Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 529: Tôi nhường cậu ba chiêu

Chương 529: Tôi nhường cậu ba chiêuChương 529: Tôi nhường cậu ba chiêu
Chương 529: Tôi nhường
cậu ba chiêu
Thấy vẻ mặt tự tin của Lưu Tiểu Viễn, Mộ Dung Vũ Yến đột nhiên có cảm giác, người đàn ông trước mặt này là bất khả chiến bại, bất kể khó khăn nào, trước mặt anh ta đều không đáng kẻ.
Mộ Dung Vũ Yến ngoan ngoãn lùi sang một bên, nhưng vẻ mặt vẫn căng thẳng, vẫn có chút lo lắng cho Lưu Tiểu Viễn.
Còn Mã Tường Sinh thấy Lưu Tiểu Viễn kiêu ngạo tự đại như vậy, thực sự tức giận rồi, tối nay nếu không dạy dỗ tiểu tử này một trận ra trò, sau này làm sao còn có thể giả vờ trước đám nhà giàu này!
"Tiểu tử, thấy cậu còn trẻ không hiểu chuyện, bây giờ cậu quỳ xuống xin lỗi, tôi còn có thể cân nhắc tha cho cậu." Mã Tường Sinh vẫn khoanh tay sau lưng, vẻ mặt khinh thường nhìn thiên hạ.
Lưu Tiểu Viễn cười lạnh một tiếng, nói: "Tên họ Mã kia, tôi cũng khuyên ông một câu, tốt nhất là ông đừng xen vào chuyện này, cũng đừng giả vờ trước mặt tôi, nếu không tôi sẽ khiến ông thát bại thảm hại."
Lưu Tiểu Viễn càng nói lời ngông cuồng, Trương Thần Huy và Sở Thiên Thư càng vui mừng, bởi vì như vậy, chỉ khiến Mã Tường Sinh càng tức giận hơn, đến lúc đó Mã Tường Sinh sẽ ra tay nặng hơn, khiến Lưu Tiểu Viễn chết rất khó CoI.
Giả vờ bấy lâu nay, chưa từng có ai dám nói chuyện với Mã Tường Sinh như vậy, khiến cả khuôn mặt Mã Tường Sinh đều xanh mét.
"Tiểu tử, cậu đã thành công chọc giận tôi rồi, hôm nay tôi sẽ cho cậu biết cái giá của sự ngông cuồng là gì.' Mã Tường Sinh tức giận nói.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Tên họ Mã kia, tôi đã nhắc ông đừng xen vào nhưng ông vẫn ngoan có. Nếu đã như thế, hi vọng ông đừng hối hận."
"Hừ, tiểu tử, cậu ra tay đi, đừng nói tôi bắt nạt kẻ yếu, tôi nhường cậu ba chiêu." Mã Tường Sinh nói nhường Lưu Tiểu Viễn ba chiêu, chính là muốn nhân cơ hội này cho mọi người thấy sự lợi hại của Mã Tường Sinh ông ta.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Tên họ Mã kia, tôi nhường ông một chút, không dùng tay luôn!" Lời này vừa thốt ra, lập tức lại khiến mọi người bùng nổ, mọi người đều tưởng mình nghe nhằm, cái gì, tiểu tử này đấu với Mã sư phụ mà dám không dùng tay, có phải là bị nước vào đầu rồi không?
Mã Tường Sinh cũng sửng sốt, nheo mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, cho dù tiểu tử này có kiêu ngạo tự đại đến đâu, cũng không nên như vậy, chẳng lẽ tiểu tử này thực sự rất lợi hại?
Lúc này, Mã Tường Sinh có chút sợ hãi, sợ rằng bản lĩnh của Lưu Tiểu Viễn thực sự mạnh hơn mình quá nhiều, đến lúc đó nếu thua, thì những lần giả vờ trước đây đều uồng phí.
"Tên họ Mã kia, sợ rồi à? Sợ thì cút ra ngoài cho tôi!" Lưu Tiểu Viễn nói câu cuối cùng, giọng điệu đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Lúc này, Mã Tường Sinh đã tiến thoái lưỡng nan, nếu bây giờ rời đi, sau này đừng hòng sống ở địa phận Thủ Đô.
Vì vậy, theo Mã Tường Sinh thấy, bát kể Lưu Tiểu Viễn có phải là cao thủ hay không, trận chiến này là không thể tránh khỏi.
Còn theo Trương Thần Huy tháy, Lưu Tiểu Viễn tự đại như vậy, còn không dùng tay, hoàn toàn là tự chuốc lấy khỏi!
"Mã sư phụ, tên này quá ngông cuồng, không dạy cho cậu ta một bài học thì cậu ta sẽ không biết trời cao đất dày là gì!" Trương Thanh thêm dầu vào lửa nói.
Mã Tường Sinh nheo mắt nhìn chằm chằm Lưu Tiểu Viễn, tức giận nói: "Tiểu tử, nếu cậu đã tự tìm đường chết, vậy thì đừng trách Mã mỗ hạ thủ không lưu tình!"
Nói xong, Mã Tường Sinh liền ra tay, trước khi ra tay, Mã Tường Sinh còn hét lớn một tiếng ra chiêu, đây là đề cho những người xung quanh thấy, để mọi người biết Mã Tường Sinh ông ta là người quang minh lỗi lạc.
Mã Tường Sinh ra tay chính là đánh ra Khí Hóa Kình, có thể thấy được dụng ý hiểm độc của ông ta, nếu Khí Hóa Kình đánh trúng ngũ tạng lục phủ, thì cho dù Lưu Tiểu Viễn có thể chữa khỏi, thì cả người cũng sẽ phế.
Lưu Tiểu Viễn dễ dàng tránh được một chưởng này của Mã Tường Sinh, Khí Hóa Kinh đánh vào chiếc cốc rượu trên bàn của Lưu Tiểu Viễn, chỉ nghe thấy một tiếng "bóp", máy chiếc cốc rượu trên bàn lập tức vỡ tan.
Những người hóng hớt đương nhiên không biết Khí Hóa Kình là gì, thấy Mã Tường Sinh đánh ra một chưởng, vậy mà có thể đánh vỡ những chiếc cốc ở xa như vậy, thực sự kinh ngạc đến ngây người.
"Chết tiệt Đây chẳng phải là chiêu tay không giết người trong truyền thuyết không?"
"Thật kỳ diệu, không ngờ bản lĩnh của Mã sư phụ lại lợi hại như vậy, lát nữa tôi nhát định phải bái Mã sư phụ làm sư phụ, để ông ấy dạy tôi Võ công.”
"Võ công của Mã sư phụ quá lợi hại, võ công của những đại hiệp trong phim truyền hình e rằng cũng không lợi hại bằng Mã sư phụ, Mã sư phụ, trong lòng tôi, thầy chính là một vị thần!"
Trương Thần Huy thấy Mã Tường Sinh đánh vỡ cốc rượu ở phía xa thì sự ngưỡng mộ đối với Mã Tường Sinh bỗng như nước sông cuồn cuộn không dứt.
Lúc này, Trương Thần Huy càng thêm kiên định quyết tâm theo Mã Tường Sinh học võ công.
Thẩm Tình Văn ở bên cạnh thấy cảnh này, trong lòng đã có chủ ý, chỉ chờ Mã Tường Sinh đánh bại Lưu Tiểu Viễn, cô ta sẽ lên sỉ nhục Mộ Dung Vũ Yến một trận.
Mã Tường Sinh nghe những người hóng hớt khen ngợi mình, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý, xem ra vừa rồi một chiêu Khí Hóa kình của mình là một mũi tên trúng hai đích. Chỉ tiếc là bị tên nhóc kia né được, thật đáng tiếc.
"Hừ, cậu có thể né được chiêu thứ nhất của tôi, nhưng tôi không tin cậu né được chiêu thứ hai, thứ ba.” Mã Tường Sinh nghĩ trong lòng.
Vì vậy, Mã Tường Sinh lại dùng một chưởng pháp chứa Khí Hóa kình đánh về phía Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn vốn chỉ muốn dạy cho Mã Tường Sinh, kẻ thích ra vẻ này một bài học, nhưng không ngờ tên này ra tay lại muốn giết mình. Nếu anh chỉ là một võ giả Minh Kình hoặc Ám Kiình, e rằng sẽ mất mạng dưới tay Mã Tường Sinh.
Vì vậy, có thể thấy Mã Tường Sinh này không phải là người tốt.
"Hừ!" Lưu Tiểu Viễn hừ lạnh một tiếng, đối mặt với một chưởng chứa Khí Hóa kình của Mã Tường Sinh đánh tới, anh cũng đá ra một cước, cước này đương nhiên cũng chứa Khí Hóa kình.
Lưu Tiểu Viễn đã nói trước đó, không dùng tay đánh Mã Tường Sinh, anh nói được làm được.
Lưu Tiểu Viễn là cao thủ Tiên Thiên nhất trọng cảnh, uy lực của Khí Hóa kình đương nhiên không phải là cảnh giới Hóa Kình như Mã Tường Sinh có thể so sánh được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận