Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1093: Không thể lùi bước

Chương 1093: Không thể lùi bướcChương 1093: Không thể lùi bước
Chương 1093: Không thê lùi bước
"Tô Tuyết!" Lưu Tiểu Viễn lập tức đi đến trước mặt Tô Tuyết để xem tình hình của Tô Tuyết, anh tuyệt đối không cho phép người phụ nữ của mình bị tổn thương một chút nào.
"Tiểu Viễn!" Tô Tuyết lập tức đứng dậy, trực tiếp lao vào vòng tay của Lưu Tiểu Viễn.
Tộc trưởng tộc Hồ Yêu trong hư không thấy cảnh này, lập tức nổi giận, quát lên: "Tìm chết!"
Giọng nói vừa dứt, cái đuôi cáo của đối phương lập tức lại quấn lấy Lưu Tiểu Viễn, Lưu Tiểu Viễn lập tức ôm Tô Vũ tránh đi nhưng cái đuôi cáo của đối phương vẫn đuổi theo như hình với bóng. Lưu Tiểu Viễn thấy vậy, nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì mình cũng sẽ một lần nữa bị cái đuôi cáo của đối phương quán láy, đến lúc đó ước tính đối phương sẽ trực tiếp ra tay giết người.
"Có rồi!" Mắt Lưu Tiểu Viễn sáng lên, lập tức nghĩ ra một cách.
Trong túi trữ vật của Lưu Tiểu Viễn còn có hai viên kim đan của tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, nếu lấy hai viên kim đan này ra, mặc dù sẽ không làm đối phương bị thương nhưng ít nhất cũng sẽ tranh thủ được cho mình một chút thời gian.
Nghĩ là làm, Lưu Tiểu Viễn lập tức lấy kim đan ra, rồi ném về phía tộc trưởng tộc Hồ Yêu, miệng hét lên một tiếng nỗ.
"Bùm!" Hai viên kim đan lập tức nỗ tung trước mặt tộc trưởng tộc Hồ Yêu.
Sức mạnh do hai viên kim đan nỗ tung tạo ra khiến luồng khí tại chỗ trở nên hỗn loạn, mặt đất trực tiếp sụp xuống thành một cái hồ lớn.
Hơn nữa, khi kim đan nỗ tung, phát ra ánh sáng chói mắt, khiến mọi người không mở nỗi mắt.
"Chuyện gì xảy ra vậy?" Hồ Yêu và khách quý ở xa chỉ cảm thấy một luồng khí lưu kinh hoàng ập đến với tốc độ cực nhanh, cũng không biết chuyện gì đã xảy ra ở phía trước.
"Tiểu tử, tôi sẽ giết chết cậu!" Tộc trưởng tộc Hồ Yêu nổi giận, Lưu Tiểu Viễn cho hai viên kim đan này nổ tung, trực tiếp phá hủy cảnh vật bên trong tộc Hồ Yêu của bà ta.
Bây giờ, toàn bộ tộc Hồ Yêu lập tức trở nên hỗn loạn, cảnh đẹp chim hót hoa thơm trước đó hoàn toàn biến mát, trở thành một đống đỗ nát, nhà cửa đổ sập từng mảng, biến thành những bức tường đồ nát.
Hơn nữa, mặc dù tộc trưởng tộc Hồ Yêu không bị thương nhưng toàn bộ người cũng bị Lưu Tiểu Viễn đánh úp bất ngờ, khiến cả người trở nên có chút bối rối.
Đặc biệt là mái tóc của tộc trưởng tộc Hồ Yêu, trong vụ nỗ lần này đã bị cháy một ít.
Đối với một người phụ nữ mà nói, điều đó tuyệt đối không được phép xảy ra, huống hồ bà ta còn là một cô gái yêu cái đẹp.
Lưu Tiểu Viễn đã sớm ôm Tô Tuyết chạy ra khỏi kết giới của tộc Hồ Yêu, nếu không phải Lưu Tiểu Viễn đưa Tô Tuyết chạy nhanh thì chỉ cần vụ nỗ kim đan vừa rồi, cả hai có lẽ đều sẽ bị thương nặng.
Đến nơi kết giới, đệ tử canh giữ kết giới vẫn đứng đó, thấy Lưu Tiểu Viễn và Tô Tuyết đến, hắn ta cảnh giác nhìn Lưu Tiểu Viễn và Tô Tuyết.
"Nhanh mở lối ra của kết giới." Lưu Tiểu Viễn vội vàng nói.
Đối phương nói: "Không có lệnh của tộc trưởng, tôi không có quyền mở kết giới."
Lưu Tiểu Viễn thấy đối phương không nghe lời, lập tức rút kiếm Huyết Âm kề vào cổ đối phương, đe dọa: "Nhanh mở kết giới cho tôi!"
Đệ tử Hồ Yêu đó nói: "Cho dù anh có giết tôi, tôi cũng không mở được kết giới, bởi vì muốn mở kết giới, phải có phù lục của tộc trưởng mới được!" Nghe vậy, lòng Lưu Tiểu Viễn lập tức lạnh đi một nửa, chết tiệt, xem ra không thê ra khỏi tộc Hồ Yêu này được rồi.
"Tô Tuyết, chúng ta không ra ngoài được nữa rồi, có thể hôm nay chúng ta sẽ phải chết ở đây, em có sợ không?" Lưu Tiểu Viễn nhìn Tô Tuyết hỏi.
Tô Tuyết nói: "Không sợ, được ở bên anh, em không sợ gì cả!"
"Thật là một đôi tình nhân mặn nồng!" Lúc này, tộc trưởng tộc Hồ Yêu đuổi theo, đệ tử canh giữ kết giới thấy tộc trưởng, lập tức chào một tiếng.
Tộc trưởng tộc Hồ Yêu liếc nhìn đệ tử đó, nói: "Không có việc gì của ngươi ở đây, ngươi lui xuống trước đi" Hồ Yêu nam kia cũng biết đây là cuộc chiến giữa các vị thần tiên, bản thân mình chỉ là con tép con tôm, ở đây chỉ có thể chịu thiệt, vì vậy lập tức lui sang một bên.
"Lưu Tiểu Viễn, hôm nay chính là ngày chết của cậu!" Sau khi Hồ Yêu nam rời đi, tộc trưởng tộc Hồ Yêu lạnh lùng nói, Lưu Tiểu Viễn thật đáng ghét, vậy mà lại phá hủy mái tóc của bà ta, đây là điều tuyệt đối không thể tha thứ.
Lưu Tiểu Viễn nhìn tộc trưởng tộc Hồ Yêu, cười lạnh một tiếng, nói: "Bà muốn tôi chết, tôi sẽ không để bà toại nguyện, cho dù tôi có chết, tôi cũng sẽ khiến bà phải trả giá đắt."
"Nói khoác lác!" Tộc trưởng tộc Hồ Yêu căn bản không để Lưu Tiểu Viễn vào mắt, bởi vì tu vi của Lưu Tiểu Viễn kém bà ta quá xa.
"Hệ thống ơi hệ thống, mày mau nghĩ cách đi, nếu mày không nghĩ được cách gì, tao thực sự phải bỏ mạng ở đây rồi." Lưu Tiểu Viễn vội vàng nói với hệ thống vô địch thần cấp.
Bởi vì tộc trưởng tộc Hồ Yêu thực sự đã nổi sát tâm, Lưu Tiểu Viễn bây giờ chỉ có thể dựa vào hệ thống vô địch thần cấp. Không còn cách nào khác, thực lực của Lưu Tiểu Viễn và đối phương chênh lệch quá lớn, trước sức mạnh tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế đều trở nên thật yếu ớt.
Vì vậy, Lưu Tiểu Viễn chỉ có thể tìm kiếm sự giúp đỡ của hệ thống vô địch thần cấp, chỉ có sự giúp đỡ của hệ thống, anh mới có thể thoát khỏi kiếp nạn này. "Anh bạn, lần này anh gặp rắc rồi lớn rồi, đối phương là tu vi Hóa Thần hậu kỳ, cho dù để anh mười mạng cũng không đủ nhét kẽ răng cho đối phương." Giọng nói của hệ thống vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận