Trấn Yêu Viện Bảo Tàng

Chương 21: Đại Hán võ khố

Một khuôn mặt quỷ méo mó dán vào cửa sổ, ánh mắt chằm chằm nhìn Vệ Uyên. Nếu là người bình thường, khi mất điện mà phát hiện một con quỷ đang nằm sấp ngoài cửa sổ thì chắc chắn sẽ sợ đến mức hồn vía lên mây, còn Vệ Uyên từ khi có được Ngọa Hổ lệnh bài, ít nhiều gì cũng đã từng giao chiến với quỷ quái, phản ứng đầu tiên của hắn không phải là sợ hãi mà là ngay lập tức nắm chặt chuôi kiếm gãy bên hông. Lưỡi kiếm ma sát vào vỏ da. Khuôn mặt quỷ trong khoảnh khắc trở nên dữ tợn vặn vẹo. Một tiếng kêu sắc nhọn vang lên. Pha lê trực tiếp vỡ nát thành bột phấn, nương theo một chút ánh lửa, một đạo hắc ảnh lao tới, những mảnh vụn thủy tinh phản chiếu ánh sáng, quét ra những hạt nhỏ, trong đó phản chiếu cảnh tượng yêu ma loạn vũ, chúng vờn quanh Vệ Uyên, tựa như muốn chui ra. Vệ Uyên mặt không đổi sắc, lùi lại nửa bước, thanh kiếm gãy trong tay đột ngột vỗ xuống. Đây chỉ là một tiểu quỷ hỏa hầu không sâu, so với Thất Nương hoàn toàn không thể so sánh được. Kiếm của Vệ Uyên quấn lấy âm khí của đao binh quỷ, đối phương lại là hình người, hoàn toàn hợp với kiếm thuật lão binh, chỉ vài chiêu, Vệ Uyên đã chém cho hồn thể con quỷ đang bám trên cửa sổ kia tan tác. Cuối cùng nó hoảng loạn muốn chạy, Vệ Uyên vung kiếm một điểm vào khoảng không, miệng quát lớn, một đạo phù lục Khu Quỷ màu xanh nhạt trong suốt hiện ra giữa không trung đánh tới, phát sau mà đến trước, trực tiếp khống chế con quỷ lại. "Lại đây." Con quỷ bị khống chế xoay người, đứng trước mặt Vệ Uyên. Vệ Uyên cất kiếm, thản nhiên ngồi xuống đối diện con quỷ: "Hỏi ngươi mấy vấn đề." ... Một lát sau, kiếm gãy đâm vào tim quỷ hồn rồi xoáy một phát. Ngọa Hổ lệnh bài đã xác định, con quỷ này từng hại người, nó không dám tổn thương tính mạng người nhưng lại làm hao tổn thọ nguyên của vài người. Những người bị nó hút dương khí, so với trạng thái bình thường, có lẽ sẽ phải sống ít đi một năm rưỡi. Mà con quỷ này đã hưởng qua mùi vị dương khí, nổi hung tính, có xu hướng chuyển hóa thành lệ quỷ. Dựa theo kinh nghiệm ghi chép trên Ngọa Hổ lệnh bài, Vệ Uyên trực tiếp chém giết con quỷ sẽ chủ động tập kích người, thu kiếm vào vỏ, chỉ là sắc mặt hắn trầm xuống, nhờ thần thông khu quỷ, con tiểu quỷ đạo hạnh non nớt kia mới đây biết gì nói nấy. Vệ Uyên hỏi nguyên do của nó. Câu trả lời của nó vượt quá dự đoán của Vệ Uyên. Nó nói mình lang thang trên đường, phát giác được một loại khí tức rất không thích, mà khí tức đó lại không cường đại, nên muốn xé nát thứ này, liền theo bản năng tìm đến, và nơi phát ra thứ khí tức mà Yêu Quỷ không thích đó chính là Ngọa Hổ lệnh bài và bộ hồ sơ này. Vệ Uyên nhìn những hình ảnh yêu ma loạn vũ trên hồ sơ, không biết có phải là ảo giác hay không, yêu ma trên đó tựa hồ đang cười lạnh nhìn hắn. Hắn rút kiếm chém đôi tờ hồ sơ. Rồi dùng máu của mình xóa bỏ linh tính trên đồ án của hồ sơ. Linh vận tàn ác muốn nhắm người mà cắn nuốt kia biến mất, và lúc này, đèn trong phòng bỗng nhiên lại khôi phục lại, nhìn dưới ánh đèn vào đồ quyển, vẫn chỉ là một tòa miếu Sơn Quân, chỉ có điều trên đó bị vấy máu tươi, nhìn qua có chút dữ tợn. Vệ Uyên thở ra, ngồi xuống ghế sofa, nhìn hồ sơ này cùng Ngọa Hổ lệnh bài, vẻ mặt trầm ngưng. Rốt cuộc hắn đã biết tại sao lúc trước Uyển Thất Nương lại trực tiếp tìm đến hắn. Ngọa Hổ giáo úy trấn áp yêu ma thiên hạ. Nhưng đó là thời cổ đại. Ngọa Hổ giáo úy, quan võ của Đại Hán, bổng lộc hai ngàn thạch, dưới trướng có 1200 tinh binh. Ở kinh đô, các quận bên ngoài không nơi nào không chỉnh đốn. Còn bây giờ Ngọa Hổ giáo úy chỉ có một mình hắn là người mới nắm giữ chú linh khu quỷ, Ngọa Hổ lệnh bài lưu lạc thất truyền gần nghìn năm, khí tức cũng đã yếu đi, khí tức đặc trưng vốn có thể uy hiếp yêu ma, bây giờ không đủ, ngược lại có khả năng chọc giận hoặc thu hút yêu ma xuất hiện. Nói cách khác, yêu ma và Ngọa Hổ giáo úy tương hỗ là thiên địch. Ngọa Hổ giáo úy truy bắt yêu ma quỷ quái khắp thiên hạ. Yêu ma mang lòng oán hận, tùy thời chuẩn bị đánh giết Ngọa Hổ giáo úy. Ngoài ra, những đại yêu ma đã từng bị Ngọa Hổ giáo úy phong ấn như Sơn Quân, sau đó trốn thoát, hoặc những quái lực loạn thần sống lâu từ thời cổ đại tới bây giờ. Bọn chúng có thái độ đối với Ngọa Hổ giáo úy như thế nào thì chắc không tốt đẹp gì, thậm chí coi là huyết thù. Trước đây Ngọa Hổ giáo úy đều lần lượt qua đời, người hiện còn tại thế chỉ có Vệ Uyên hắn, hơn nữa trong tay hắn có Ngọa Hổ lệnh bài, lúc giao thủ lại còn dùng thần thông chú linh khu quỷ của Ti Đãi giáo úy, đây là chuyện không thể nào giấu diếm được, trong mắt yêu ma lại càng chói mắt. Vệ Uyên nhắm mắt, trong lòng không có oán hận giận dữ vì Ngọa Hổ lệnh bài tìm tới mình, điều đó thật vô nghĩa. Hiện tại linh khí khôi phục, nồng độ linh khí dần dần tăng cao, yêu ma quỷ quái cũng bắt đầu nhúc nhích. Con quỷ vật vừa rồi chỉ là Yêu Quỷ mới sinh. Những người bình thường sống trong tình hình như vậy hoàn toàn không hề hay biết gì, và cũng nguy hiểm như thế. Ít nhất hắn vẫn còn tư cách rút kiếm đối phó địch nhân. Bất quá, ngẫm lại kỹ, hai lần thu hút Yêu Quỷ đều là vì đặt Ngọa Hổ lệnh bài lên giấy trắng, chữ xuất hiện trên giấy đã gây ra, xem ra muốn che giấu hành tung, về sau không thể làm chuyện như vậy nữa. Vệ Uyên nghĩ ngợi một chút, đưa tay cầm Ngọa Hổ lệnh bài, tâm thần suy nghĩ. Ban ngày hắn tự tay giết chết Mặt Nạ Nô, vừa rồi lại xua tan quỷ vật h·ạ·i người, được ba đạo công huân, và lần này hắn cũng không chủ động mở ra hồ sơ nào, ba đạo công huân vẫn còn, có thể thử mở ra Đại Hán võ khố xem sao. Nếu không thể nào tránh né, vậy chỉ có thể tìm biện pháp giải quyết vấn đề. Cẩn thận nghĩ lại, quyển hồ sơ quái lực loạn thần này, có lẽ là bởi vì khi đó ở đường Giang Nam, cách ngọn núi đột nhiên xuất hiện kia không xa, nên Ngọa Hổ lệnh bài mới chủ động mở ra. Có lẽ lúc đó nó đã phát giác ra Sơn Quân đào thoát. Sở dĩ hồ sơ chủ động xuất hiện, cùng với truy bắt là giống