Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 999: Để anh nói cho em biết công pháp :

Chương 999: Để anh nói cho em biết công pháp :Chương 999: Để anh nói cho em biết công pháp :
Chương 999: Để anh nói
cho em biết công pháp 1
Trần Xảo Linh muốn đưa ra lời hứa đề Lưu Tiểu Viễn gia nhập môn phái của cô nhưng lời hứa suông này đối với Lưu Tiểu Viễn mà nói thì chẳng có tác dụng gì cả.
Lưu Tiểu Viễn cười lắc đầu nói: "Cảm ơn ý tốt của cô, tôi thích cuộc sống tự do tự tại."
"Đúng rồi, người đẹp, cứ đi thẳng về phía trước là đến đường lớn rồi, tôi không tiễn cô nữa, tạm biệt." Lưu Tiểu Viễn nói xong, vẫy tay chào tạm biệt Trần Xảo Linh.
Trần Xảo Linh đương nhiên sẽ không dễ dàng để Lưu Tiểu Viễn rời đi, một là vì tối nay Lưu Tiểu Viễn đã làm chuyện đó với cô, hai là vì Lưu Tiểu Viễn biết kiếm pháp của môn phái cô, Trần Xảo Linh cảm thấy, hoặc là để Lưu Tiểu Viễn gia nhập môn phái của mình, hoặc là phế bỏ tu vi của Lưu Tiểu Viễn, tuyệt đối không thể để kiếm pháp của môn phái mình bị truyền ra ngoài.
"Anh không được đi!" Trần Xảo Linh dùng bảo kiếm trong tay chỉ vào Lưu Tiểu Viễn, không cho Lưu Tiểu Viễn đi.
"Người đẹp, cô làm vậy là không đúng rồi, tại sao không cho tôi đi, chẳng lẽ cô muốn đưa tôi về nhà cô ngủ qua đêm sao, nếu để bạn gái tôi biết chuyện này, cô ấy sẽ giết chết cả hai chúng ta mát." Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Cho nên, vì mạng sống của cả hai chúng ta, tôi vẫn nên về nhà thôi."
Nói xong, Lưu Tiểu Viễn định đi về phía trước, Trần Xảo Linh liền vung bảo kiếm lên, chặn ngang cổ Lưu Tiểu Viễn, nói: "Không được đi, hoặc là anh gia nhập Thiên Kiếm Tông chúng tôi, hoặc là anh phải phế bỏ tu vi của mình!"
Chết tiệt! Bá đạo thế à?
"Này, cô bá đạo thế, người của Thiên Kiếm Tông các cô có biết không?" Lưu Tiểu Viễn nhìn Trần Xảo Linh hỏi.
Trần Xảo Linh nói: "Anh đã tu luyện kiếm pháp không được truyền ra ngoài của Thiên Kiếm Tông chúng tôi, chỉ có hai con đường này."
Lưu Tiểu Viễn nghĩ thầm, sớm biết thế này thì mình đã không triệu hồi ra tên tu sĩ Kim Đan hậu kỳ kia rồi, sẽ không có chuyện phiền phức như bây giờ. "Nếu tôi không chọn cả hai con đường, cô định giết tôi sao?" Lưu Tiểu Viễn nhìn Trần Xảo Linh hỏi.
Trần Xảo Linh gật đầu, nói: "Để kiếm pháp của Thiên Kiếm Tông chúng tôi không bị tiết lộ, tôi chỉ có thể ra tay giết anh."
Lưu Tiểu Viễn vô cùng tức giận, mẹ kiếp, người khác tu luyện công pháp của môn phái các cô thì chỉ có hai con đường hoặc là chết, hoặc là trở thành đệ tử của môn phái các cô, đúng là bá đạo thật.
"Vậy thì tôi phải xem cô có bản lĩnh đó không đãt" Lưu Tiểu Viễn nói xong, cả người bay về phía sau, giữ khoảng cách an toàn với Trần Xảo Linh, sau đó cầm chặt Phi Vân Kiếm, nhìn chằm chằm vào Trần Xảo Linh.
Ngay khi cả hai chuẩn bị ra tay thì một bóng người bay tới, Lưu Tiểu Viễn nhìn kỹ thì ra là Tô Tuyết đã đến.
Tô Tuyết đáp xuống bên cạnh Lưu Tiểu Viễn, đôi mắt to nhìn Trần Xảo Linh, hỏi: "Tiểu Viễn, người phụ nữ này là ai?"
Từ khi vượt qua ranh giới với Lưu Tiểu Viễn, Tô Tuyết đã coi Lưu Tiểu Viễn là người vô cùng quan trọng, Lưu Tiểu Viễn chính là tất cả của cô, giờ thấy Lưu Tiểu Viễn ở cùng một người phụ nữ lạ, lại còn xinh đẹp như vậy, Tô Tuyết đương nhiên rất đề ý.
"Cô ta là một kẻ điên, Tô Tuyết, lát nữa em phải cần thận một chút, người phụ nữ này tu luyện kiếm thuật!" Lưu Tiểu Viễn nhắc nhở.
Trần Xảo Linh thấy Tô Tuyết cũng là tu vi Kim Đan sơ kỳ, biết rằng chuyện tối nay sẽ khó khăn rồi. Bản thân Lưu Tiểu Viễn đã không đối phó nỗi, giờ lại thêm một cao thủ Kim Đan sơ kỳ nữa.
Lúc nãy Trần Xảo Linh nói sẽ giết Lưu Tiểu Viễn, chỉ là nói cho hả giận mà thôi, cô biết rằng với tu vi Kim Đan trung kỳ của mình, căn bản không đủ để giết một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ.
Hơn nữa, đối phó với một Kiếm tiên cũng tu luyện kiếm pháp như mình, quan trọng hơn là đối phương còn biết kiếm pháp của môn phái mình.
Trần Xảo Linh nhìn Lưu Tiểu Viễn bằng đôi mắt to, sau khi cân nhắc thiệt hơn, cô nói: “Tôi cho anh thêm vài ngày để suy nghĩ."
Nói xong, Trần Xảo Linh như một tiên nữ, trực tiếp bay đi. Lưu Tiểu Viễn cũng không ngăn cản, nếu Lưu Tiểu Viễn muốn ngăn cản thì với bản lĩnh của anh và Tô Tuyết, hoàn toàn có thể giết chết Trần Xảo Linh.
Trần Xảo Linh đi rồi, Lưu Tiểu Viễn và Tô Tuyết cũng quay về, trên đường về, Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Tô Tuyết, sao em lại đột nhiên đến đây?”
Tô Tuyết nói: "Em thấy anh đi lâu quá, lo lắng cho sự an toàn của anh, sau đó phát hiện anh ở đây, liền chạy đến, đúng rồi, tại sao người phụ nữ đó lại muốn đối phó với anh, anh đã đắc tội gì với cô ta?"
Lưu Tiểu Viễn nói: "Ai mà biết, người phụ nữ đó là một kẻ thần kinh, đừng để ý đến cô ta. Đi nào, chúng ta về nhà nhanh thôi, không còn sớm nữa rồi." Thấy Lưu Tiểu Viễn không muốn nói, Tô Tuyết cũng không hỏi nữa, mà hỏi Lưu Tiểu Viễn có tìm được thứ gì trong hang động không.
Lưu Tiểu Viễn cười hì hì nói: "Tát nhiên là tìm được thứ tốt rồi, về nhà nhanh nào, anh sẽ nói cho em biết anh tìm được thứ tốt gì!"
Tô Tuyết nghe vậy, lập tức tin lời của Lưu Tiểu Viễn, liền nắm tay Lưu Tiểu Viễn về nhà, về đến nhà, Lưu Tiểu Viễn kéo Tô Tuyết vào phòng mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận