Ta Có Hệ Thống Thần Cấp Vô Địch

Chương 359: Liếc mắt đưa tình 1

Chương 359: Liếc mắt đưa tình 1Chương 359: Liếc mắt đưa tình 1
Chương 359: Liếc mắt đưa tình 1
Đến giờ ăn cơm, mẹ Lục Tư Dao cố ý bảo Lục Tư Dao đi lấy cơm cho Lưu Tiểu Viễn, nhanh chóng bồi dưỡng Lục Iư Dao thành một người vợ hiền mẹ đảm.
Lục Tư Dao tuy rất không muốn, nhưng mệnh lệnh của mẹ làm sao dám trái. Cô đành phải lấy cho Lưu Tiểu Viễn một bát cơm, rồi đi đến bên Lưu Tiểu Viễn, giống như một người vợ nhỏ dịu dàng nói: "Tiểu Viễn, cơm của anh!"
Không đúng, chắc chắn có vấn đề! Thấy Lục Tư Dao như vậy, Lưu Tiểu Viễn cảm thấy rất không bình thường.
Quả nhiên, phỏng đoán của Lưu Tiểu Viễn là đúng, lúc Lục Tư Dao đặt bát cơm trước mặt Lưu Tiểu Viễn, lúc thu tay về, nhân lúc mọi người không chú ý, Lục Tư Dao nhanh chóng véo vào eo Lưu Tiểu Viễn một cái.
BỊ Lục Tư Dao đánh úp một đòn, Lưu Tiểu Viễn đau đến hít một hơi khí lạnh.
"Tiểu Viễn, sao thế?" Mẹ Lục Tư Dao hỏi.
Lưu Tiểu Viễn vội vàng lắc đầu nói không sao không sao, còn chị dâu Lục Tư Dao lập tức phát hiện ra vấn đề, bởi vì tuyệt chiêu véo eo chính là một môn võ công mà phụ nữ giỏi nhất, chị dâu Lục Tư Dao cũng thường dùng chiêu này để đối phó với chồng mình.
"Mẹ, không sao đâu, Tiểu Viễn đang liếc mắt đưa tình với Tư Dao thôi." Chị dâu Lục Tư Dao cười nói. Mẹ Lục Tư Dao nghĩ thầm, chẳng lẽ bà già rồi nên lâm cẩm, liếc mắt đưa tình mà nhìn lại đau đớn như vậy sao?
Mưu hèn kế bản của mình bị chị dâu nhìn thấu, Lục Tư Dao xấu hỗ đến đỏ mặt, cầm bát đũa trên bàn ăn cơm, dựa vào đó đề che giấu vẻ mặt thẹn thùng của mình.
"Mẹ, liếc mắt đưa tình là có ý gì?" Giai Giai ngẳng đầu hỏi.
Người nhà Lục Tư Dao nghe thấy câu hỏi của Giai Giai, mọi người đều nhìn nhau, không biết trả lời Giai Giai thế nào. Bởi vì Giai Giai còn nhỏ, không thể giải thích đúng nghĩa đen của thành ngữ này cho cô bé được.
"Giai Giai ngoan, ăn cơm đi, đừng hỏi nhiều." Mẹ Giai Giai nói. Giai Giai dường như có quyết tâm hỏi cho ra nhẽ, nói: "Mẹ không nói cho con biết, con sẽ hỏi cô! Cô ơi, cô nói cho Giai Giai được không?”
Lục Tư Dao nghe thấy lời Giai Giai thì liếc nhìn Lưu Tiểu Viễn một cái. Lưu Tiểu Viễn đang ăn cơm cảm thấy rất bực bội, Giai Giai hỏi cô, cô trừng mắt nhìn anh như vậy là sao?
"Cô ơi, cô nói cho Giai Giai đi!” Giai Giai thấy Lục Tư Dao không trả lời câu hỏi của mình, một lần nữa thúc giục.
Lục Tư Dao chỉ vào Lưu Tiểu Viễn nói với Giai Giai: "Giai Giai, cháu hỏi chú ấy, chú ấy biết đáy."
Lưu Tiểu Viễn thấy Lục Tư Dao như vậy thì nhất thời trợn tròn mắt: "Hả? Anh đâu biết gì đâu?" Lục Tư Dao hừ một tiếng nói: "Chuyện này đều do anh gây ra, đương nhiên anh phải giải quyết."
Fuck! Làm người không thể vô sỉ như vậy được không, nếu không phải vì cô véo anh một cái, thì chị dâu của cô cũng đâu nói ra cái thành ngữ liếc mắt đưa tình kia chứ? tính ra thì anh cũng tính là nạn nhân mà.
Mẹ Lục Tư Dao thấy cảnh này, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, thấy con gái bảo bối của mình có thể quản được Lưu Tiểu Viễn, mẹ Lục Tư Dao biết rằng sau này con gái mình láy chồng sẽ không bị thiệt thòi.
"Chú ơi chú ơi, chú nói cho Giai Giai đi mà, được không!" Giai Giai còn nhỏ như vậy mà đã biết nũng nịu rồi, khiến Lưu Tiểu Viễn có chút không chịu nỗi. Lưu Tiểu Viễn biết rằng tối nay nếu mình không giải thích thành ngữ này cho Giai Giai hiểu, Giai Giai sẽ không tha cho mình.
Nhưng vấn đề mắấu chốt là không thể nói ra ý nghĩa ban đầu của thành ngữ ngày được, chỉ có thể giải thích theo cách khác.
Điều này có chút khó khăn, đầu óc Lưu Tiểu Viễn đang hoạt động rất nhanh, nghĩ cách giải thích như thế nào.
Đột nhiên, Lưu Tiểu Viễn nảy ra một ý tưởng, nghĩ ra một cách giải thích hợp lý.
"Giai Giai này, liếc mắt đưa tình chính là nhìn một người một cách chân thành, dùng để chỉ hai người có mối quan hệ rất tốt, giống như chú và cô của cháu vậy." Giai Giai tỏ vẻ bừng tỉnh, nói: "Vậy thì mối quan hệ của cháu và chú cũng rất tốt, có phải cũng có thể nói là liếc mắt đưa tình không?"
Fuck! Khả năng học tập của Giai Giai quá mạnh, nhanh như vậy đã có thể vận dụng rồi, đúng là thiên tài!
"Giai Giai, ăn cơm đi, đừng hỏi chú nữa, ăn cơm đi!" Chị dâu Lục Tư Dao sợ con gái mình lại nói ra những lời khiến người khác hiểu lầm.
Nhưng Giai Giai lại không có ý định ăn cơm, tối nay học được một thành ngữ mới, cô bé hào hứng nói: "Ngày mai con sẽ nói với cô giáo, con biết ý nghĩa của thành ngữ liếc mắt đưa tình rồi!"
Nghe thấy lời này, người nhà Giai Giai suýt làm rơi bát đũa trong tay. Nghĩ đến cảnh Giai Giai giải thích ý nghĩa của liếc mắt đưa tình trên lớp vào ngày mai, tất cả mọi người đều không dám tưởng tượng thêm.
"Đều tại anh hại." Lục Tư Dao trừng mắt nhìn Lưu Tiểu Viễn.
Lưu Tiểu Viễn cũng đầy vạch đen, không ngờ lại có kết quả như vậy, sớm biết thế thì nói mình học ít, không biết là được rồi.
"Giai Giai này, làm người phải khiêm tốn, biết không? Cô giáo có nói với các cháu không, khiêm tốn khiến người ta tiến bộ. Cho nên, Giai Giai, cháu học được thành ngữ mới thì cứ tự mình biết là được, đừng đi khoe khoang khắp nơi, nếu không người khác sẽ nghĩ cháu kiêu ngạo tự mãn, biết không?" Lưu Tiểu Viễn đành phải phát huy hết tài ăn nói của mình để khuyên nhủ. Nhưng Giai Giai lại nói: "Nhưng mà cô giáo cũng nói là phải thể hiện mặt tốt nhất của mình."
Lưu Tiểu Viễn nói: "Giai Giai, cháu mới chỉ học được một thành ngữ, đâu thể coi là xuất sắc được? Hay là thế này, đợi đến khi Giai Giai học được nhiều thành ngữ hơn, lúc đó mới thể hiện ra với cô giá và các bạn, khi đó chắc chắn cháu sẽ nhận được nhiều tràng pháo tay hơn với chuyện chỉ học một thành ngữ. Cháu thấy thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận