nạ Nô xung quanh đều kêu thảm tránh lui, mặt nạ Điền thị nữ cũng bị dính máu lên mặt, phát ra tiếng kêu thê lương, Vệ Uyên rút đoản kiếm cột ở bên hông Giáo Úy phục, lăn lộn trên mặt đất tránh né, cùng lúc đó, tay cầm kiếm phản công, đột nhiên chém ngang.
Cảm giác lưỡi kiếm chém qua da mềm hết sức rõ ràng.
Vệ Uyên hơi thở phào nhẹ nhõm.
Chợt cảm thấy đau nhức dữ dội.
Đoản kiếm trong tay hắn đã chém lìa đầu của Điền thị nữ.
Nhưng không có tác dụng.
Hai tay của Điền thị nữ dang ra, ôm lấy cổ hắn, thân thể mềm mại của nàng gắt gao dán vào người hắn, xương sườn của nàng giống như những lưỡi kiếm màu trắng, đâm xuyên da thịt nàng, đâm xuyên ngực Vệ Uyên, đâm xuyên tim hắn, phổi, rồi từ sau lưng chọc ra, sau đó lại lần lượt rút ra, như muốn khôi phục hình dáng bình thường.
Răng rắc, răng rắc.
Xương sống Vệ Uyên bị tám cái xương sườn khác đâm xuyên, gãy lìa.
Ý thức tối sầm...
...
Thế giới thực tại.
Vệ Uyên đau đớn kêu lên một tiếng, lùi lại nửa bước, che trán, cảm giác nhói nhói ấy, sau một hồi lâu mới từ từ dịu lại, lúc này, hắn mới nhớ ra một vấn đề mà mình đã bỏ sót.
Mặt nạ chỉ là một phương thức che giấu tung tích của Điền thị nữ, bản thể thật sự của nàng, là Hone-onna.
Khi còn sống bị người lăng nhục ức hiếp, ôm hận mà chết, một ngụm oán khí không tiêu tan.
Chỉ là từ trước đến giờ, thân phận mặt nạ này quá nổi tiếng, ngược lại khiến Vệ Uyên xem nhẹ điểm này, vừa rồi trong huyễn cảnh nguyệt lộ lưu ảnh đi tìm dấu vết của cái mặt nạ, thậm chí nếu như không phải nguyệt lộ lưu ảnh có thể giữ lại kinh nghiệm của tiền bối cho hậu nhân tham khảo, hắn đối diện với Điền thị nữ vừa mới khôi phục lại, e là cũng phải chịu thiệt lớn.
Vệ Uyên cười khổ một tiếng.
Đó đại khái chính là cái gọi là dưới đèn thì tối.
Cho nên những kinh nghiệm được truyền lại kiểu này, thật sự rất quan trọng.
Nguyệt lộ lưu ảnh đã kết thúc, còn lại hai công huân, muốn mở thêm một lần, cần tiêu hao một công huân nữa.
Vệ Uyên nhắm mắt nhớ lại trận chiến vừa rồi, thủ đoạn của Điền thị nữ, một là sai khiến Mặt Nạ Nô, một cái khác chính là cốt thứ của Hone-onna.
Cái trước, vẫn chưa biết có bao nhiêu Mặt Nạ Nô Tuyền Thị giống như Phương Thành.
Cái sau, thì đáng sợ ở sự quỷ dị khó lường, khó mà phòng bị.
Vệ Uyên nhìn hai viên công huân còn lại.
Nghĩ ngợi, lật qua lại xem những thứ mình có thể đổi được từ đạo hạnh và công huân hiện tại.
Đầu tiên, cần một môn pháp thuật có thể công kích linh hoạt, để đối phó với cốt thứ khó lường của Hone-onna, một mặt khác, còn cần một loại phù lục truy tung, có thể khóa chặt Hone-onna trong khoảng cách gần, tránh để nàng chạy trốn một lần nữa, phù lục được chọn rất nhanh, sau khi công huân biến mất, Lệnh Bài Ngọa Hổ tản ra nhiệt độ cao.
Núi Long Hổ, phù lục truy tung ngàn dặm.
Chỉ cần yêu vật có một sợi khí tức, người thần thông quảng đại, có thể truy dấu vết ngàn dặm, muôn vàn khó khăn cũng không thể trốn thoát.
Người có đạo hạnh như Vệ Uyên, thì có thể điều tra khí tức yêu quỷ trong vòng mười dặm.
Lệnh bài Ngọa Hổ trực tiếp luyện chế giao cho Vệ Uyên phương pháp làm phù lục.
Còn về môn kia, Vệ Uyên lựa chọn một môn song kiếm kiếm thuật, thuộc về loại pháp kiếm, chém yêu trừ ma, do tổ sư Trương Đạo Lăng đời thứ nhất của núi Long Hổ sáng chế ra, là kiếm quyết nhập môn Thư Hùng Long Hổ, bao hàm những bước pháp của đạo môn Vũ bộ, song kiếm kiếm pháp, chiêu thức chém quỷ, là Huyền Nguyên Kiếm Quyết.
Bởi vì chỉ là Trương Đạo Lăng tùy ý sáng tạo để đệ tử tập luyện, làm chuẩn bị cho pháp thuật hàng ma thâm sâu, câu nói tùy ý sáng lập của Tổ sư đời thứ nhất khá ngắn gọn, quyết định kiếm pháp này chỉ tốn một đạo công huân.
Lệnh bài Ngọa Hổ đưa cho Vệ Uyên một thứ tương tự phù lục, bên trong là kinh nghiệm tu luyện Huyền Nguyên Kiếm Quyết, với thế mạnh thần thông [khu quỷ], có thể thuần thục sử dụng Huyền Nguyên Kiếm Quyết, nhưng vật này sẽ dần tiêu tán, nhiều nhất chỉ duy trì trong một tháng, chỉ là để giúp Ti Đãi giáo úy nhanh chóng nắm giữ các thủ đoạn pháp thuật.
Vệ Uyên nắm chặt tay, tay phải cầm tám mặt hán kiếm, tay trái cầm quỷ binh kiếm gãy.
Song kiếm ra khỏi vỏ, giậm chân tiến lên.
Xuất kiếm.
Huyền Nguyên Kiếm được sử dụng rất thành thục, kiếm dài sắc bén nhanh chóng, kiếm ngắn thì nặng nề bá đạo, liên tiếp các đợt tấn công, phối hợp cùng bước pháp dưới chân, trong nhất thời chỉ cảm thấy toàn bộ căn phòng tràn ngập sát khí lạnh lẽo, bỗng nhiên lại thu lại, ánh kiếm sắc bén liền tán đi, song kiếm trở về vỏ.
Vệ Uyên phun ra một ngụm trọc khí.
Đẩy cửa ra...
...
Hồn binh của Thích Gia quân vẫn đang canh giữ ngoài cửa.
Vệ Uyên hỏi thăm, hắn gãi đầu một cái, chỉ đáp:
"Đại nhân trong phòng bỗng nhiên có sát khí, ta có chút lo lắng."
Sát khí?
Vệ Uyên giật mình, chợt nhớ đến việc vừa bị Hone-onna giết chết trong huyễn cảnh, chắc là lúc đó.
Khẽ gật đầu, nói: "Đa tạ."
Sau đó, tìm đến nữ họa sĩ đã chết vì trúng độc, dùng thuật khu quỷ giữ lại linh hồn cô ta ở trên tay, nhân lúc trí nhớ còn rõ ràng, tìm mấy cây bút, nhanh chóng vẽ một bức tranh lên tờ giấy trắng, đó là một mỹ nhân cổ đại đoan trang thanh nhã, khóe mắt hơi cong lên, có nốt ruồi duyên ở khóe mắt, trâm vàng tóc mây, phong tình vạn chủng.
Chính là dáng vẻ nguyên bản của Điền thị nữ.
Vệ Uyên nghiêm mặt, Điền thị nữ trong huyễn cảnh cho đến cuối cùng, vẫn không ngừng sửa sang lại khuôn mặt của mình, vì khi còn sống đã từng đánh mất đi thân phận, Hone-onna chính là do chấp niệm không cam lòng khi còn sống của cô ta bám vào xác mà hóa thành yêu ma.
Chấp niệm quá sâu, tất nhiên sẽ có sự chấp nhất đối với khuôn mặt này mà người thường không thể nào hiểu được.
Thông qua điều này, có lẽ có thể làm một việc là “ôm cây đợi thỏ”.
Bảy triệu người của Tuyền Thị, không biết có bao nhiêu người có tướng mạo tương tự như người phụ nữ này.
Quỷ nước ở bên cạnh tiến lại gần, tặc lưỡi, nói:
"Đại nhân, vị Đại muội tử này là người yêu của ngươi sao? Lớn lên thật tuấn tú..."
Vệ Uyên vỗ xuống lưng quỷ nước, đẩy hắn ra, nói:
"Người yêu?"
"Vị người yêu này, e rằng xương cốt đều không còn, tim gan phèo phổi đều đã nát hết rồi, chỉ còn lại một lớp da người, nếu không ngươi đi xem thử một chút? Có lẽ cũng là quỷ vật yêu quái, nàng sẽ không chê ngươi?"
"Quỷ?!"
Quỷ nước rùng mình, vội vàng lui ra.
Vệ Uyên lấy điện thoại di động ra, mở khóa, liền thấy một video vừa được gợi ý, hơi sững sờ, vốn định mở ngay, nhưng nhìn thấy bên trên là người đàn ông họ Chương hai lần mình đã gặp, nghĩ nghĩ một chút rồi mở video, là một buổi phát trực tiếp, người đàn ông gầy gò kia đối diện với một đống món mặn dầu mỡ, hết sức chăm chú, ăn liên tục không ngừng.
Hắn không hề thêm lời khoa trương nào, chỉ là ăn, không ngừng ăn.
Nhưng cũng chỉ có hành động đơn thuần đó, liền truyền tải ra một loại thông tin.
Rất thơm, rất đói.
Quỷ nước bên cạnh cũng không nhịn được nuốt nước bọt.
Buổi Live Stream này khiến đến cả quỷ cũng thấy đói bụng.
Độ nóng và lượng người xem của phòng live cũng không ngừng tăng lên.
Xem ra, cuộc sống của hắn đang có chút khởi sắc...
Vệ Uyên nhìn ảnh chân dung phòng live, là gương mặt một bé gái cười rạng rỡ, sau nụ cười đó, không để ý đến quỷ nước đang ngấu nghiến với vẻ không cam lòng, tắt phòng live, sau đó, gọi cho Chu Di.
"Alo, Chu cảnh sát sao?"
"Ta nghĩ, ta đã có cách tìm được cái mặt nạ kia rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận