Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 358: Lục Tư Dao xấu hổ

Chương 358: Lục Tư Dao xấu hổChương 358: Lục Tư Dao xấu hổ
Chương 358: Lục Tư Dao
xấu hỗ
Lưu Tiểu Viễn đi ra khỏi phòng riêng đương nhiên không biết chuyện xảy ra sau đó, cho dù có biết, Lưu Tiểu Viễn cũng chỉ cười khẩy.
Thái Khải Cương cho dù có gọi bố mình ra mặt, thì Lưu Tiểu Viễn vẫn có thể đánh cho bố anh ta quỳ rạp xuống đất!
Tối nay dạy cho hai người một bài học, Lưu Tiểu Viễn lại được thêm 800 điểm kinh nghiệm, có thể nói, Trần Chính Nghĩa và Thái Khải Cương chính là đến để tặng kinh nghiệm cho Lưu Tiểu Viễn!
Lúc anh trở về nhà đã muộn lắm rồi, cộng thêm hôm nay Lưu Tiểu Viễn đã cày cuốc trên người Vương Tình ba lần, thế nên vừa nằm xuống giường đã ngủ, thậm chí còn không tắm rửal
Sáng hôm sau thức dậy, Lưu Tiểu Viễn gặp Trần Ba, chỉ thấy hai mắt Trần Ba thâm như gấu trúc, trên mặt cũng chỗ xanh chỗ tím. Anh ngạc nhiên hỏi: "Trần tiên sinh, anh làm sao thế?"
Trần Ba dùng tay sờ mặt mình, đau đến mức hít ngược một hơi, trả lời: "Hai tên khốn kiếp Thái Khải Cương và Trần Chính Nghĩa đánh tôi đấy. Mẹ kiếp, tôi nhát định không đội trời chung với hai tên khốn đó!"
Lưu Tiểu Viễn ồ một tiếng, hỏi: "Trần tiên sinh, thế giờ anh tìm tôi có chuyện gì không?”
Trần Ba nghe vậy, lập tức chắp tay chào Lưu Tiểu Viễn, đồng thời nói: "Lưu tiên sinh, Trần Ba tôi có mắt không tròng, không biết thân thủ của Lưu tiên sinh lại lợi hại như vậy, trước đây có gì đắc tội, mong Lưu tiên sinh rộng lượng bỏ qual"
Tối qua sau khi chứng kiến thân thủ của Lưu Tiểu Viễn, Trần Ba trở về nhà, cả đêm không ngủ được, một là đau đến mức không ngủ được, hai là lo lắng đến mức không ngủ được.
"Trần tiên sinh, chẳng lẽ anh nghĩ tôi là người hẹp hòi như vậy sao?” Yên tâm, những chuyện trước đây tôi đều quên hét rồi!" Lưu Tiểu Viễn võ vai Trần Ba nói.
Trần Ba lúc này mới yên tâm hơn một chút, anh ta sợ nhát là Lưu Tiểu Viễn sẽ tính sổ với mình, khiến ông ta cũng phải nếm trải cảm giác dập trứng thì xong đời thật rồi!
Ăn sáng xong, Lưu Tiểu Viễn đi làm, đến khách sạn thì vừa lúc gặp Vương Tình cũng đến cửa. Vương Tình hôm nay vẫn mặc trang phục như mọi khi, nhưng trông lại vô cùng quyến rũ xinh đẹp, có lẽ là do tối qua đã được anh tưới tắm.
"Quản lý Vương, chào buổi sáng!" Lưu Tiểu Viễn chủ động chào hỏi.
Vương Tình vừa nhìn thấy Lưu Tiểu Viễn, không tự chủ được mà nhớ lại tối qua trên ghế sofa, Lưu Tiểu Viễn bắt cô chống hai tay lên thành ghế sofa, sau đó cúi người...
Tư thế đó là lần đầu tiên Vương Tình được hưởng thụ, vô cùng xấu hồ.
"Tổng giám đốc, chào buổi sáng!" Trên mặt Vương Tình không tự chủ được mà ửng hồng.
"Quản lý Vương, cô ngày càng xinh đẹp quyến rũ, xem ra công lao của ngày hôm qua không thể phủ nhận, hôm nay có muốn tiếp tục không?" Lưu Tiểu Viễn nói.
Là đàn ông, sau khi nếm trải mùi vị của chuyện này, sẽ có chút nghiện, đặc biệt là với một thiếu phụ xinh đẹp như Vương Tình, thì càng không thể cưỡng lại.
Bị Lưu Tiểu Viễn trêu chọc như vậy, trái tim Vương Tình cũng có chút rung động. Thực ra chuyện tình dục kia, không chỉ đàn ông nghiện mà phụ nữ cũng sẽ nghiện.
Tuy nhiên, phụ nữ thường là loại động vật khẩu thị tâm phi, trong lòng rất mong đợi, nhưng miệng lại nói không.
Vương Tình liếc nhìn Lưu Tiểu Viễn, nói: "Người ta không muốn!" Nói xong, không đợi Lưu Tiểu Viễn nói gì, Vương Tình đã chạy vào trong khách sạn.
Lưu Tiểu Viễn nhìn theo bóng lưng Vương Tình, khẽ cười một tiếng. Bây giờ cứ chạy đi, đến tối thì em sẽ không thoát được khỏi bàn tay của anh đâu.
Đến buổi trưa, Lưu Tiểu Viễn nhận được điện thoại của Lục Tư Dao, nói là để Lưu Tiểu Viễn tối nay đến nhà cô ăn cơm.
Lưu Tiểu Viễn lập tức đồng ý, nói mình nhất định sẽ đến đúng giờ.
Một ngày cứ thế trôi qua, chẳng máy chốc đã đến giờ tan làm. Lưu Tiểu Viễn vẫn còn ở khách sạn, thì nhận được điện thoại của Lục Tư Dao. Cô hỏi anh đã tan làm chưa, nếu tan làm rồi thì đến nhà cô. Lưu Tiểu Viễn nói với Dương Tử Hàm một tiếng, bảo cô tan làm tự bắt xe về nhà, sau đó đến nhà Lục Tư Dao.
Đến nhà Lục Tư Dao không thể đi tay không, như vậy thật là bất lịch SỰ.
Lưu Tiểu Viễn mua một ít hoa quả mang đến, mẹ Lục Tư Dao thấy Lưu Tiểu Viễn còn mua đồ đến, vội vàng nói mấy câu khách sáo.
Chị dâu Lục Tư Dao thì càng trực tiếp hơn, nói: "Tiểu Viễn à, đều là người một nhà rồi, không cần khách sáo như vậy, biết không?"
Nghe thấy lời này, Lục Tư Dao xấu hồ đỏ mặt. Cô đi đến bên cạnh chị dâu, nói: “Chị dâu, chị nói linh tinh gì thế?"
"Ái chà, Tư Dao nhà chúng ta còn biết xáu hồ, xem ra là thật sự động lòng rồi!" Chị dâu Lục Tư Dao trêu chọc.
Lục Tư Dao là một cô gái chưa chồng, sao có thể là đối thủ của người từng trải như chị dâu chứ? Chỉ vài ba câu nói của chị dâu, đã khiến Lục Tư Dao xấu hồ chạy vào bếp, nói là đi rửa rau.
Nhưng rất nhanh, Lục Tư Dao đã bị mẹ mình đuổi ra khỏi bếp, bởi vì Lục Tư Dao ở trong bếp ngoài việc làm vướng tay vướng chân ra thì có vẻ như không giúp được gì.
Lục Tư Dao đến phòng khách, thấy Lưu Tiểu Viễn đang nói chuyện rất vui vẻ với gia đình mình thì khẽ lườm anh một cái. Tất cả là tại anh nên mới khiến cô bị chị dâu trêu chọc.
"Tư Dao đến rồi, mau ngồi xuống, ngồi đây này!" Chị dâu Lục Tư Dao lập tức kéo Lục Tư Dao ngồi xuống bên cạnh Lưu Tiểu Viễn.
"Cô ơi, tối nay chồng cô có ở lại nhà chúng ta không?" Lục Tư Dao vừa ngồi xuống, Giai Giai ở bên cạnh đã vô tư hỏi.
Lục Tư Dao lập tức hóa đá, gia đình mình bị sao vậy, đến cả Giai Giai còn mong cô nhanh chóng lấy chồng, chẳng lẽ cô thực sự thành gái ế rồi sao?
"Giai Giai à, chuyện của người lớn, trẻ con không được hỏi." Lục Tư Dao nói.
Nhưng Giai Giai lại nói: "Cô ơi, tại sao người lớn có thể hỏi chuyện của trẻ con, nhưng trẻ con lại không được hỏi chuyện của người lớn?"
Lục Tư Dao lập tức cạn lời, đành phải lấy một viên kẹo trên bàn đưa cho Giai Giai, muốn dùng kẹo để chặn miệng Giai Giail
Bạn cần đăng nhập để bình luận