nhau, chẳng lẽ là đại diện cho những đại yêu thoát khốn trong lịch sử? Vệ Uyên hơi ngừng suy nghĩ. Suy nghĩ của hắn tiến vào trong lệnh bài. Ngọa Hổ lệnh bài rung nhẹ lên, độ nóng bừng bừng truyền tới. Nhắm mắt lại, có văn tự hiện lên trong đầu. Đại Hán bảo khố mở ra. Vệ Uyên cảm giác ý thức của mình tiến vào một nơi trống trải, phần lớn nơi đó hắn hoàn toàn không thể nào đi qua được, phảng phất như có một quyển thẻ tre cổ xưa từ từ mở ra trước mặt hắn. Có thể mở ra. Vệ Uyên thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt lại, lại có thể "nhìn về phía" thẻ tre, thấy những chữ lệ thể bên trên và cả bức họa bên cạnh. Kho binh khí vũ khí, loại được xếp hạng thứ nhất. Phủ Thiên Sư, Thư Hùng Long Hổ kiếm. (vẫn còn) Một dài một ngắn, kiếm ngắn nặng nề hung ác như hổ, kiếm dài thon dài sắc bén như rồng. Do đời thứ nhất Thiên Sư Trương Đạo Lăng có được, sau truyền lại cho đời, là đời thứ mười bảy Ti Đãi giáo úy có được. Trong lòng Vệ Uyên có chút ngạc nhiên. Hắn từ chỗ Chu Di biết, Phủ Thiên Sư là người đứng đầu đạo môn thời nay. Là chủ lực tuyệt đối trong tổ chức hành động đặc biệt. Mà Thư Hùng Long Hổ kiếm là thánh vật do đời thứ nhất Thiên Sư Đông Hán Trương Đạo Lăng truyền lại, luôn được thờ trong phủ Thiên Sư, bây giờ lại được ghi chép trong Đại Hán bảo khố, chẳng lẽ Thư Hùng Long Hổ kiếm hiện tại là đồ giả? Nếu như nói Thư Hùng Long Hổ kiếm còn có ở đây. Vệ Uyên dường như nhớ tới điều gì. Những thẻ tre trước mắt nhanh chóng lật qua lật lại. Từng phần văn tự hiện ra, kho vũ khí cất giấu, phần lớn binh khí, pháp khí đã thất truyền, Thư Hùng Long Hổ kiếm e là có lai lịch không chính đáng, cho nên lúc trước Ti Đãi giáo úy cũng không dám công khai sử dụng, ngược lại cất giữ, nhưng ngoài ra, rất nhiều điển tịch không có chút gì bị thất truyền. Bí mật bất truyền của Phủ Thiên Sư, Trương Đạo Lăng đích truyền "Thái Thượng Lão Quân dạy ngươi thực khí ca quyết", "Thư Hùng Long Hổ kiếm kiếm quyết". Năm Vĩnh Bình thứ mười một triều Đông Hán, khi tăng chúng Tây Vực thành lập chùa Bạch Mã, dâng lên điển tịch Phật bảo đời thứ nhất. Ấn Kim Cương của Phật gia, nguyên điển Phục Ma Ấn. Cuối đời Hán Trương Giác chiếm được thiên thư, do Thừa tướng Quý Hán Gia Cát Lượng chiếm lại. Mãi cho đến triều Đường. Nguyên điển tu hành do đích thân tổ sư Duy Thức Tông, pháp sư Huyền Trang Đại Đường chấp bút. Điển tịch Takama-ga-hara do sứ thần Khiển Đường mang về từ đảo anh đào. Các điển tịch Cảnh giáo phương Tây vào thời Đường. Từ Hán Võ Đế cho tới khi nhà Tùy Đường không còn thiết lập Ngọa Hổ nữa. Toàn bộ Thần Châu rộng lớn, cùng những nền văn minh từng tiếp xúc với Thần Châu, điển tịch tu hành do tổ sư của họ tự tay viết, những bí văn, pháp môn đã chìm vào lịch sử, đều ở đây. Ngọa Hổ giáo úy. Các quận bên ngoài, quái lực loạn thần. Không nơi nào không chỉnh đốn. Sau một hồi, Vệ Uyên thở ra. Đây chính là không nơi nào không chỉnh đốn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận