Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 486: Cháu rể quốc dân 2

Chương 486: Cháu rể quốc dân 2Chương 486: Cháu rể quốc dân 2
Chương 486: Cháu rễ quốc dân 2
Nói ra thì, thấy Triệu Tiền Hải và những người lớn tuổi này nhìn mình bằng ánh mắt sùng bái, Lưu Tiểu Viễn rất ngại.
Haizl Làm màu không có tội!
"Đinh đong, chúc mừng người chơi Lưu Tiểu Viễn làm màu thành công, nhận được 800 điểm kinh nghiệm!" Lúc này, giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu Lưu Tiểu Viễn.
Chết tiệt! Cái này cũng được à, Lưu Tiểu Viễn không ngờ rằng như vậy cũng có thể nhận được kinh nghiệm.
"Các vị, thời gian cũng không còn sớm nữa, tối nay chúng ta dừng ở đây nhé." Lưu Tiểu Viễn đứng dậy nói.
Mọi người đều tỏ vẻ tiếc nuối, nhưng thời gian đúng là không còn sớm nữa rồi, bọn họ cũng đành phải thôi.
"Lưu tiên sinh, mạo muội hỏi cậu một câu, cậu đã có bạn gái chưa?” Một ông cụ hỏi.
Hả? Hỏi tôi cái này làm gì, không phải là muốn làm mối cho tôi đó chứ?
"Lão tiên sinh, ông hỏi tôi chuyện này làm gì thế?" Lưu Tiểu Viễn cười hỏi.
Cụ già cười nói: "Tôi có một đứa cháu gái, cũng đến tuổi lấy chồng rồi, bây giờ vẫn chưa có bạn trai. Con bé đẹp người đẹp nết, còn làm nhân viên công chức, nếu Lưu tiên sinh cũng chưa có bạn gái thì tôi có thể giới thiệu cháu gái mình cho cậu."
Fuckl Lại còn có chuyện tốt như vậy cơ à?
"Lưu tiên sinh, tôi cũng có một đứa cháu gái, người cũng đẹp, dáng cũng đẹp, tuy bây giờ vẫn đang học đại học, nhưng thành tích học tập rất tốt, luôn là học bá."
"Lưu tiên sinh, Lưu tiên sinh tôi cũng có một đứa cháu ngoại gái, tuy vẫn đang học cấp ba, nhưng trước tình yêu đích thực, tuổi tác không thành ván đề."
Lưu Tiểu Viễn đột nhiên bị sự nhiệt tình của những cụ già này làm cho choáng váng, không ngờ từng người đều muốn mình làm rễ của họ, quả là áp lực quá lớn. Người khác đều là ông chồng quốc dân, bây giờ thì hay rồi, anh thì thành cháu rễ quốc dân.
"Các vị lão tiên sinh, các vị nhiệt tình quá rồi. Hay là thế này, chuyện này cho tôi chút thời gian suy nghĩ được không, hạnh phúc đến quá đột ngột, tôi nhất thời khó mà chấp nhận được." Lưu Tiêu Viễn nói.
Cuối cùng, Triệu Tiền Hải đưa Lưu Tiểu Viễn ra khỏi phòng, khi ra khỏi phòng, Triệu Tiền Hải kéo tay Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Lưu tiên sinh, cậu thấy Sở Sở nhà chúng tôi thế nào?"
Lưu Tiểu Viễn vốn định ngày hôm sau sẽ về, nhưng lại bị Triệu Tiền Hải kéo lại nói có chuyện. Lưu Tiểu Viễn không biết là chuyện gì, hỏi Triệu Tiền Hải, ông ta lại cười không chịu nói, bảo đến nơi rồi sẽ biết. Xe dừng lại trước cổng một trường đại học, lúc này Lưu Tiểu Viễn đột nhiên nhớ lại lời Triệu Tiền Hải hỏi mình tối hôm qua.
Chết tiệt! Triệu Tiền Hải không phải là thật sự muốn tác hợp mình với cháu gái Triệu Sở Sở của ông ta chứ?
Lưu Tiểu Viễn vội vàng nói: "Triệu lão tiên sinh, tôi có bạn gái rồi."
ebookshop.vn - ebook truyện giá rẻ
Triệu Tiền Hải cười nói: "Không sao, chỉ cần chưa kết hôn thì đều không thành vấn đề. Hơn nữa, có bạn gái rồi thì cũng có thể làm bạn với cô cháu gái Sở Sở nhà tôi mà."
Chết tiệt! Triệu Tiền Hải lại phóng khoáng như vậy, không ngờ được!
Rát nhanh, Triệu Sở Sở đã xuất hiện, từ trong trường đi ra. Triệu Sở Sở ăn mặc giản dị, cả người trông rất trẻ trung.
"Cháu gái tôi đến rồi, xuống xe đi." Triệu Tiền Hải cười nói, đi xuống xe trước.
"Ông nội!" Triệu Sở Sở vừa đi ra, liền lập tức ôm chằm lấy Triệu Tiền Hải.
"Ơ, anh cũng đến à?" Thấy Lưu Tiểu Viễn ở bên cạnh, Triệu Sở Sở cười chào hỏi.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Ừ, lâu rồi không gặp."
Nói chuyện phiếm được vài câu, một chiếc BMW màu trắng dừng lại trước cổng trường, từ trên xe bước xuống một người đàn ông đẹp trai, trên tay còn cầm một bó hoa hồng rực rỡ.
Vừa xuống xe, người đàn ông định đi vào trường, đột nhiên nhìn thấy Triệu Sở Sở ở bên này, trên mặt lập tức nở nụ cười, đi về phía này.
"Sở Sở." Người đàn ông còn cách đó máy mét, đã kích động gọi lớn.
Mọi người nghe thấy giọng nói của người đàn ông, thì không hẹn mà cùng nhìn về phía đó. Ngay khi nhìn thấy người đàn ông này, nụ cười trên mặt Triệu Sở Sở biến mát.
Triệu Tiền Hải cũng lập tức hiểu ra, tên này là người theo đuổi cháu gái mình, điều này khiến Triệu Tiền Hải rất không vui, cháu rễ mà ông ta ưng ý chính là Lưu Tiểu Viễn.
Còn Lưu Tiểu Viễn, vẫn tỏ ra vẻ không quan tâm, dù sao mình cũng không có ý với Triệu Sở Sở, người đàn ông này có quan hệ gì với Triệu Sở Sở thì cũng không liên quan gì đến anh.
"Sở Sở, bó hoa này là sáng sớm anh đi ra cửa hàng hoa mua, không biết em có thích không?" Người đàn ông cười nói, đưa bó hoa hồng trong tay đến trước mặt Triệu Sở Sở.
Triệu Sở Sở lắc đầu, trực tiếp từ chối: "Tôi không thích!"
Triệu Tiền Hải cũng lập tức nói chen vào: "Đúng vậy, cháu gái tôi không thích, cậu có thể cầm hoa của cậu đi được rồi!"
Người đàn ông biết được thân phận của Triệu Tiền Hải, cũng không hề tức giận, lập tức lễ phép nói với Triệu Tiền Hải: "Ông nội Triệu, cháu tên là Ngô Thanh Phong, là bạn học cùng lớp với Sở Sở." Triệu Tiền Hải nói: "Đừng nói nhiều nữa, tôi biết cậu muốn theo đuổi cháu gái tôi, nhưng tôi nói cho cậu biết, cháu gái tôi đã có đối tượng rồi, chính là cậu ấy. Cậu đã nhìn thấy chưa, cả về tài học lẫn dung mạo, cậu ấy đều hơn đứt cậu!" Triệu Tiền Hải cũng không bàn bạc với Lưu Tiểu Viễn một tiếng, mà đã lập tức kéo Lưu Tiểu Viễn ra làm bia đỡ đạn, khiến Lưu Tiểu Viễn cảm thấy không được thoải mái.
Triệu Sở Sở đầu tiên là sửng sốt, sau đó nói tiếp: "Đúng vậy, Ngô Thanh Phong, tôi đã có người mình thích rồi, chính là anh ấy, tên là Lưu Tiểu Viễn, tôi rất thích anh áy!"
Nói xong, Triệu Sở Sở lại chủ động khoác tay Lưu Tiểu Viễn, vẻ mặt ân ái.
Chết tiệt Anh cứ như vậy bị người ta lợi dụng làm bia đỡ đạn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận