Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1274: Tu sĩ trốn thoát 2

Chương 1274: Tu sĩ trốn thoát 2Chương 1274: Tu sĩ trốn thoát 2
Chương 1274: Tu sĩ trốn thoát 2
Mọi người nghe Dương Tâm Nhi nói, lập tức nhìn lại, quả nhiên không thấy bóng dáng tu sĩ kia đâu nữa, không biết đã đi đâu.
"Có phải do sức lực không đủ nên ngã giữa đường rồi không?" Tần trưởng lão của Phi Vũ Môn nói.
Đối với phỏng đoán này của Tần trưởng lão, nhiều người đều tỏ ra đồng tình, dù sao tu sĩ này cũng chạy trốn một đường, trên người đã hơi kiệt sức rồi, cho dù có lạc mát cũng có thể hiểu được.
Nhưng Lưu Tiểu Viễn lại không nghĩ như vậy, cho dù thực sự kiệt sức, cũng có thể kêu một tiếng, mọi người đều có thê biết. Lúc này, Lưu Tiểu Viễn nghi ngờ thân phận của người đàn ông đó, trước đó tu sĩ nói anh ta chạy thoát, theo lý mà nói, với bản tính của tên ma đầu kia, sẽ không để một tu sĩ chạy thoát.
Hơn nữa, tu sĩ này khi nhắc đến ma đầu đều dùng từ "người đó" thay thế, mà chưa bao giờ dùng những danh từ như ma đầu, quái vật để thay thế, điều này khiến Lưu Tiểu Viễn nghi ngờ.
Ngoài ra, khi mọi người định bay về phía trước, tu sĩ kia thực sự nói rằng phía trước có nguy hiểm, sau đó dụ dỗ mọi người bay về hướng này.
Tát cả những điều này cộng lại, Lưu Tiểu Viễn dám chắc rằng tu sĩ này có ván đề, có ván đề rất lớn.
"Phải chăng tu sĩ kia trước đó chính là tên ma đầu biến thành?" Một suy nghĩ táo bạo trực tiếp hiện lên trong đầu Lưu Tiểu Viễn.
Nếu thực sự như vậy thì phiền phức rồi!
"Không ổn, hình như chúng ta đã vào kết giới của người khác rồi, không ra được." Đúng lúc này, một tu sĩ lớn tiếng nói.
Nghe vậy, Lưu Tiểu Viễn càng tin chắc rằng mình đã trúng kế của tên ma đầu, còn tu sĩ trước đó kia chắc chắn là do tên ma đầu biến thành!
"Ha ha..." Đúng lúc này, một giọng cười lạnh lẽo truyền vào tai đám người Lưu Tiểu Viễn.
Đối với giọng cười này, Lưu Tiểu Viễn rất quen thuộc, chính là của tên ma đầu đã chạy trốn trước đó.
Nghe thấy giọng của ma đầu, Lưu Tiểu Viễn biết rằng phỏng đoán của mình là đúng, tu sĩ trước đó chính là do ma đầu biến thành, mục đích là để mọi người chạy vào cái bẫy mà hắn ta đã giăng.
"Ma đầu, đừng giấu đầu hở đuôi nữa, để tôi xem ngươi rốt cuộc có bộ dạng xấu xí thế nào." Lưu Tiểu Viễn lớn tiếng nói.
Nghe lời Lưu Tiểu Viễn nói, ma đầu lập tức nổi giận, cái gì mà xấu xí, đây rõ ràng là đang sỉ nhục hắn ta.
"Tiểu tử, cậu được lắm, lát nữa tôi sẽ cho cậu được chết đầu tiên." Vừa dứt lời, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi xuất hiện trước mặt Lưu Tiểu Viễn, mặc dù vẫn mặc trang phục cổ đại nhưng toàn bộ đầu không còn là xương trắng nữa mà đã có da có thịt. Người đàn ông này trông giống như một ông chú được cả già lẫn trẻ yêu thích, tức là đẹp trai và có hình thể đẹp.
"Tiểu tử, cái miệng của cậu thật đáng ghét, lát nữa việc đầu tiên tôi làm là sẽ xé lưỡi cậu ra." Ma đầu cười ha hả nói.
Lưu Tiểu Viễn nói: "Vậy thì tôi phải xem anh có bản lĩnh đó không đã, nếu anh không có bản lĩnh đó thì đừng ở đây mà nói khoác lác."
Ma đầu hừ lạnh một tiếng, rồi liếc nhìn mọi người có mặt, nói: "Các người hãy nghe cho rõ, tu vi của bản tôn là Đại Thừa sơ kỳ, cho dù các ngươi liên thủ, trước mặt bản tôn cũng không chịu nổi một đòn."
Tu vi Đại Thừa sơ kỷ? Nghe ma đầu tự xưng mình là tu vi Đại Thừa sơ kỳ, các tu sĩ có mặt đều sửng sốt.
Nếu ma đầu này thực sự là tu vi Đại Thừa sơ kỳ, chỉ cần một tay, các tu sĩ có mặt đều không có đường sống.
Một số đệ tử thậm chí còn sợ hãi run rấy, trên mặt hiện rõ vẻ kinh hoàng.
"Ha ha..." Ma đầu thấy vẻ mặt của những đệ tử đó, liền cười ha hả, nói: "Nếu muốn sống thì ngoan ngoãn làm ** của bản tôn, hầu hạ bản tôn thoải mái, có lẽ có thể tha cho các người một mạng chó. Còn tu sĩ nam kia, đừng hòng sống sót mà ra ngoài."
Những nữ tu sĩ nghe lời người đàn ông nói, có người bắt đầu do dự, nghĩ rằng để sống thì có nên làm theo lời ma đầu nói hay không. Lưu Tiểu Viễn nheo mắt nhìn ma đầu, nếu lời hắn ta nói là thật, hắn ta thực sự là tu vi Đại Thừa sơ kỳ thì các tu sĩ có mặt dù có hợp tác cũng khó có thể chống đỡ.
Vì vậy, lần này xem ra lại phải mượn trong hệ thống vô địch thần cấp một tu sĩ cấp cao ra dùng.
"Anh bạn, có phải lại muốn mượn người không?" Ngay khi Lưu Tiểu Viễn vừa có ý nghĩ này, giọng nói của hệ thống vô địch thần cấp đã vang lên trong đầu Lưu Tiểu Viễn.
Chết tiệt! Lúc tao muốn vay mượn thì mày tích cực thế, lúc không vay mượn thì mày im lặng như người thực vật vậy.
"Này, hệ thống, có thể đừng tích cực như vậy không, sao tao vừa nghĩ đến chuyện mượn người thì mày lại tích cực thế?" Lưu Tiểu Viễn nói.
Hệ thống nói: "Không phải tôi muốn tích cực, mà là anh gặp rắc rối rồi, lần này đối thủ của anh chính là tu vi Đại Thừa sơ kỳ chính hiệu, hơn nữa còn là tà tu, một thân tu vi e rằng khó mà phòng bị được. Với bản lĩnh hiện tại của anh, đối đầu với đối thủ như vậy, không cần tôi nói, anh cũng biết hậu quả rồi."
Nghe hệ thống nói vậy, Lưu Tiểu Viễn biết rằng ma đầu này là tu sĩ Đại Thừa sơ kỳ hàng thật giá thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận