Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 674: Không thu hoạch được gì

Chương 674: Không thu hoạch được gìChương 674: Không thu hoạch được gì
Chương 674: Không thu
hoạch được gì
Lục Tư Dao lắc đầu nói: "Chuyện này cần có lệnh của sở trưởng, không có sở trưởng dặn dò thì cấp bậc của em không vào kho chứng cứ được, người khác cũng không thể đưa cho em xem."
Xem ra, chuyện này còn phải làm phiền Phương Kiến Dương.
Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn lập tức gọi điện cho Phương Kiến Dương, sau khi điện thoại được kết nối, Lưu Tiểu Viễn đã kể sơ qua sự việc cho Phương Kiến Dương, đồng thời nói rằng Đàm sư phụ có liên quan đến người đã ám sát Lâm Tân trước đó.
Phương Kiến Dương nghe vậy, lập tức nói với Lưu Tiểu Viễn rằng mình sẽ gọi điện ngay cho người đứng đầu Công an huyện, yêu cầu họ trao cho Lưu Tiểu Viễn toàn quyên điều tra vụ việc này.
Sau những chuyện lần trước, Phương Kiến Dương đã biết rằng, có những chuyện không phải cảnh sát bình thường có thể giải quyết được.
"Bí thư Phương, vậy thì ông phải nhanh lên." Lưu Tiểu Viễn thúc giục.
"Tiểu Viễn, nếu cậu sốt ruột điều tra như vậy thì đưa điện thoại cho sở trưởng đồn cảnh sát, để ông ấy đích thân nghe điện thoại, tôi sẽ nói với ông ấy một tiếng." Phương Kiến Dương nói.
Lưu Tiểu Viễn tìm được sở trưởng của Lục Tư Dao, đưa điện thoại cho ông ta, sau khi ông ta nghe điện thoại, chỉ nghe ông ta nói vài câu, sau đó nói với Lưu Tiểu Viễn: "Lưu tiên sinh, tôi sẽ đưa anh đi ngay, mời anh đi theo tôi. ˆ
Có thể khiến người đứng đầu huyện đích thân gọi điện dặn dò, chắc chắn không phải là người đơn giản. Vì vậy, thái độ của sở trưởng đối với Lưu Tiểu Viễn trở nên vô cùng cung kính, giống như đang đối mặt với cấp trên vậy.
Đến kho chứng cứ, lập tức có người lấy những thứ thu được trên người Đàm sư phụ ra, Lưu Tiểu Viễn nhìn thấy một túi lớn đồ đạc, cũng không biết thứ nào là thứ có thể dò tìm linh căn, đành nhờ hệ thống vô địch thần cáp giúp đỡ.
Hệ thống đối với sự triệu hồi của Lưu Tiểu Viễn có vẻ hơi tức giận, nói: "Bực nha, sao anh lại làm phiền giác ngủ của tôi nữa rồi? Tôi rất là khó chịu đấy!" Lưu Tiểu Viễn vội vàng cười nói: "Xin lỗi hệ thống đẹp trai, đừng giận, đừng giận mà, giận là không đẹp trai nữa đâu.”
Nói xong câu này, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy nồi hết cả da gà, mẹ kiếp, giống như đang dỗ dành con gái vậy.
Hệ thống nghe thấy lời nịnh nọt của Lưu Tiểu Viễn, tâm trạng tốt hơn một chút, nói: "Anh cũng biết nói chuyện đấy. Nói đi, lại có chuyện gì cần tôi giúp nữa?"
Lưu Tiểu Viễn nói: "Hệ thống đẹp trai, làm phiền mày giúp tao xem xem, trong túi đồ này có thứ dò tìm linh căn không.”
Nói xong, Lưu Tiểu Viễn đưa túi đồ đến trước mắt mình, để hệ thống có thể nhìn rõ hơn. Rất nhanh, hệ thống đã có câu trả lời, nói: "Không có.”
Nghe vậy, vẻ thất vọng của Lưu Tiểu Viễn hiện rõ trên khuôn mặt, chẳng lẽ Đàm sư phụ này không phải thông qua thứ dò tìm linh căn để biết được Dương Tử Hàm là người có linh căn hệ thuần thủy?
Không thể nào, hệ thống vô địch thần cấp đã nói, người ở Tiên Thiên tam trọng cảnh căn bản không thể biết được đối phương có linh căn hay không, huống chỉ là biết được linh căn hệ thuần thủy.
Nhưng mà, lục soát đồ trên người ông ta lại không có, vậy cuối cùng là chuyện gì đây?
Hay là pháp y không lục soát cần thận?
Vừa nghĩ đến đây, Lưu Tiểu Viễn đã lập tức phủ định khả năng này. Bởi vì phải khám nghiệm tử thi nên chắc chắn phải cởi hết quần áo trên người, mà thứ quan trọng như đồ dò tìm linh căn thì Đàm sư phụ chắc chắn sẽ mang theo bên người.
Chết tiệt! Cuối cùng là vấn đề ở đâu?
Lưu Tiểu Viễn trăm mối ngỗn ngang, bát đắc dĩ đành phải tìm đến nhân viên thu thập chứng cứ hỏi: "Các anh còn tìm được thứ gì trên người người chết nữa không?"
Nhân viên không chút do dự nói: "Những thứ tìm được trên người người chết đều ở trong cái túi này."
Nghe nhân viên nói vậy, Lưu Tiểu Viễn thở dài, xem ra chỉ còn cách đến nhà Tiêu Đại Quân tìm thử xem, xem Đàm sư phụ có để quên thứ này ở nhà Tiêu Đại Quân không. Lục Tư Dao thấy vẻ thất vọng của Lưu Tiểu Viễn, an ủi: "Tiểu Viễn, đừng như vậy chứ, biết đâu thứ mà anh đang tìm lại ở nhà Tiêu Đại Quân thì sao, chúng ta đến nhà Tiêu Đại Quân tìm thử xem, được không?”
Sở trưởng thấy vẻ thất vọng của Lưu Tiểu Viễn, thì lập tức nói với nhân viên: “Anh suy nghĩ lại xem, có bỏ quên thứ gì không."
"Không bỏ quên, tôi..." Nói đến đây, nhân viên đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nói: "Đúng rồi, tôi hình như nhớ ra rồi, lúc nãy trên người người chết có một viên đá, lúc đó chúng tôi tưởng vô dụng nên đã vứt viên đá đó vào thùng rác."
Nghe nhân viên nói vậy, mắt Lưu Tiểu Viễn sáng lên, biết đâu viên đá đó chính là thứ có thể dò tìm linh căn.
"Vứt vào thùng rác nào rồi?" Lưu Tiểu Viễn lập tức hỏi.
Nhân viên lập tức dẫn Lưu Tiểu Viễn đến thùng rác đó, lấy viên đá ra, qua hệ thống nhận dạng, đây quả thực là một bảo bối có thể dò tìm linh căn.
"Ihứ này gọi là đá dò linh, là thứ chuyên dùng để dò tìm linh căn, nếu anh là người có linh căn thủy, viên đá sẽ hiện màu xanh, nếu là linh căn hệ thuần thủy, màu xanh sẽ đậm hơn.”
"Dùng thế nào, đá dò linh này dùng thế nào?" Lưu Tiểu Viễn sốt ruột hỏi.
Hệ thống nói: "Không cần dùng thế nào, thứ này sẽ tự động cảm ứng được linh căn. Nhưng mà, đá đò linh này cũng có một nhược điểm, đó là chỉ có thể dò tìm được hai mươi lần, dò một lần sẽ mất một lần. Tôi thấy viên đá dò linh trên tay anh cũng không còn dùng được máy lần nữa, nhiều nhất chỉ còn vài lần nữa thôi. Dùng hết rồi thì đá dò linh sẽ trở thành một viên đá vô dụng."
Nghe hệ thống nói vậy, Lưu Tiểu Viễn không hề buôn bã, bởi vì Lưu Tiểu Viễn lấy thứ này không phải để đi dò tìm xem ai có linh căn, mà là để phòng ngừa thứ này bị kẻ có ý đồ nhặt được, vừa khéo lại gặp Dương Tử Hàm, đến lúc đó lại rước thêm phiền phức không đáng có.
Lục Tư Dao thấy vẻ mừng rỡ trên mặt Lưu Tiểu Viễn, lập tức hỏi: "Tiểu Viễn, có phải viên đá này là thứ anh muốn tìm không?" Lưu Tiểu Viễn gật đầu nói: "Đúng vậy, Iư Dao, viên đá này chính là thứ anh muốn tìm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận