Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1520: Một đêm vất vả

Chương 1520: Một đêm vất vảChương 1520: Một đêm vất vả
Chương 1520: Một đêm vất vả
Ra khỏi phòng của Đàm Yên Nhiên, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy vô cùng sảng khoái, vừa rồi ở trong phòng với Đàm Yên Nhiên, cảm thấy cả người đều thoải mái.
Đàm Yên Nhiên cũng không biết nhìn thấy ở đâu, lúc đại chiến với Lưu Tiểu Viễn, lại kê gối dưới mông, nói như vậy có thể tăng khả năng mang thai.
Bỏ qua việc đúng hay không, chỉ riêng việc Đàm Yên Nhiên quan tâm như vậy, xem ra Đàm Yên Nhiên thực sự muốn sinh con cho anh rồi.
Lưu Tiểu Viễn vốn định về nhưng Đàm Yên Nhiên lại kéo Lưu Tiểu Viễn, không cho anh vê, nói để Lưu Tiểu Viễn ở lại Bích Hải Các thêm mấy ngày. Thực ra, Lưu Tiểu Viễn rất rõ ràng, Đàm Yên Nhiên để anh ở lại thêm mấy ngày, mục đích chính là để cùng Lưu Tiểu Viễn đại chiến tạo người.
Thấy Đàm Yên Nhiên chủ động như vậy, Lưu Tiểu Viễn sao có thể từ chối, đương nhiên là đồng ý.
Lưu Tiểu Viễn biết, mấy ngày này, anh lại phải vất vả rồi, Đàm Yên Nhiên vì để mang thai, chắc chắn sẽ tăng tân suất chiến đấu.
Hơn nữa, điêu khiến Lưu Tiểu Viễn lo lắng hơn là, Bích Hải Các còn có Cố Vũ Hi, đến lúc đó cô cũng đến góp vui thì Lưu Tiểu Viễn thực sự có vẻ như bị đào rỗng.
Buổi tối, Đàm Yên Nhiên lại gọi Lưu Tiểu Viễn qua, mặc dù những người khác cảm thấy khó hiểu vê việc Đàm Yên Nhiên lại gọi Lưu Tiểu Viễn qua nhưng mọi người cũng không nói gì.
Ai bảo Đàm Yên Nhiên là chưởng môn, việc chưởng môn làm, chắc chắn có lý do của cô. Sau khi Lưu Tiểu Viễn đến phòng của Đàm Yên Nhiên, Đàm Yên Nhiên lập tức giăng kết giới, sau đó vẻ mặt lạnh lùng của cô ấy lập tức biến mất, ngay lập tức trở thành một vẻ quyến rũ.
"Tiểu Viễn. Đàm Yên Nhiên đi đến bên cạnh Lưu Tiểu Viễn, bắt đầu làm loạn trên người Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn vẫn là lân đầu tiên nhìn thấy Đàm Yên Nhiên như vậy, cái này có chút khiến Lưu Tiểu Viễn không thích ứng nhưng rất nhanh Lưu Tiểu Viễn phát hiện ra mình thích Đàm Yên Nhiên như vậy rồi.
Người đàn ông nào mà không thích phu nữ của mình trước mặt người khác thì đoan trang hiên thục, sau lưng người khác thì vô cùng quyến rũ.
Lúc này, cho dù Lưu Tiểu Viễn có thể nhịn thì cậu em của Lưu Tiểu Viễn cũng không thể nhịn được.
Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn không khách sáo nữa, lập tức bế Đàm Yên Nhiên lên, ném lên giường, sau đó, trong phòng lập tức phát ra tiếng động không dành cho trẻ em.
Khi mọi thứ trở lại bình lặng, Đàm Yên Nhiên vẫn chưa thỏa mãn, lại bắt đâu chủ động làm loạn, Lưu Tiểu Viễn sao chịu nổi cuộc tấn công như vậy, một lân nữa đè Đàm Yên Nhiên ra xử lý tại chỗ.
Dù sao thì, hai người vẫn luôn bận rộn cho đến gần sáng, Lưu Tiểu Viễn mới đi ra khỏi phòng của Đàm Yên Nhiên.
Vốn tưởng răng lúc này không ai phát hiện ra nhưng điều khiến Lưu Tiểu Viễn không ngờ tới là, Cố Vũ Hi đã đợi trong phòng của Lưu Tiểu Viễn cả đêm. Thấy Lưu Tiểu Viễn trở vê, Cố Vũ Hi không vui hỏi: "Tối qua anh đi đâu? Chẳng lẽ anh ở trong phòng chưởng môn cả đêm sao?
Lưu Tiểu Viễn vốn định nói thật nhưng Đàm Yên Nhiên không cho nói, Lưu Tiểu Viễn đành nói: "Tối qua trò chuvên với chưởng môn Đàm một lúc, sau đó anh đi dạo xung quanh, không biết thời gian trôi qua nhanh như vậy, giờ mới về, để Vũ Hi đợi lâu rồi."
Lưu Tiểu Viễn nói dối mặt không đỏ tim không đập, cho nên, nếu muốn quan sát biểu cảm thì căn bản không thể phát hiện ra Lưu Tiểu Viễn đang nói dấi.
"Vậy thì tại sao tối qua em đi ra ngoài tìm anh mà không thấy anh đâu?" Cố Vũ Hi không vui nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Có lẽ lúc đó anh vẫn đang trò chuyện với chưởng môn của các em thì sao?" Cố Vũ Hi lập tức nói: "Nhưng mà em đã ra ngoài tổng cộng ba lân, một lân là hơn chín giờ, một lân là gân mười hai giờ đêm, còn một lần là hơn hai giờ sáng. Em ra ngoài ba lân, đều không thấy anh, anh định giải thích thế nào?”
Chết tiệt! Cố Vũ Hi lại đi ra ngoài tìm mình ba lần trong một đêm, ôi, mình thực sự có chút áy náy.
Lưu Tiểu Viễn nghĩ đến cảnh mình và Đàm Yên Nhiên làm chuyện không thể miêu tả trên giường, mà Cố Vũ Hi lại đi ra ngoài tìm mình, nghĩ đến đây, anh cảm thấy vô cùng tự trách. Nghe Cố Vũ Hi nói Lưu Tiểu Viễn nói: "Vũ Hi, xin lỗi em, để em phải đi tìm anh ba lân trong một đêm, xin lỗi, thực sự xin lỗi." Cố Vũ Hi nói: "Đồ ngốc, anh nói xin lỗi em làm gì, anh đâu có lỗi, là em tự nguyện đi tìm anh, đồ ngốc."
"Được rồi Vũ Hi, anh phải ngủ một lát, cả đêm không ngủ, vẫn hơi buồn ngủ.' Lưu Tiểu Viễn nói.
Nếu như ban ngày hôm nay không nghỉ ngơi cho tốt, tối nay chắc chắn lại bị Đàm Yên Nhiên gọi đi, đến lúc đó, nếu không dưỡng đủ tỉnh thần, chắc chắn sẽ rất thiệt thòi.
"Đồ ngốc, ai bảo anh tối không ngủ, giờ thì biết buôn ngủ rồi chứ, ngủ đi, có muốn ăn sáng không?" Cố Vũ Hi quan tâm hỏi. Lưu Tiểu Viễn lắc đầu, nói: Không ăn, lát nữa anh dậy ăn cơm trưa là được, nhớ chuẩn bị cho anh một số món ăn giàu đạm nhé."
Mặc dù Lưu Tiểu Viễn là tu chân giả nhưng một số chất dinh dưỡng mất đi trong cơ thể vẫn phải bổ sung thông qua phương pháp ăn uống.
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói, Cố Vũ Hi không hiểu lắm, nhìn Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Tiểu Viễn, thứ giàu đạm là gì? Anh có thể nói cụ thể cho em biết không?” Lưu Tiểu Viễn cũng không nói cụ thể được, chỉ nhớ người khác nói, sau khi làm chuyện đó, tốt nhất nên ăn hai quả trứng.
Vũ Hi, trưa nay em làm cho anh món trứng xào là được. Lưu Tiểu Viễn nói. Cố Vũ Hi ồ một tiếng, nói: "Vậy em làm cho anh món trứng xào cà chua được không?”
Lưu Tiểu Viễn nghĩ, món trứng xào cà chua này không được, trứng và cà chua mỗi thứ chiếm một nửa, như vậy không tốt chút nào.
Bây giờ Lưu Tiểu Viễn chỉ muốn ăn nhiều trứng một chút, vì vậy, anh suy nghĩ một chút rồi nói: "Thế nàv nhé. em làm cho anh món trứng xào ớt, cho nhiều ớt một chút, biết chưa?”
"Được, Tiểu Viễn, vậy anh còn cần món nào khác không?" Cố Vũ Hi tiếp tục hỏi.
"Thôi, món khác không cân đâu, em xào cho anh một đĩa rau xanh là được rồi, làm phiên Vũ Hi rồi." Lưu Tiểu Viễn mỉm cười nói.
Cố Vũ Hi cười nói: "Không phiên chút nào, em làm cho anh, em tự nguyện mà.
Lưu Tiểu Viễn nằm trên giường ngủ nhưng Cố Vũ Hi vẫn ngôi ở mép giường, không có ý định rời đi, Lưu Tiểu Viễn không nhịn được hỏi: "Vũ Hi, sao em còn chưa đi thế?"
Cố Vũ Hi cười nói: "Bây giờ còn sớm mà, em không muốn đi, em muốn nhìn anh một lát nữa." Lưu Tiểu Viễn nói: "Được thôi, Vũ Hi, em muốn nhìn thì nhìn, anh ngủ đây."
Nói xong, Lưu Tiểu Viễn kéo chăn đắp lên người mình, rồi nhắm mắt ngủ.
Tối qua anh cũng mệt quá, dù Lưu Tiểu Viễn là Tu Chân giả nhưng cũng có chút chịu không nổi, rất nhanh, Lưu Tiểu Viễn đã chìm vào giấc ngủ, mơ màng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận