Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 318: Ăn đồ bị dị ứng sưng lên 2

Chương 318: Ăn đồ bị dị ứng sưng lên 2Chương 318: Ăn đồ bị dị ứng sưng lên 2
Chương 318: Ăn đồ bị dị ứng sưng lên 2
Cho dù Tăng Đoan Toàn không nói, mọi người cũng biết, vì không phải là người mù.
"Anh em, lên, đánh một đứa cũng đi, đánh mấy đứa cũng đánh!" Dương Hạo nói lớn.
Diệp Thành Tân cũng nói với sáu đệ tử nhà họ Diệp: "Ra tay đi!"
Theo lời Diệp Thành Tân dứt, vài giây sau, trước cửa khách sạn vang lên tiếng kêu như lợn bị chọc tiết.
Người của Tăng Đoan Toàn làm sao là đối thủ của người nhà họ Diệp, chỉ ba bốn chiêu, toàn bộ đều bị sáu đệ tử nhà họ Diệp đánh ngã xuống đất, ngay cả Dương Hạo và Trần Hải Minh cũng không thoát. Hơn chục người nằm lăn trên đất trước cửa khách sạn, lăn lộn, kêu á á, cảnh tượng vẫn có chút hoành tráng.
"Anh Lưu, chuyện cũng đã giải quyết rồi, chúng ta về thôi!" Diệp Thành Tân nói.
Lưu Tiểu Viễn lắc đầu, chỉ vào chiếc xe cảnh sát đang chạy về phía khách sạn,"Chuyện vẫn chưa giải quyết xong!"
Xe cảnh sát vẫn là chiếc xe cảnh sát trước đó, cảnh sát cũng là hai cảnh sát trước đó.
"Chuyện gì xảy ra vậy?” Cảnh sát vừa xuống xe đã thấy hơn chục người nằm trên đất, liền hỏi.
Tăng Đoan Toàn vội vàng đi đến bên cạnh cảnh sát, chỉ vào Diệp Thành Tân và những người khác nói: "Cảnh sát, là bọn họ, chính là bọn họ đánh! Còn nữa, cảnh sát đồng chí, mặt tôi thực ra cũng là bọn họ đánh.”
Bây giờ Tăng Đoan Toàn muốn cảnh sát can thiệp vào chuyện này, đó là vì Tăng Đoan Toàn phát hiện hy vọng muốn dạy cho Lưu Tiểu Viễn một bài học của mình đã không còn, vì những người mình gọi đến căn bản không phải là đối thủ của người bên phía Lưu Tiểu Viễn.
Vì vậy, vẫn nên để cảnh sát đến bắt Lưu Tiểu Viễn, đến lúc đó tìm thêm chút quan hệ, để Lưu Tiểu Viễn phải chịu chút khổ sở trong đó.
Cảnh sát đối với Tăng Đoan Toàn có thể nói là nhớ rất rõ, vì tên này từng nói mặt mình sưng như đầu heo là do bị dị ứng thức ăn gây ra.
"Anh không phải nói mặt anh sưng là do bị dị ứng thức ăn sao? Sao giờ lại bảo là do người khác đánh, rốt cuộc câu nào anh nói là thật?" Cảnh sát phản ván.
Tăng Đoan Toàn nói: "Cảnh sát đồng chí, thực ra trước đó tôi lừa anh, mặt tôi là do bọn họ đánh, thật đấy, anh có tháy ai bị dị ứng mà mặt sưng như thế này không."
Diệp Thành Tân cũng không rảnh rỗi, lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại, nói vài câu rồi cúp máy.
"Anh Lưu, chuyện ở đây đã giải quyết xong, anh có thể đi nghỉ ngơi rồi!" Diệp Thành Tân nói.
"Vậy thì vất vả cho anh rồi!" Lưu Tiểu Viễn cười nói.
Sau đó, Lưu Tiểu Viễn kéo tay Mộ Dung Vũ Yến, mở cửa xe, đưa Mộ Dung Vũ Yến lên xe. Mộ Dung Vũ Yến vẫn có chút lo lắng, dù sao cảnh sát cũng đã đến, do dự không biết có nên lên xe hay không. Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Không sao đâu, em còn không tin vào bản lĩnh của anh sao, về đi, không còn sớm nữa, trên đường cần thận, nghỉ ngơi sớm đi."
Bên này, Tăng Đoan Toàn thấy Lưu Tiểu Viễn đưa Mộ Dung Vũ Yến lên xe, còn tưởng Lưu Tiểu Viễn cũng muốn chạy, lập tức nói với cảnh sát: "Đồng chí cảnh sát, tên kia muốn chạy, tên kia chính là hung thủ đánh mặt tôi thành đầu heo... Ái chà, đau chết tôi mát..."
Cảnh sát mặc dù không vui vì Tăng Đoan Toàn trước đó đã lừa mình, nhưng sau khi biết Lưu Tiểu Viễn chính là hung thủ đánh người, lập tức muốn tiến lên khống chế Lưu Tiểu Viễn, áp giải về đồn cảnh sát.
Ngay lúc này, điện thoại của cảnh sát reo lên, không còn cách nào khác, cảnh sát đành phải gọi đồng đội của mình đến, còn mình thì lấy điện thoại ra nghe.
Mặc dù không biết ai gọi điện đến, nhưng sau khi nghe điện thoại, cảnh sát liên tục nói vâng.
Không đến một phút, cuộc điện thoại đã kết thúc. Tăng Đoan Toàn lập tức ôm lấy nửa bên má của mình, chỉ vào Lưu Tiểu Viễn, giục giã: "Đồng chí cảnh sát, các anh hành động nhanh lên đi, nếu không hành động, tên kia sẽ bỏ trốn mắt!"
Cảnh sát quay đầu trừng mắt nhìn Tăng Đoan Toàn, giọng nói trở nên lạnh lùng, nói: "Chúng tôi làm việc không đến lượt anh chỉ tay năm ngón.”
Lúc này, một cảnh sát khác đã khống chế được Lưu Tiểu Viễn, chỉ còn thiếu mỗi việc còng tay Lưu Tiểu Viễn lại, Diệp Thành Tân sốt ruột đến mức suýt nữa thì ra tay.
Nếu như chuyện tối nay xử lý không tốt, chọc giận Lưu Tiểu Viễn, thì đến lúc đó cả nhà họ Diệp đều phải chịu xui xẻo.
"Giải tán!" Cảnh sát đứng đầu hô lên.
Một cảnh sát khác hoàn toàn ngơ ngác, sao lại giải tán chứ, hoàn toàn không giống với phong cách thường ngày.
"Nhưng mà..." Cảnh sát kia còn muốn nói gì đó, nhưng đã bị cảnh sát đứng đầu cắt ngang.
"Đừng nói nữa, chúng ta giải tán là được rồi." Cảnh sát đứng đầu nói. Bởi vì vừa nãy anh ta nhận được điện thoại của cấp trên, bảo họ đừng quản chuyện ở cửa khách sạn Gia Hồng, đó là chuyện của các vị thần tiên đánh nhau, bọn tiểu quỷ như họ không nên xen vào.
Cảnh sát đứng đầu không hỏi tại sao, vì cấp trên đã dùng giọng ra lệnh, anh ta chỉ có thể tuân theo.
Làm việc dưới chân thiên tử, rất khó khăn, vì chỉ cần sơ sây một chút là có thể đụng phải người quyền quý, cho nên, sau khi nhận được lệnh của cấp trên, cảnh sát đứng đầu lập tức gọi đồng đội của mình giải tán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận