Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 310: Thừa nước đục thả câu 2

Chương 310: Thừa nước đục thả câu 2Chương 310: Thừa nước đục thả câu 2
Chương 310: Thừa nước đục thả câu 2
Lâm Tân lập tức nói: "Tiểu Viễn, không có chuyện gì, hai đứa cứ bận trước đi, ngày mai nói sau, ngày mai nói sau."
Lâm Tân rõ ràng là hiểu làm Lục Tư Dao gọi Lưu Tiểu Viễn vào là để làm chuyện xấu hồ, Lục Tư Dao thấy Lâm Tân hiểu lầm mình, lập tức giải thích: "Tổng giám đốc Lâm, thực ra tôi gọi Tiểu Viễn vào là có việc cần làm."
"Tôi biết!" Lâm Tân cười nói: "Tôi biết, tôi sẽ không làm phiền hai người làm việc."
Thấy Lâm Tân vẫn hiểu lầm mình, Lục Tư Dao một lần nữa giải thích: "Tổng giám đốc Lâm, thực sự không phải như ông nghĩ, chúng tôi là..."
"Được rồi, không cần nói nữa, tôi biết. Lâm Tân mỉm cười ngắt lời Lục Tư Dao, rồi nói với Lưu Tiểu Viễn: "Tiểu Viễn, chú Lâm đi trước đây, hai đứa cứ bận đi, chú đi đây!”
Sau khi Lâm Tân đi, Lục Tư Dao tức giận liếc nhìn Lưu Tiểu Viễn, sau đó kéo Lưu Tiểu Viễn vào phòng mình.
Đóng cửa phòng lại, Lục Tư Dao tức giận nói: "Đều tại anh, đều tại anh mà bây giờ đến cả tổng giám đốc Lâm cũng hiểu lầm chúng ta."
Lưu Tiểu Viễn vô tội nói: "Tại em chứ, rõ ràng là vừa rồi em gọi anh vào phòng em, nên mới khiến chú Lâm hiểu lầm."
"Hơn nữa, hiểu lầm thì cứ để người khác hiểu lầm đi! Nếu em thực sự không muốn người khác hiểu làm, anh có một cách." Lưu Tiểu Viễn nói.
"Cách gì?" Lục Tư Dao vội vàng hỏi.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Cách này thực ra rất đơn giản, chính là biến hiểu lầm thành sự thật, như vậy thì không còn là hiểu làm nữa!"
Lưu Tiểu Viễn vừa về đến phòng, điện thoại đã reo, nhìn thấy là Mộ Dung Vũ Yến gọi đến.
Đã máy giờ rồi, cô nhóc này còn gọi điện đến làm gì, có phải vì đêm dài tịch mịch buồn chán, muốn tìm mình tâm sự không?
"Alo, ngôi sao lớn, muộn thế này rồi mà vẫn chưa ngủ à?" Sau khi nghe điện thoại, Lưu Tiểu Viễn cười hì hì hỏi: "Có phải nhớ tôi không?” Mộ Dung Vũ Yến đã sớm lĩnh giáo được cái miệng lưỡi trơn tru của Lưu Tiểu Viễn, nhưng khi nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, cô ta vẫn không nhịn được mà tim đập thình thịch, bởi vì Lưu Tiểu Viễn nói đúng, Mộ Dung Vũ Yến thực sự có hơi nhớ anh.
Mộ Dung Vũ Yến cũng không biết tại sao lại như vậy, chỉ cảm thấy Lưu Tiểu Viễn không giống những người đàn ông khác, tuy rằng đôi khi miệng lưỡi trơn tru, đôi khi bá đạo, nhưng cũng rất thú vị, có thể khiến cô ta cảm thấy ám áp và đáng tin cậy.
"Anh có rảnh không?" Mộ Dung Vũ Yến hỏi.
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Ngôi sao lớn tìm tôi thì đương nhiên là có rảnh, cho dù không rảnh cũng phải nói là có rảnh, thời gian giống như * vậy, nặn nặn vẫn có!"
"Đáng ghét!" Đầu dây bên kia, Mộ Dung Vũ Yến nũng nịu nói: "Tôi muốn mời anh ăn khuya, nếu anh rảnh thì tôi lái xe đến khách sạn đón anhl"
Bụng Lưu Tiểu Viễn vốn không đói, nhưng vừa nghĩ đến việc đại mỹ nhân Mộ Dung Vũ Yến nửa đêm mời mình ăn khuya, dù không đói cũng phải đi!
"Không vấn đề, vậy tôi đợi cô ở cửa khách sạn, đừng để anh chàng đẹp trai này đợi lâu nhét"
Sau khi cúp điện thoại, Lưu Tiểu Viễn suy nghĩ một chút, vẫn đi hỏi Lục Tư Dao, hỏi cô có đi ăn khuya không.
Lưu Tiểu Viễn gõ cửa phòng Lục Tư Dao, hỏi cô có đi ăn khuya không, Lục Tư Dao nói không đi, Lưu Tiểu Viễn cũng không miễn cưỡng, liền đi luôn.
Lục Tư Dao trong phòng lúc đầu còn không thấy có gì, nhưng nghĩ kĩ lại không đúng, đã muộn thế này rồi, sao còn đi ăn khuya. Hơn nữa, cho dù muốn ăn khuya thì cũng có thể ăn ở khách sạn mài
Lục Tư Dao càng nghĩ càng thấy không ổn, thế là cô bước ra khỏi phòng đi xuống đại sảnh khách sạn, nhưng Lục Tư Dao vừa đi đến đại sảnh thì thấy Lưu Tiểu Viễn lên xe của Mộ Dung Vũ Yến.
Mặc dù không nhìn rõ Lưu Tiểu Viễn lên xe của ai, nhưng Lục Tư Dao đoán chắc rằng đêm hôm khuya khoắt thế này Lưu Tiểu Viễn nhất định là đi ăn khuya với người phụ nữ nào đó, tức giận đến mức Lục Tư Dao dậm chân, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn đang ngồi trên xe, chuẩn bị trêu chọc vị đại minh tinh này một chút thì điện thoại reo, lấy ra xem thì thấy là Lục Tư Dao gọi đến.
"Alo, bà xã, muộn thế này rồi mà gọi điện có chuyện gì không?” Lưu Tiểu Viễn cười hỏi.
Mộ Dung Vũ Yến đang lái xe nghe thấy tiếng bà xã này, lập tức quay đầu nhìn Lưu Tiểu Viễn, trong mắt thoáng hiện lên một tia thất vọng.
"Anh vừa lên xe của con hồ ly tinh nào?” Lục Tư Dao tức giận hỏi.
"Vợ à, anh vừa lên xe của Mộ Dung Vũ Yến, cô ấy mời anh ăn khuya, anh đã gọi hỏi em, em bảo em không ăn mà!" Lưu Tiểu Viễn cũng không giấu giếm, trực tiếp nói ra sự thật.
Đầu dây bên kia, Lục Tư Dao nghe Lưu Tiểu Viễn đi ăn cơm với Mộ Dung Vũ Yến, lúc này mới yên tâm hơn không ít, bởi vì Lục Tư Dao là fan trung thành của Mộ Dung Vũ Yến, cô cảm thấy một minh tinh lớn như Mộ Dung Vũ Yến không thể xảy ra chuyện gì với Lưu Tiểu Viễn được.
"Thực sự là Mộ Dung Vũ Yến, anh không lừa em chứ!" Lục Tư Dao mang theo giọng nghi ngờ hỏi.
"Anh lừa ai chứ không lừa vợ anh được, nếu em không tin thì anh bảo Mộ Dung Vũ Yến nói chuyện với em!" Lưu Tiểu Viễn nói xong, đưa điện thoại đến bên tai Mộ Dung Vũ Yến. Mộ Dung Vũ Yến lập tức nói: "Xin chào, tôi là Mộ Dung Vũ Yến!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận