Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 317: Ăn đồ bị dị ứng sưng lên 1

Chương 317: Ăn đồ bị dị ứng sưng lên 1Chương 317: Ăn đồ bị dị ứng sưng lên 1
Chương 317: Ăn đồ bị dị ứng sưng lên 1
Tuy nhiên, ngay khi Lưu Tiểu Viễn lo lắng không biết phải làm sao, thì Tăng Đoan Toàn lại nói với cảnh sát: "Cảnh sát đồng chí, không sao, chúng tôi không sao.”
Cảnh sát nói: "Chúng tôi nhận được điện thoại, có người báo án nói ở đây có người đánh nhau, mặt anh thế này, có phải do anh ta đánh không?”
Cảnh sát vừa nói vừa chỉ tay vào Lưu Tiểu Viễn, nói: "Yên tâm, chúng tôi ở đây, anh cứ nói thật."
Tăng Đoan Toàn lắc đầu, nói: "Cảnh sát đồng chí, không phải anh ta đánh, thật sự không phải anh ta đánh!" Lúc này, ngay cả Lưu Tiểu Viễn cũng hồ đồ, chẳng lẽ Tăng Đoan Toàn bị mình tát hai cái nên ngốc mắt rồi sao?
Đáng lẽ ra, với cơ hội tốt như vậy, Tăng Đoan Toàn nên nắm bắt cho tốt, cho dù mình không tát anh ta, anh ta cũng có thể vu khống mình.
Nhưng sự thật là Tăng Đoan Toàn một mực phủ nhận, chẳng lẽ mặt trời mọc đằng tây thật sao?
Không chỉ Lưu Tiểu Viễn nghĩ như vậy, ngay cả Mộ Dung Vũ Yến đứng đằng sau cũng mở to mắt, nhìn Tăng Đoan Toàn qua tròng kính của chiếc kính râm, muốn xem xem tên này có thực sự bị Lưu Tiểu Viễn đánh ngốc không!
Thực ra, không phải Tăng Đoan Toàn bị đánh ngốc, mà là Tăng Đoan Toàn có tính toán khác. Tăng Đoan Toàn nghĩ rằng, nếu Lưu Tiểu Viễn bị cảnh sát bắt đi, giam thêm một hai ngày, giáo dục tư tưởng một chút, sau đó xin lỗi mình, thì mọi chuyện sẽ xong.
Nhưng, Tăng Đoan Toàn muốn không phải là kết quả xử lý này.
Lưu Tiểu Viễn đánh Tăng Đoan Toàn thành đầu heo rồi, sự căm hận của Tăng Đoan Toàn đối với Lưu Tiểu Viễn cho dù nước sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được, tối nay nếu không làm Lưu Tiểu Viễn tàn phế, Tăng Đoan Toàn sẽ không bỏ qua.
Vì vậy, Tăng Đoan Toàn mới nói với cảnh sát không sao, mục đích là để cảnh sát đi, sau đó đợi người của mình đến, dạy cho Lưu Tiểu Viễn một bài học.
"Vậy mặt anh sao thế?" Cảnh sát nhìn khuôn mặt sưng như đầu heo của Tăng Đoan Toàn hỏi.
Tăng Đoan Toàn nói: "Ăn phải đồ dị ứng, sưng thành thế này, không được sao?"
Cảnh sát nhìn Tăng Đoan Toàn một cái, nói: "Ăn đồ dị ứng sưng thành thế này, tôi mới tháy lần đầu. Ôi, coi như mở mang tằm mắt!"
Cảnh sát vừa đi một lúc, những người mà Tăng Đoan Toàn gọi đến đã lái máy chiếc xe đến, ầm ầm từ máy chiếc xe bước xuống hơn chục người, đứng đầu là hai công tử bột giống Tăng Đoan Toàn.
Cái gọi là vật họp theo loài, người chia theo nhóm, trong vòng tròn của Tăng Đoan Toàn đều là những công tử bột nhà giàu.
Lần này đứng đầu là hai người, một tên là Dương Hạo, một tên là Trần Hải Minh, đều là công tử bột ở Thủ Đô, vừa rồi Tăng Đoan Toàn gọi điện cho tên Dương Hạo.
"Toàn tử, mặt mày sao thế?" Dương Hạo để tóc dài ngang vai, thấy khuôn mặt sưng như đầu heo của Tăng Đoan Toàn, vội vàng hỏi.
"Chết tiệt! Toàn tử, không phải bị thằng nhóc kia đánh chứ?" Trần Hải Minh để đầu húi cua, hai bên tai còn đeo khuyên tai.
Thấy viện binh của mình đến, khuôn mặt đầu heo của Tăng Đoan Toàn đắc ý cười một cái, nhưng vừa cười, đau đến nỗi tên này vội vàng lầy tay che mặt.
"Chính là thằng nhóc này, đừng nhiều lời nữa, ra tay đi, chỉ cần không đánh chết người là được!" Tăng Đoan Toàn nói. "Biết rồi" Dương Hạo nói lớn: "Thằng nhóc này dám đánh Toàn tử thành thế này, tối nay phải phế thằng nhóc này!"
"Toàn tử, cậu cứ yên tâm, tối nay thằng nhóc này chết chắc!" Trần Hải Minh vênh váo nói.
Thấy viện binh của đối phương đến, hơn nữa còn hơn chục người, trong đó có tên Dương Hạo mà Mộ Dung Vũ Yến còn quen, gia đình cũng liên quan đến ngành điện ảnh, ở Thủ Đô cũng có chút thế lực, ngay cả ông chủ công ty cô ta cũng phải nê mặt đối phương đôi phần.
"Hay là tôi gọi điện cho công ty tôi?" Mộ Dung Vũ Yến lo lắng nói, nghĩ đến ông chủ của mình nễ mặt cô ta mà ra mặt, chuyện này hẳn có thể giải quyết.
"Ngôi sao lớn, cô không tin tôi sao? Yên tâm, chỉ máy thằng vô tích sự này, tôi còn chưa để vào mắt!" Lưu Tiểu Viễn nhàn nhạt nói.
Máy người Tăng Đoan Toàn nghe lời Lưu Tiểu Viễn nói, nghe Lưu Tiểu Viễn gọi họ là mấy thằng vô tích sự, đây quả thực là sự sỉ nhục lớn!
"Thằng nhóc, mày chết chắc rồi!" Dương Hạo tức giận nghiến răng nghiến lợi, sau đó gọi những người phía sau: “Anh em, lên, xong việc tôi mời anh em đi mát-xal"
Nghe lời Dương Hạo nói, những người kia lập tức như được tiêm máu gà lao về phía Lưu Tiểu Viễn.
Ngay lúc mầu chốt này, một chiếc xe thương vụ bảy chỗ phanh gấp dừng lại bên cạnh mọi người, những người vốn lao về phía Lưu Tiểu Viễn đều dừng bước, muốn xem xem là tên nào không có mắt đỗ xe bừa bãi.
Cửa xe mở ra, lập tức có sáu người đàn ông bước xuống từ xe thương vụ, sáu người đàn ông này tinh thần sảng khoái, ánh mắt sắc bén, nhìn là biết ngay là người luyện Võ.
Cuối cùng, tài xế cũng xuống xe, tài xế không phải ai khác, chính là gia chủ nhà họ Diệp - Diệp Thành Tân.
Gặp Diệp Thành Tân, Lưu Tiểu Viễn nói: "Diệp Thành Tân, nếu anh đến muộn thêm nửa phút nữa, tôi coi như anh đến trễ."
Diệp Thành Tân nở nụ cười nói: "Vâng, lời anh Lưu nói đúng!”
Bên này, Tăng Đoan Toàn và những người khác thấy những người này từ xe thương vụ xuống quen biết với Lưu Tiểu Viễn, Tăng Đoan Toàn lập tức nói,'Những người này là trợ thủ mà tên nhóc kia gọi đến... Ái chà, đau quá..."
Tăng Đoan Toàn vì nói quá nhanh quá vội, lại giật cơ mặt, đau đến nỗi Tăng Đoan Toàn kêu á á.
Bạn cần đăng nhập để bình luận