Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 1470: Mộ Dung Vũ Yến tới 1

Chương 1470: Mộ Dung Vũ Yến tới 1Chương 1470: Mộ Dung Vũ Yến tới 1
Chương 1470: Mộ Dung Vũ Yến tới 1 Để dập lửa cho Vương Tình, Lưu Tiểu Viễn cũng liều mạng, nửa đêm lập tức chạy đến nhà Vương Tình, dập tắt ngọn lửa của Vương Tình. "Quản lý Vương, bây giờ lửa đã tắt chưa?" Lưu Tiểu Viễn nhìn Vương Tình, cười hì hì hỏi. Vương Tình lắc đầu nói: "Tổng giám đốc, vẫn chưa ạ, lửa của em lớn quá, anh dập một lần e là khó mà tắt được." Lưu Tiểu Viễn cười hì hì nói: "Một lần khó dập thì anh sẽ dập cho em lần thứ hai, lần thứ hai không được thì anh dập lần thứ ba.
Những chuyện tiếp theo, tất nhiên là không thể nói rõ, mọi người có thể phát huy trí tưởng tượng của mình, hãy tưởng tượng thật kỹ nhé.
Mãi đến tận nửa đêm, ngọn lửa trên người Vương Tình mới tắt, Lưu Tiểu Viễn cũng nhẹ nhõm, thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, Lưu Tiểu Viễn ôm Vương Tình ngủ ngon lành, đến khi tỉnh dậy thì trời đã sáng.
Lưu Tiểu Viễn sau khi tỉnh dậy, phát hiện Vương Tình đã đưa Tuyết Kỳ đi học về, đang ngồi bên giường ngắm Lưu Tiểu Viễn.
"Quản lý Vương, mấy giờ rồi?" Lưu Tiểu Viễn vươn vai, nhìn Vương Tình hỏi.
Vương Tình nói: Hơn tám giờ rôi, em đưa Tuyết Kỳ đi học về, thấy anh ngủ ngon quá nên không nỡ đánh thức anh dậy, thế nào, anh ngủ có ngon không?”
Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Không ngon, tại quản lý Vương tối qua lửa lớn quá khó dập, anh ước tính phải nghỉ ngơi một ngày một đêm mới nghỉ ngơi tốt được.
Nghe Lưu Tiểu Viễn nói vậy, Vương Tình trực tiếp trợn mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn, nói: "Lại không đứng đắn rôi, tại lâu lắm rồi anh không chịu tới chỗ em." Nghe Vương Tình nói vậy, Lưu Tiểu Viễn cười nói: "Quản lý Vương à, anh cũng khá bận, xin lỗi em nhé. Lâu như vậy không đến thăm em, khiến em chịu khổ rồi. Thôi thì để anh dập lửa cho em thêm lần nữa."
Sau đó, trong phòng lại vang lên những âm thanh không dành cho trẻ em.
Xong việc, Lưu Tiểu Viễn trở về nhà, lập tức bị gia đình thẩm vấn, Lưu Tiểu Viễn nói: "Tối qua anh có chút việc nên chậm trễ một chút." Đang lúc Lưu Tiểu Viễn bị thẩm vấn, điện thoại reo, Lưu Tiểu Viễn cầm điện thoại lên nghe.
'Alo, Vũ Yến, có chuyện gì không?” Người gọi điện là Mộ Dung Vũ Yến, nói ra thì Lưu Tiểu Viễn đã lâu không gặp đại minh tinh Mộ Dung Vũ Yến này rồi.
Mộ Dung Vũ Yến nói: "Tiểu Viễn, em có được một miếng ngọc bội, em cảm thấy miếng ngọc bội này không bình thường, mỗi lân em câm miếng ngọc bội này, em đều cảm thấy miếng ngọc bội này như có một loại ma lực vậy, muốn hút em vào trong đó." Nghe Mộ Dung Vũ Yến nói vậy, Lưu Tiểu Viễn nghĩ thâm, không lế đây là ảo giác của Mô Dung Vũ Yến sao?
Nhưng nghe Mộ Dung Vũ Yến nói có vẻ chắc chắn, chẳng lẽ miếng ngọc bội kia của cô thực sự có vấn đề?
Lưu Tiểu Viễn tiếp tục hỏi: "Vậy em lấy miếng ngọc bội này ở đâu?
Bởi vì thứ tốt như thế này, một người bình thường như Mộ Dung Vũ Yến không thể có được.
Mộ Dung Vũ Yến nói: "Em nhặt được, lần trước em đi leo núi thì bị lạc, sau đó em đã nhặt được nó.
Chết tiệt! Sao mà khéo thế chứ? Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Vũ Yến, em đang ở đâu thế? Nếu em ở gân đây, anh muốn xem thử miếng ngọc bội này của em, xem thử có gì thân kỳ không."
Mộ Dung Vũ Yến nói: "Nếu anh ở nhà thì em đến nhà anh, dù sao em cũng mệt mỏi vì công việc rôi, em sẽ xin nghỉ vài ngày.
Lưu Tiểu Viễn nghĩ thầm, nếu Mộ Dung Vũ Yến cũng đến nhà mình thì tuyệt, nhiêu phụ nữ ở bên nhau như vậy, chắc chắn sẽ rất tuyệt, có thể diễn một màn cung tâm kế.
"Được rồi, anh ở nhà, em có thời gian thì đến nhé." Nghĩ một lát, Lưu Tiểu Viễn vẫn quyết định để Mô Dung Vũ Yến đến. dù sao anh và Mộ Dung Vũ Yến bây giờ trong sạch, cái gọi là thân chính không sợ bóng xiên.
Ngày hôm sau, Mộ Dung Vũ Yến đã đến, gọi Lưu Tiểu Viễn đến lái xe đón cô, Lưu Tiểu Viễn không ngờ Mộ Dung Vũ Yến lại nhanh như vậy, quả thực là thân tốc.
Lưu Tiểu Viễn lái xe đến bến xe của huyện, thấy Mộ Dung Vũ Yến đeo một chiếc kính râm lớn ngôi trong phòng chờ.
Những hành khách không khỏi nhìn Mộ Dung Vũ Yến hai lần, cảm thấy cô giống Mộ Dung Vũ Yến, nhưng không ai ngờ Mộ Dung Vũ Yến lại trở về huyện của mình. Lưu Tiểu Viễn đi đến chỗ Mộ Dung Vũ Yến đang đứng, cười nói: “Đại minh tỉnh, để em phải chờ lâu rồi."
Gặp Lưu Tiểu Viễn, Mộ Dung Vũ Yến vui vẻ đứng dậy, ôm chặt lấy Lưu Tiểu Viễn, cảm nhận được sự mềm mại trên người Mộ Dung Vũ Yến, lòng Lưu Tiểu Viễn vô cùng thích thú.
"Được rồi, đại minh tinh, nếu để người khác chụp được cảnh này của em thì ngày mai em sẽ chiếm trọn tiêu đề của những tờ báo khắp toàn quốc mất." Lưu Tiểu Viễn cười híp mắt nói.
Mộ Dung Vũ Yến nói: "Em không sợ, dù sao thì đợt này em cũng lâu lắm rồi không được lên hot search. nhân cơ hồi này lên hot search một lân cũng không tệ." Nói chuyện với Mộ Dung Vũ Yến vài câu, Lưu Tiểu Viễn lái xe đưa Mộ Dung Vũ Yến về nhà.
Lên xe, Lưu Tiểu Viễn hỏi: "Miếng ngọc bội của em đâu? Lấy ra anh xem nào."
Mộ Dung Vũ Yến nói: "Gấp gì chứ, bây giờ lái xe quan trọng hơn, anh lái xe cẩn thận đi, đợi vê đến nhà rôi em sẽ đưa cho anh xem.
Được rồi, Lưu Tiểu Viễn đành phải tập trung lái xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận