Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 798: Chiếc chuông kỳ lạ

Chương 798: Chiếc chuông kỳ lạChương 798: Chiếc chuông kỳ lạ
Chương 798: Chiếc chuông kỳ lạ
Sau khi vào mộ cổ, là một hành lang đá dài, chỉ riêng hành lang này thôi cũng đã vô cùng giá trị, xem ra người được chôn cất ở đây không phải là tu sĩ thì cũng là một nhân vật lớn thời xưa, nếu không thì sẽ không có một ngôi mộ xa hoa như vậy.
Tốc độ của những tu sĩ đó đều rất nhanh, chỉ một lúc sau, những tu sĩ này đã biến mất dạng, Lưu Tiểu Viễn cũng phải tăng tốc bước chân đuổi theo.
Đi đến cuối hành lang, rẽ phải là một căn phòng mộ lớn, căn phòng mộ này rất lớn, bên trong thậm chí vẫn sáng đèn, như thể chưa bao giờ tắt vậy. Ở chính giữa phòng mộ còn có một bệ cao, trên bệ cao có một tu sĩ mặc đạo bào đang ngồi, chỉ có điều, thi thể của tu sĩ này đã khô quắt, trông hơi đáng sợ.
Trên hai chân của tu sĩ đều buộc một chiếc chuông, tiếng chuông lúc nãy dường như phát ra từ hai chiếc chuông này.
Phòng mộ tuy rất lớn nhưng ngoài những thứ này ra thì không còn thứ gì khác, cả căn phòng mộ trống rỗng, hơi kỳ dị.
Tất cả các tu sĩ đều đỗ dồn ánh mắt về hai chiếc chuông đó nhưng không ai dám động thủ trước, sợ gặp nguy hiểm.
Cái gọi là kẻ đi đầu thường chết trước, nếu như thi thể của đạo sĩ này có gì kỳ quái thì sẽ hối hận không kịp. Không ai động đậy, tất cả đều im lặng, căn phòng mộ lập tức trở nên yên tĩnh, vô cùng ngột ngạt.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, cuối cùng có một tu sĩ không nhịn được, tiến về phía thi thể đạo sĩ, sau đó định bẻ hai chân của thi thể đạo sĩ ra, muốn lấy chuông trên chân.
Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn vào cảnh tượng trước mắt nhưng không phát hiện ra điều gì.
Cuối cùng, tu sĩ này đã lấy được cả hai chiếc chuông, cầm trên tay cười lớn, trong tiếng cười này, cánh tay hắn ta tự nhiên run rấy, sự run rây này đã làm rung chuyển chiếc chuông, khiến chiếc chuông phát ra âm thanh trong trẻo.
Những tu sĩ khác thấy tu sĩ này đã lấy được chuông, ai nấy đều vô cùng hối hận, biết sớm không có nguy hiểm gì thì mình đã ra tay từ sớm.
Bây giờ thì tốt rồi, chuông đã bị người khác nhanh tay lấy mất, xem ra lại phải động thủ giết chóc rồi.
Đúng lúc tất cả các tu sĩ đang ghen tị thì tu sĩ cầm chuông kia đột nhiên như phát điên, hét lớn một tiếng, cầm chuông lao về phía mọi người tấn công.
Mặc dù mọi người cảm thấy chuyện này có gì đó kỳ lạ nhưng lúc này không có thời gian để suy nghĩ nhiều, lập tức giao chiến với tu sĩ này.
Tuy nhiên, tu sĩ này cầm chuông, giống như đã ăn phải một loại thuốc tăng lực vậy, không chỉ thân thủ trở nên lợi hại mà còn không sợ đau. Điều khiến mọi người sợ hãi hơn nữa là tiếng chuông phát ra, kích thích đầu óc mọi người, khiến mọi người không thể tập trung chống lại kẻ địch.
Rất nhanh, đã có một tu sĩ chết thảm dưới tiếng chuông, chỉ thấy tu sĩ đó bị chuông đập trúng một cái, mà chiếc chuông này lại lóe lên ánh sáng trắng bao lấy tu sĩ đó, giây tiếp theo, ánh sáng trắng biến mát, tu sĩ bên trong đã trở thành một xác khô.
Trời ạ! Thấy cảnh này, Lưu Tiểu Viễn đã có thể chắc chắn rằng chiếc chuông này chắc chắn là một vật tà ác.
Những tu sĩ khác thấy cảnh này thì vô cùng sợ hãi, không ngờ rằng tin tức vất vả lắm mới có được, đến đây tìm bảo vật, không ngờ cuối cùng lại là một bảo vật như thế này. Lúc này, tất cả các tu sĩ đều hối hận vì đã đến đây, bởi vì họ không cần một bảo vật như vậy, từ tu sĩ cầm chuông này có thể thấy, hắn ta đã mắt trí rồi, bị chuông khống ché.
Tu sĩ cầm lục lạc, hai mắt đỏ ngâu, trên mặt lộ vẻ phấn khích, dường như chỉ có giết chóc mới có thể khiến anh ta sung sướng.
Những tu sĩ này cũng biết tình hình không ổn, lập tức ra tay, hướng về phía tu sĩ cầm lục lạc này mà tấn công dữ dội, muốn kết liễu mạng sống của anh ta.
Ngay lúc các đòn tấn công của mọi người đều hướng về phía tu sĩ này thì lục lạc đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng trắng, bảo vệ lấy tu sĩ này, không để những đòn tấn công này làm hại đến tu sĩ đó.
Những đòn tấn công của các tu sĩ kia lập tức bị chặn lại bên ngoài, chìm vào đáy biển, không để tu sĩ kia phải chịu một chút thương tốn nào.
Lúc này, mọi người đều ngây người, đòn tân công của mọi người cùng hợp sức lại mà không có hiệu quả, xem ra chiếc lục lạc này thực sự không phải là phàm vật.
Lưu Tiểu Viễn cũng kinh ngạc, bởi vì ngay cả khi triệu hồi kiếm tiên Luyện khí hậu kỳ ra thì cũng không chắc có được bản lĩnh này.
Sau khi đòn tấn công chung của mọi người không có hiệu quả, tu sĩ cầm lục lạc kia gào lên một tiếng, lập tức triển khai giết chóc, lúc này những tu sĩ kia đã sợ hãi, không còn chút can đảm nào để đối mặt với cuộc tấn công của tu sĩ này, đành phải né tránh. Tuy nhiên, chỉ biết né tránh sẽ chỉ khiến bản thân càng rơi vào đường cùng, không phải vậy sao, thế là lại có một tu sĩ chết thảm dưới tiếng lục lạc.
Thấy vậy, Lưu Tiểu Viễn biết rằng mình không thể đứng ngoài cuộc nữa, sau khi giải quyết xong những tu sĩ này, chiếc lục lạc này sẽ coi mình là con mồi.
Lưu Tiểu Viễn lập tức triệu hồi kiếm tiên Luyện khí hậu kỳ, Lưu Tiểu Viễn lập tức điều khiển phi kiếm bay ra khỏi cung Nê Hoàn, chém về phía tu sĩ cầm lục lạc.
Chỉ cần giết chết tu sĩ cầm lục lạc này thì chiếc lục lạc sẽ trở thành vật vô chủ, nó sẽ không còn khả năng giết người nữa.
Ai cầm chiếc lục lạc này thì sẽ bị lục lạc khống ché, trở thành con rối của lục lạc, trở thành công cụ giết người của lục lạc.
Muốn bắt giặc thì phải bắt vua, muốn bắn người thì phải bắn ngựa, mục tiêu hiện tại của Lưu Tiểu Viễn chính là tu sĩ cầm lục lạc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận