Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1515: Bích Hải Các gặp nguy

Chương 1515: Bích Hải Các gặp nguyChương 1515: Bích Hải Các gặp nguy
Chương 1515: Bích Hải Các gặp nguy
Đi vào bên trong Bích Hải Các,
Lưu Tiểu Viễn lập tức nhìn thấy
một người đàn ông trung niên,
Bích Hải Các toàn là đệ tử nữ, vì
vậy người đàn ông trung niên
này chắc chắn là người của đối
phương.
"Anh là Lưu Tiểu Viễn?" Người
đàn ông trung niên nhìn Lưu
Tiểu Viễn hỏi.
Lưu Tiểu Viễn gật đầu, nói:
"Đúng vậy, ông dẫn đường, dẫn
tôi đến gặp người đứng đầu của
các người.
Không cần phải nói nhiều lời vô nghĩa với một tên tay sai như vậy, cứ trực tiếp tìm quản sự của chúng là được, lần này gọi mình đến đây, chắc chắn đối phương là vì chính mình.
Vì vậy, trên đường đi, Lưu Tiểu Viễn luôn cảnh giác, đề phòng mọi nguy hiểm.
Dưới sự dẫn dắt của người đàn ông, trong một phòng khách của Bích Hải Các, anh thấy một người đàn ông ngồi ở vị trí chủ tọa, người đàn ông này có vẻ uy nghiêm, nhìn là biết ngay là người đã ngôi ở vị trí cao lâu năm.
Người đàn ông này khoảng hơn năm mươi tuổi, thấy Lưu Tiểu Viễn đi vào. đôi mắt lâp tức nheo lại, nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Cậu chính là Lưu Tiểu Viễn?" Lưu Tiểu Viễn gật đầu nói: "Đúng vậy, tôi là Lưu Tiểu Viễn, các người tìm tôi đến đây, rốt cuộc là có chuyện gì, còn nữa, Đàm Yên Nhiên và những người khác của Bích Hải Các đâu rồi?" "Hừ, Lưu Tiểu Viễn, cậu vẫn nên quan tâm đến bản thân mình trước đi, bây giờ cậu khác gì tượng đất qua sông, khó mà tự bảo vệ mình" Người đàn ông hơn năm mươi tuổi lạnh lùng nói.
Nhưng Lưu Tiểu Viễn lại tỏ vẻ không quan tâm, nói: “Tôi chưa bao giờ lo lắng cho sự an toàn của mình. tôi chỉ muốn hỏi ông. rốt cuộc ông là ai, tại sao lại nhắm vào tôi và Bích Hải Các?” Người đàn ông lập tức nói: Được thôi, vậy tôi sẽ tự giới thiệu, tôi tên là Nghiêm Đạo Bình, là lão gia chủ của nhà họ Nghiêm."
Quả nhiên không ngoài dự đoán, lần này đến Bích Hải Các gây chuyện, chính là người nhà họ Nghiêm.
Xem ra, lần này nhà họ Nghiêm hành động rất nhanh, mới đó mà đã tìm đến tận cửa rồi. Người nhà họ Nghiêm? Tôi không biết, chưa từng nghe nói đến.' Lưu Tiểu Viễn lập tức giả vờ hồ đồ, tỏ vẻ không biết. Nghiêm Đạo Bình này lại có tu vi Đại Thừa hậu kỳ, cho nên, nếu thực sự động thủ thì dù Lưu Tiểu Viễn không sợ nhưng cũng sẽ có chút phiên phức.
"Lưu Tiểu Viễn, trước mặt người thông minh thì đừng nên giả ngu giả ngốc. Chúng tôi đã điêu tra rõ ràng rồi, mấy người nhà họ Nghiêm chúng tôi đều chết trong tay cậu! Nghiêm Đạo Bình nói.
Lưu Tiểu Viễn xòe hai tay ra, nói: "Ông nói cái gì có lý một chút được không? Ông nhìn đi, tôi chỉ có tu vi Hóa Thân hậu kỳ, thế mà ông lại nói tôi có thể giết chết mấy người nhà họ Nghiêm các ông à? Trừ khi mấy người nhà họ Nghiêm các ông đều là lũ gà mờ có tu vi thấp."
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, Nghiêm Đạo Bình nghĩ thâm, đúng là Lưu Tiểu Viễn nói đúng, mấy người nhà họ Nghiêm của ông ta đều là cao thủ Đại Thừa kỳ, Lưu Tiểu Viễn chỉ là một tu sĩ Hóa Thần kỳ, làm sao có thể giết chết bọn họ được? Trừ khi Lưu Tiểu Viễn bật hack.
Nhìn thấy Nghiêm Đạo Bình lộ vẻ nghi hoặc, Lưu Tiểu Viễn biết lời mình nói đã có tác dụng, anh tiếp tục nói: "Tôi nói cho ông biết nhé, chắc chắn là ông đã nghe kẻ nào đồn vớ đồn vẩn rồi. Chuyện này thực sự không liên quan đến tôi, Lưu Tiểu Viễn tôi lấy đâu ra bản lĩnh lớn như vậy?” "Hừ, Lưu Tiểu Viễn, không có lửa làm sao có khói, mọi chuyện cũng không phải là hoàn toàn vô căn cứ đâu nhỉ?" Nghiêm Đạo Bình nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Trên đời này có quá nhiêu chuyện vô căn cứ, không thể tin hết được, tôi thực sự không làm chuyện này, ông bảo tôi phải trả lời câu hỏi này của ông như thế nào đây?" Nghiêm Đạo Bình tuy tin lời Lưu Tiểu Viễn, nhưng lại không muốn dễ dàng tha cho Lưu Tiểu Viễn như vậy.
"Tiểu tử, bất kể chuyện này có liên quan trực tiếp đến cậu hay không thì cậu cũng không thoát khỏi có liên quan. Cậu nói xem, cậu tự mình động thủ, hay là chúng tôi ra tay giết chết cậu luôn?” Nghiêm Đạo Bình nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Nghe giọng điệu của đối phương, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy có vẻ như họ không muốn dễ dàng tha cho anh.
Đã như vậy, Lưu Tiểu Viễn tất nhiên phải chuẩn bị chiến đấu. Hơn nữa, Lưu Tiểu Viễn cũng không ngây thơ đến mức cho rằng chỉ cân mình nói vài câu là có thể thuyết phục được Nghiêm Đạo Bình và những người khác. Đã như vậy, trận chiến này là không thể tránh khỏi, Lưu Tiểu Viễn cũng không sợ hãi, những người ở đây, ngoài Nghiêm Đạo Bình có tu vi Đại Thừa hậu kỳ, những người khác đều có tu vi dưới Đại Thừa trung kỳ.
Nhìn tình hình của cả hai bên, Lưu Tiểu Viễn vẫn rất tự tin, dù sao thì đây cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn.
Lưu Tiểu Viễn có thể triệu hồi ra những tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ lợi hại, đến lúc đó dù đối mặt với Nghiêm Đạo Bình, anh cũng có thể chắc chắn giành chiến thắng.
Chúng ta tạm thời không bàn đến vấn đề nàv tôi muốn hỏi trước, các người giam giữ người của Bích Hải Các ở đâu?" Lưu Tiểu Viễn nhìn Nghiêm Đạo Bình hỏi. Nghiêm Đạo Bình nhìn Lưu Tiểu Viễn, hừ lạnh một tiếng hỏi: "Tiểu tử, cậu đang nói chuyện với tôi sao?”
Lưu Tiểu Viễn gật đầu, vẻ mặt đương nhiên nói: Đương nhiên rồi, tôi không nói chuyện với ông thì chẳng lẽ tôi nói chuyện với ma sao?”
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, Nghiêm Đạo Bình rất tức giận, lời này rõ ràng là đang mắng ông ta là ma.
Bạn cần đăng nhập để bình luận