Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 681: Hứa hẹn

Chương 681: Hứa hẹnChương 681: Hứa hẹn
Chương 681: Hứa hẹn
Theo quan điểm của Tô Vũ, đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, chỉ cần mình đưa ra điều kiện này, chắc hẳn Lưu Tiểu Viễn sẽ không từ chối.
Quả thật, khi nghe đến điều kiện mà Tô Vũ đưa ra, Lưu Tiểu Viễn đã bị cám dỗ, bởi vì điều kiện này thực sự quá hấp dẫn, không có lý do gì đề từ chối.
Nhưng mà, Lưu Tiểu Viễn thực sự không phải là loại háo sắc, mặc dù thân thể của Tô Vũ rất hấp dẫn, nhưng giữ mạng vẫn quan trọng hơn.
Nếu đi theo Tô Vũ tham gia cái đại hội kỳ độc gì đó, lỡ như có nguy hiểm gì thì phải làm sao? "Tô Vũ, điều kiện cô đưa ra rất hấp dẫn nhưng tôi vẫn phải cân nhắc thêm." Lưu Tiểu Viễn nói.
Tô Vũ vội vàng hỏi: "Anh còn phải cân nhắc gì nữa?"
Lưu Tiểu Viễn nói: "Cân nhắc đến nguy hiểm chứ sao, mặc dù điều kiện của cô rất hấp dẫn nhưng so với mạng nhỏ của tôi thì lại chẳng háp dẫn chút nào."
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, Tô Vũ nói: "Lưu Tiểu Viễn, chỉ cần có linh miêu ở đây, sẽ không có bát kỳ nguy hiểm nào, yên tâm, lần này là tôi mời anh đi giúp, nếu có nguy hiểm gì, dù có phải liều mạng thì tôi cũng phải đảm bảo an toàn cho anh."
Đối với lời đảm bảo của Tô Vũ, Lưu Tiểu Viễn không tin tưởng lắm, vợ chồng vốn là chim cùng rừng, hoạn nạn đến thì bay riêng, ngay cả vợ chồng còn như vậy thì lời đảm bảo của Tô Vũ, Lưu Tiểu Viễn càng không tin.
"Cô có thể cho tôi thời gian để cân nhắc không?" Lưu Tiểu Viễn nhìn Tô Vũ nói.
Nói thật lòng, Lưu Tiểu Viễn có chút đồng cảm với hoàn cảnh của Tô Vũ, Lưu Tiểu Viễn cũng muốn giúp Tô Vũ dạy cho tên khốn nạn Tèề Đông Sơn kia một bài học.
Nhưng mà, làm việc gì cũng phải cân sức mình, không thể đem mạng nhỏ của mình ra đùa giỡn được.
Tô Vũ nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, lập tức quỳ xuống bịch một cái, Lưu Tiểu Viễn đang ngồi trên ghế lập tức giật mình.
"Tô Vũ, cô làm gì vậy? Mau đứng lên!" Lưu Tiểu Viễn lập tức đi đến bên cạnh Tô Vũ định đỡ cô đứng dậy.
Nhưng Tô Vũ kiên quyết không chịu đứng dậy, còn nói: "Lưu Tiểu Viễn, nếu anh đồng ý giúp tôi việc này, tôi sẽ không đứng dậy."
Thôi chết! Lưu Tiểu Viễn thực sự không hiểu nổi, chuyện này đã qua mười năm rồi, tại sao Tô Vũ vẫn không buông xuống được chứ.
Tô Vũ đúng là không buông xuống được chuyện này, bởi vì đây là lần đầu tiên cô bị người ta lừa như vậy, hơn nữa còn lừa thảm hại như vậy, nếu không phải tu vi của cô không tệ thì không nói đến chuyện bị ô ué, có khi còn mất mạng.
Người ta vẫn nói mối tình đầu là thứ khó quên, cả đời không thể nào quên được. Nhưng đối với Tô Vũ, lần đầu tiên bị lừa của cô lại là thứ khiến cô day dứt cả đời.
Nếu không báo thù này, trong lòng Tô Vũ mãi mãi sẽ có một cục tức, ảnh hưởng rất lớn đến tu vi sau này.
Thấy Tô Vũ quỳ gồi uy hiếp mình, Lưu Tiểu Viễn thực sự không muốn quản chuyện này nhưng nghĩ lại, là một đáng mày râu, hơn nữa còn là đắng mày râu sở hữu hệ thống vô địch thần cấp, sao lại phải sợ sệt chứ?
Hơn nữa, lần này đi giúp Tô Vũ, biết đâu còn có thể tăng thêm giá trị kinh nghiệm của mình.
"Được, tôi đồng ý với cô, cô mau đứng lên đi!" Lưu Tiểu Viễn gật đầu đồng ý.
Tô Vũ tháy Lưu Tiểu Viễn đồng ý với yêu cầu của mình, liền đứng dậy khỏi mặt đất, sau đó chân thành nói với Lưu Tiểu Viễn một câu cảm ơn.
Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Đại hội kỳ độc này tổ chức khi nào? Tổ chức ở đâu?”
Phải hỏi rõ thời gian, Lưu Tiểu Viễn mới sắp xếp được công việc của mình.
Tô Vũ nói: "Đại hội kỳ độc tổ chức sau nửa tháng nữa, địa điểm tổ chức là ở phía tây tỉnh của tôi, lúc đó các cao thủ dùng độc khắp cả nước sẽ đến."
Phía tây tỉnh của Tô Vũ? Chẳng phải là ở chỗ ở của Gia tộc Long ở Miêu trại sao?
"Những điều kiện tôi đã nói vẫn sẽ thực hiện." Trước khi đi, Tô Vũ quay đầu nhìn Lưu Tiểu Viễn nói.
Nói thật, Lưu Tiểu Viễn đồng ý với Tô Vũ không phải vì điều kiện này của cô, mà là nghĩ rằng mình là một đắng nam nhi, sao lại sợ trước sợ sau, thêm nữa lần này đi biết đâu còn có thể kiếm được chút kinh nghiệm nên mới đồng ý.
Bây giờ, Tô Vũ lại chủ động nhắc đến chuyện này, Lưu Tiểu Viễn lúc đó cầu còn không được, đến lúc đó nếu cô muốn báo đáp, tôi cũng chẳng có ý kiến gì.
"Được, tôi hy vọng cô sẽ giữ lời hứa!" Lưu Tiểu Viễn cười nói.
Tô Vũ đi ra khỏi văn phòng, Linh miêu lúc này mới thả lỏng vẻ cảnh giác.
Lưu Tiểu Viễn vuốt ve người linh miêu, cười nói: "Tiểu gia hỏa, không ngờ lúc mày tức giận lại khủng bố như vậy, đúng là không nhìn ra nha.” Linh miêu nghe Lưu Tiểu Viễn Cười nói, y y nha nha nói hai câu, ý tứ như thể đang nói, đương nhiên rồi, anh cũng không nhìn xem linh miêu này là ai, bản lĩnh của tôi lớn lắm đấy.
Thời gian trôi qua rất nhanh, hôm nay là ngày bố Lưu Tiểu Viễn xuất viện. Lưu Tiêu Viễn đến bệnh viện làm thủ tục xuất viện cho bó, đồng thời đưa một nghìn bốn trăm tệ vào tay bó.
Bố nhìn bộ quần áo trên người, nói: "Tiểu Viễn, bố mặc bộ quần áo đẹp thế này về, sẽ không bị lộ chứ?"
Lưu Tiểu Viễn nói: "Bố, bố cứ nói là bố không có quân áo mặc, đến đó mua một bộ quân áo, mẹ sẽ không nghi ngờ đâu.”
"Đúng, cứ nói như vậy, đến lúc đó Tiểu Viễn con phải phối hợp, chắc chắn không được lỡ lời!" Bồ lo lắng nói.
"Yên tâm đi, bố, chuyện này con chắc chắn sẽ hết sức phối hợp với bố diễn cho tốt." Lưu Tiểu Viễn cam đoan nói.
Lưu Tiểu Viễn để Bồ đi xe buýt vẻ, còn mình lái xe theo sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận