Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 411: Làm pháp sự

Chương 411: Làm pháp sựChương 411: Làm pháp sự
Chương 411: Làm pháp sự
Về đến nhà, Lưu Tiểu Viễn thấy trong nhà có thêm hai người, hai người này Lưu Tiểu Viễn có chút ấn tượng, là một bà đồng, một là trợ thủ của bà đồng. Hai người này là vợ chồng của nhau, trong thôn cũng có chút danh tiếng.
Lưu Tiểu Viễn cảm thấy kỳ quái, sao tự nhiên bố mẹ lại mời thầy cúng đến nhà làm gì?
Mặc dù nghi ngờ, nhưng Lưu Tiểu Viễn cũng không hỏi nhiều, anh gọi người bê giường lên tầng, đồng thời bảo họ lắp đặt cả giường và cửa phòng.
Sau khi mọi thứ hoàn tất, những người của cửa hàng đồ gỗ đi rồi, Lưu Tiểu Viễn nhìn chiếc giường mới tinh trong phòng, cảm tháy tối nay chắc là có thể ngủ ngon giác rồi.
Ngay khi Lưu Tiểu Viễn chuẩn bị dọn dẹp những thứ trong phòng thì mẹ anh lên tầng gọi anh xuống dưới đề thầy cúng nhìn xem.
Lưu Tiểu Viễn lấy làm lạ, anh xuống cho thầy cúng xem cái gì, thầy cúng đâu phải bà mối, bà ta xem gì cơ? Chẳng lẽ bà ta muốn gả con gái cho anh à? Nếu thực sự như vậy thì anh không muốn đâu, mẹ kiếp, ai mà biết con gái của bọn họ có phải cũng là một thầy cúng nhỏ không.
"Xuống làm gì ạ? Con còn phải dọn phòng!" Lưu Tiểu Viễn không muốn xuống chút nào.
Mẹ thấy Lưu Tiểu Viễn như vậy thì càng khẳng định Lưu Tiểu Viễn trên người anh có thứ gì không sạch sẽ. Bởi vì trước kia, mẹ bảo Lưu Tiểu Viễn đi làm gì, Lưu Tiểu Viễn thường đều vui vẻ đồng ý, lần này lại chối đây đấy, hẳn là thứ không sạch sẽ trên người con trai sợ gặp thầy cúng.
Mẹ nghĩ như vậy, càng thấy phải kéo Lưu Tiểu Viễn xuống, để thầy cúng thu thứ không sạch sẽ trên người con trai mình ra.
"Lát rồi dọn sau, cứ xuống với mẹ trước đãi" Mẹ anh dùng giọng ra lệnh nói.
Thấy mẹ đã nói như vậy, Lưu Tiểu Viễn sợ mình không xuống thì vũ trụ nhỏ của mẹ sẽ bùng nỗ mát, lúc đó sẽ không thê thu dọn được.
Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn đành theo mẹ xuống tầng.
Hai người xuống đến nơi, mẹ lập tức nói: "Đến trước mặt thầy cúng!" Lưu Tiểu Viễn liếc nhìn thầy cúng này, mẹ kiếp, lúc này bà ta đang nhắm mắt, ngồi trên ghế dài của bàn bát tiên, dáng vẻ như một cao nhân đắc đạo.
Lớn lên dưới lá cờ đỏ, Lưu Tiểu Viễn không tin vào thứ lừa đảo thầy cúng này. Vì vậy, từ trước đến nay, Lưu Tiểu Viễn không máy cảm tình với thầy cúng, cho rằng họ chỉ là những kẻ lừa tiền.
Nhưng, mẹ đã nói như vậy, Lưu Tiểu Viễn vẫn làm theo, xem thử thầy cúng này có thể nói ra được lời quỷ quái gì từ miệng bà ta.
Lưu Tiểu Viễn đi đến trước mặt thầy cúng, thầy cúng đột nhiên mở mắt, quát lớn: "Yêu nghiệt, còn không mau hiện nguyên hình!"
Thâầy cúng đột ngột tấn công như vậy, làm Lưu Tiểu Viễn giật bắn cả mình. Mẹ anh đứng ở bên cạnh thấy vậy, còn tưởng rằng thứ không sạch sẽ nhập vào người Lưu Tiểu Viễn đã bị khí thế của thầy cúng dọa sợ.
Chồng thầy cúng thấy vậy thì lập tức lên tiếng: "Bà thấy chưa, thứ nhập vào người con trai bà đã bị vợ tôi dọa sợ rồi, bà yên tâm, rất nhanh sẽ có thể lôi thứ không sạch sẽ trên người anh ta ral"
"Cảm ơn thầy cúng, cảm ơn thầy cúng!" Mẹ tin sái cổ, vẻ mặt vô cùng biết ơn.
Lưu Tiểu Viễn nghe cuộc đối thoại của mẹ và chồng thầy cúng thì không khỏi lắc đầu, mẹ mình cái gì cũng tốt, chỉ mỗi tội là quá mê tín.
Lúc này, Lưu Hải Dân cũng đứng bên cạnh nhìn, không đưa ra bất kỳ lời bình luận nào, đối với chuyện này, Lưu Hải Dân vẫn luôn dao động giữa tin và không tin.
Thầy cúng quát tháo xong thì đột nhiên từ trên người mình móc ra một lá bùa đã chuẩn bị sẵn. Bà ta nhỏ một ngụm nước bọt vào lá bùa, định dán lên trán Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn thấy vậy, lập tức giật mình, thầy cúng này khá béo, lại còn xấu xí, cộng thêm đã ngoài bốn mươi tuổi, không nói đến việc nhìn vào thấy ghê tởm, ít nhất Lưu Tiểu Viễn cũng thấy khó chịu trong lòng.
Nếu để nước bọt của bà ta dính vào trán mình, Lưu Tiểu Viễn ước tính tối nay sẽ không ăn được cơm tối.
Vì vậy, tuyệt đối không thể để lá bùa trong tay thầy cúng dán lên trán mình.
Lưu Tiểu Viễn nhẹ nhàng né sang một bên, tránh được đòn tấn công của thầy cúng.
Thầy cúng thấy Lưu Tiểu Viễn còn dám né thì lập tức giật mình. Bởi vì bà ta làm pháp sư lâu như vậy, những người bình thường đều sẽ ngoan ngoãn đứng yên, để mình dán bùa lên, chưa gặp trường hợp tránh né thế này bao giờ.
Nhưng thầy cúng quả nhiên là người từng trải trăm trận, sau khi ngắn người ra thì lập tức phản ứng lại, quát lớn: "Yêu nghiệt to gan, dám né! Trời cao vốn có lòng từ bị, vốn muốn cho ngươi một con đường sống, đã như vậy, đừng trách ta không khách sáol Ta sẽ đánh ngươi đi gặp Diêm Vương!”
Lưu Tiểu Viễn vốn không muốn chấp nhặt với thầy cúng này, nhưng người phụ nữ này cứ gọi anh là yêu nghiệt, lại còn xoay mẹ anh như chong chóng, Lưu Tiểu Viễn thấy cần phải vạch trần bộ mặt thật của người phụ nữ này, để mẹ anh thấy rõ, cái gọi là thầy cúng đều là lừa đảo.
"Bà mới là yêu nghiệt, câm miệng lại cho tôi!" Lưu Tiểu Viễn đột nhiên quát lớn, khí thế của cao thủ Hoá kình trên người anh bùng nổ, dọa cho thầy cúng đứng hình.
Khí thế của cao thủ Hoá kình bùng nổ, người thường nào chống đỡ nổi, đừng nói đến thầy cúng đang đối mặt trực diện, ngay cả bố mẹ anh và chồng thầy cúng đứng bên cạnh cũng bị khí thế Lưu Tiểu Viễn tỏa ra dọa cho không dám lên tiếng.
Còn thầy cúng thì thảm hơn, chỉ thấy một luồng uy áp vô tận ập đến, như muốn đè bẹp thân thể bà ta, không biết từ lúc nào, thân thể thầy cúng đã run rấy, trán đã toát đầy mồ hôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận